141 Có lẽ là bởi vì xảy ra sự kiện lạc đà, diễn viên trong đoàn phim, cho dù ngồi ở khu nghỉ ngơi cũng trầm lặng không nói chuyện, lòng người hoảng sợ, nếu không phải có Lê Chanh và chó trắng nhỏ của cậu có mặt, chỉ sợ lúc này mọi người ít nhất có bộ phận nhỏ người phải vùi thân dưới trừng kích của lạc đà, dù sao cũng không phải tố chất thân thể của mọi người đều có thể trốn khỏi lạc đà.
142 Đáng tiếc tiếc nuối chính là, phát biểu cuối cùng của Hank Landon cũng không có khiến tình trạng động bạo động giảm bớt, ngược lại bởi vì đánh giá của gã, khiến cho mọi người đều chú ý tới động vật trong nhà.
143 “Trong không khí giống như sinh ra cái biến hóa gì đó, khiến cho thể chất của động vật cũng xảy ra thay đổi rồi……”. Một nhà sinh vật học nước Mỹ nhấn mạnh trong hội nghị qua gọi video, trong màn hình trong tay gã cầm một phần tư liệu, là tư liệu của một con chuột bạch: “Tôi ở trong phòng thí nghiệm quan sát hai mươi ngày, có thể nói hai mươi ngày này tới nay mỗi thời mỗi khắc sức mạnh của con chuột này đều đang tăng trưởng, đương nhiên loại tăng trưởng này là cực kỳ ít, cho dù qua hai mươi ngày, lại vẫn như cũ chỉ tăng lên sức mạnh 1N.
144 Ánh mắt sắc bén của đàn ưng gần đó nhìn qua phía Lê Chanh nhưng con nào cũng không có manh động, thậm chí một cái con cách Lê Chanh gần nhất thế nhưng phần phật một tiếng bay về phía xa xa….
145 Không thể phủ nhận loại giọng điệu giống đóng phim này, khiến Lê Chanh trái tim bất quy tắc đập một cái, cho dù người đối diện quả thật không có năng lực bằng Trầm Du, thậm chí còn kém hơn ngay cả chính mình, nhưng có một số việc, không phải đơn thuần lấy sức mạnh để cân nhắc.
146
Chân của mẹ Lê đóng đinh tại chỗ nửa ngày không dịch được bước nào.
Này sẽ không là thật chớ.
Sẽ không là…….
147 Trầm Du nửa điểm không có tự giác thân là khách, cũng không có một chút thái độ bức rức con dâu xấu gặp mẹ chồng, từ sau làm ra động tác thân mật cùng Lê Chanh tức mặt Phương Đức Minh, gần đây càng là càng ngày càng táo tợn.
148 Mặc dù động vật đã hình thành quy mô, nhưng thân thể dù sao vẫn là máu thịt, vẫn cứ e ngại súng ống, sau đó đám ông anh xã hội đen này lại đều là tồn tại lấy một chọi trăm, cho nên thời gian ban ngày đã tiêu diệt động vật bên ngoài công ty Cực địa Lan Phương không còn một mống.
149 Mặc kệ có phải thật hay không, đối với lời nói ra vẫn phải chịu trách nhiệm, Lê Chanh sau khi cởi quần áo còn có chút hối hận, loại ý hối hận loại này thể hiện ở trên thân thể lùi lại, Trầm Du giữ chặt cổ chân của cậu, nhẹ hôn lên môi thiếu niên một cái, nếu sớm biết rằng đêm nay có thể được đền bù mong muốn, y nhất định phải trước tiên chuẩn bị thật lâu, thí dụ như nói gần đây thịnh hành bữa tối trong ánh nến, hoặc là cánh hoa hồng ngập phòng.
150 Cùng lúc đó, trên mọt núi nhỏ vùng ngoại thành cách thủ đô năm trăm dặm, trong rừng cây yên tĩnh thỉnh thoảng truyền tới vài thanh âm sà sà, tựa hồ có dã thú đang đi lại, lại tựa hồ là gió thổi cỏ lay.
