1 Đời này, nàng tên là A Nghiên, chỉ là một cô nương nông thôn bình thường.
lúc này nàng đang theo Bành nhị nương ở nhà cách vách, đứng trước một đại môn màu đỏ thắm, chờ đợi một kỳ ngộ bất ngờ.
2 Đại Bạch Thúc trừng mắt nhìn A Nghiên kia mắt to trong suốt, còn có khuôn mặt thanh tú nhỏ nhắn.
Rõ ràng là nha đầu cơ trí, tại sao đầu óc như là thật tốt nhưng lại có chút vấn đề đâu?
Đại Bạch Thúc nhớ tới lời đường chất nữ nhà mình nói.
3 Đời này A Nghiên sống mười lăm năm, trong thời gian mười lăm năm, nàng liên tục ở quê, thôn Ngưu Xuyên Tử, trải qua cuộc sống nghèo khó nhưng yên ổn.
Người khác đều nói A Nghiên ngốc, từ nhỏ đã ngốc, tổng cảm thấy nàng làm việc bừa bãi.
4 Hàn Đại Bạch và Hà Tiểu Khởi tiến vào rồi, đến ngẩng đầu cũng không dám, trực tiếp phủ phục trên mặt đất, khóc lóc nức nở: "Cửu gia tha mạng, Cửu gia tha mạng!"
Vừa đúng chỗ bọn họ phủ phục chính là chỗ vừa rồi A Nghiên nằm sấp xuống, trên đó có vẻ còn có vài giọt nước mắt.
5 Lúc A Nghiên ra khỏi phòng bếp, mặt trời đang thịnh, ở trong phòng bếp bận nửa ngày như vậy, vừa đi ra bị mặt trời mạnh nhất chiếu vào, nàng có chút choáng đầu.
6 A Nghiên cũng không biết nên hầu hạ vị lão hổ này thế nào, bất quá nàng đứng ở bên cạnh một lát, rất nhanh liền hiểu.
Vị cô nương gọi là Hạ Hầu Kiểu Nguyệt kia, với từng món đồ ăn đều dùng đũa ngà voi sạch sẽ lấy ra một ít, cũng tự mình thử qua, lúc này Cửu gia có thế bắt đầu ăn.
7 Đại quản gia Duệ Vương Phủ vì lấy lòng thiên tử mới đăng cơ, liền mệnh các nàng vú già nô tì đến dọn dẹp mặt hồ đầy lá rụng. Lúc đó nàng quỳ xuống cầu xin, mặt hồ đã kết băng, đầy cỏ khô bùn nhão, trơn ướt dễ ngã, nàng bình thường đều đi đường vòng, cũng không dám bước qua đó.
8 A Nghiên tâm trầm xuống một chút, rơi dần vào trong vực sâu.
Hắn quả nhiên là muốn mình ở trên giường hầu hạ hắn.
Chính mình có thể thoát được sao?
Nàng có được đầu óc bảy đời, rất nhanh tưởng tượng ra một hình ảnh.
9 Từ hôm đó, nàng được an trí trong viện hạ nhân ở, theo một đám thị nữ làm công việc may vá giặt giũ. Nàng mới đến, tuổi lại nhỏ, cũng có người biết nàng vì đắc tội Cửu gia mới bị biếm, nên có người khi dễ nàng, thậm chí có người châm chọc khiêu khích.
10 Ninh Phi đeo mặt nạ huyền thiết, ánh mắt chậm rãi chuyển trên mặt A Nghiên một lúc, sau đó nhìn phía trước, dùng âm điệu không phập phồng hỏi: "Ngươi muốn đi đâu?"
A Nghiên nhanh chóng trả lời: "Ta đi hậu viện, bây giờ ta phụ trách hỗ trợ giặt quần áo.
11 Người đứng ở cửa trù phòng là Hà Tiểu Khởi.
A Nghiên quay đầu, cười cười với hắn.
Bất quá là thiếu niên mười mấy tuổi tiểu thôi, xem bộ dáng so với mình chỉ lớn hơn hai ba tuổi, còn không hiểu chuyện đâu, dù hắn không thân cận A Nghiên cũng không để trong lòng.
12 Người chung quanh gọi người ngã xuống là Tôn đại nhân.
Nàng nhìn khuôn mặt đầy vết máu kia, lại phát hiện trên đó cũng không có hai con mắt lợi hại khiến nàng vừa thấy liền như ngã vào vết băng nứt.
13 Cửu gia trong con ngươi thanh lãnh hiện ra giận dữ, lạnh ngắt như băng, làm cho người ta chỉ nhìn một cái, là băng hàn thấu xương.
ánh mắt này, phàm là người bình thường nhìn thấy, cũng đều sợ hãi, huống chi A Nghiên.
14 Lúc A Nghiên ở trong phòng bếp cân nhắc nàng nên làm cái gì cho nam nhân kia, bỗng nhiên cảm thấy chuyện này cực kỳ buồn cười.
nam nhân này, đến cùng cuộc sống có thói quen gì, trăng treo đầu cành liễu, hắn không ngủ được, hắn muốn ngươi quạt cho hắn, bây giờ một chút không hài lòng, hắn còn muốn ngươi làm đồ ăn cho hắn.
15 Cửu gia ra lệnh, nhất thời dẫn động không biết bao nhiêu trù nữ chạy qua chạy lại, sau một lát, một mâm mớn bánh khoai tây cứ như vậy bưng lên.
Cửu gia cầm lấy đũa bạc, nhẹ nhàng gắp một cái bánh, cắn một ngụm.
16 (bản raw có nguyên chữ play)
Ngày đó, A Nghiên ở bên ngoài lắc lư ước chừng một canh giờ, lại đi một chuyến tịnh phòng, trong bụng cuối cùng còn chút chỗ trống, không qua no như vậy nữa.
17 Đó là một thanh âm khàn khàn lộ ra nhu hòa.
A Nghiên đang mừng thầm vừa nghe thấy thanh âm này lập tức sững sờ.
Nàng cứng ngắc xoay người, cẩn thận trừng mắt nhìn xuống nam tử trong nước suối trong vắt kia một đầu tóc ướt mạnh mẽ trên vai.
18 Đời thứ năm, nàng không phải là tướng quân thiếu niên đắc chí.
Nàng sinh ra là trẻ con nhà thổ phỉ, từ nhỏ mặc quần áo mẹ ruột nàng giành được, uống rượu mạnh cha ruột nàng cướp về.
19 A Nghiên không biết chính mình nên vui vẻ hay không, nàng thế nhưng không chết.
Xem ra một cái gối đầu lõi ngô không có cách nào đưa nàng đến điện Diêm La.
20 A Nghiên quả nhiên đoán không sai, ngày thứ hai, nàng chợt nghe tin tức Tiểu Huệ đi ra hồ, không cẩn thận ngã xuống nước, cứ như vậy không còn mạng.
Đối với việc tiểu cô nương này chết, nàng ôm một chút tiếc nuối, thậm chí còn sẽ làm ra chút nước mắt cá sấu thê lương.