151 Xe bánh mì một đường đi theo Lê Chanh, nhìn thấy cậu bỏ máy cày lại trong trại chăn nuôi, sau đó cùng người đàn ông đi cùng cùng nhau trở lại biệt thự nhà họ Lê, xe bánh mì còn muốn tới gần một chút, nhưng chẳng dè mới vừa chạy được máy mét, liền bị mấy vệ sĩ cản lại, trên người đối phương còn có logo của vệ sĩ Từ thị, cực kỳ lễ độ nói với người trung niên trong xe tải đối diện: “Tiên sinh, nơi này là biệt thự tư nhân”.
152
Bóng dáng của hai người biến mất ở dưới ánh mắt.
“Đó là…. . ”. Nét mặt của Từ Hoằng Nghĩa tại ban đầu căn bản ngưng trọng có chút biến hóa, loại biến hóa này cũng không khoa trương, nhưng vẫn như cũ có thể khiến người ta cảm giác ra nghi hoặc của ông chủ Từ thị này, rất hiển nhiên gã không có gặp qua Trầm Du người này.
153
*quán chủ = chủ võ quán
Chỉ sợ liền bản thân “Liên”Thử lưu bạch” cũng không ngờ, gã lời này vừa tung ra tạo thành không phải cái gì oanh động, mà là cơ bản không ai tin, nói tới Lê Chanh người này, từ đầu tới đuôi đều là ở giới học sinh và giới giải trí khá nổi tiếng, mọi người cũng đều cho rằng cậu cực kỳ thần kỳ, ví dụ như thiện tâm chống động đất cứu trợ, ví dụ như khiến nhà âm nhạc nước ngoài đều khen không dứt miệng.
154 Nhắn lại của “Thử xử lưu bạch” đã có hơn một ngàn bình luận, thanh niên nhỏ gầy tại ba giờ sáng mới về tới trong nhà, gã ngáp một cái mở máy tính lên, hài lòng xem thảo luận hăng say bên dưới, sau đó tại trên báo mạng truyền một đoạn video, sau đó tại topic dẫn link.
155 Khương Đào là người thứ nhất ăn tới ngon ngọt, được những người khác của võ quán Trầm thị hâm mộ, mà sau khi hấp thu sạch một viên ngưng khí hoàn, tố chất thân thể gã hiển nhiên có biên độ tăng lên càng lớn, thậm chí trong thân thể thêm một cổ khí lưu nhỏ.
156 “Vứt bỏ kế hoạch của con đi!”. Trong ống nghe truyền tới một âm thanh quen thuộc, Phù Nhất Vi hoàn toàn không biết nên làm ra phản ứng gì nữa, khuôn mặt hơi lộ vẻ vặn vẹo nói: “Ba, nếu thỏa hiệp với bọn họ, liền bỏ qua như vậy, con không cam lòng”.
157 Tửu lâu Gia Thường lại bắt đầu đao to búa lớn cải cách, Lê Chanh căn cứ đề nghị của Trầm Du, tại bên cạnh tửu lâu Gia Thường ở Cửu Di thành xây một cái đan quán Lê thị, chuyên môn mời chào luyện đan sư, mỗi ngày lĩnh nhiệm vụ có thể đạt được điểm cống hiến, mà căn cứ điểm cống hiến có thể đổi chủ dược đan phương.
158 “Làm sao đột nhiên có hàng loạt động vật biến dị tiến vào khu dân cư thủ đô chứ, còn trống rỗng lướt qua bảo vệ cửa xuất hiện ở cửa nhà quán chủ?”.
159 Hạ Lợi Chính kỳ thật không thoải mái lắm, nguyên do sau khi bị Lê Chanh một cước gạt ngã, gã sẽ không sẵn lòng tới gần nhà họ Lê lắm. Cao thủ đều là cố kỵ thể diện, ở trước mặt người ta đều té dập mặt rồi, gặp lại tự nhiên xấu hổ, cho nên lần này Hạ Lợi Chính nhận được nhiệm vụ thật không muốn chút nào.
160 Một thanh niên văn nghệ mới từ trong [Tieba Sống Còn] lắng đọng lại tình cảm đối loài người, ngẫu nhiên xâm nhập Tieba Lê Chanh, trợn mắt há hốc mồm nhìn tốc độ đẩy bình luận sôi sục trong Tieba này.