81
Thuở trẻ phong lưu cũng hay thích xuất cung nghe khúc ngắm mỹ nhân, nhưng hiện tại đang bị chuyện của đám con quấy rầy dẫn đến tâm tình không tốt, dù là tiếng trời lọt vào tai cũng cảm thấy phiền, Khang Hy nghe một hồi, trên mặt thoáng hiện vẻ bực bội, lập tức đứng dậy, đi ra ngoài.
82
Mấy dây khoai lang này chỉ vừa nhú mầm xanh nõn, nhưng từ lần bị chết cóng trước, Dận Tự cũng không dám bỏ mặc nữa, không chỉ chăm coi sóc hơn, mà mỗi lần rảnh rỗi quanh đi quẩn lại vẫn phải chạy đi nhìn chút xem sao.
83
Kinh thành, tửu lâu Hà Thị.
“Tiểu Lâm ca, huynh đúng là nghĩa khí, sao lại dẫn đệ tới nơi thế này, đến lúc thanh toán đệ không có tiền trả, huynh đừng đem đệ ra thế chấp đó.
84
Năm nay Đại A ca hai mươi bảy tuổi, từ năm Khang Hy thứ hai mươi chín ba lần theo ngự giá xuất chinh Chuẩn Cát Nhĩ, quân công hiển hách, so với Thái tử trường kỳ sống trong cung cấm, có chí khí và có tầm nhìn hơn, năm Khang Hy thứ ba mươi bảy được phong làm Trực Quận Vương, ngoại trừ Thái tử, là người có tuổi tác và tước vị cao nhất trong chúng Hoàng tử, người Mãn lại xem trọng quân công, nếu không phải vì y không phải con của Hoàng hậu, chỉ e vị trí Thái tử hiện tại đã đổi chủ từ lâu.
85
Năm nay Đại A ca hai mươi bảy tuổi, từ năm Khang Hy thứ hai mươi chín ba lần theo ngự giá xuất chinh Chuẩn Cát Nhĩ, quân công hiển hách, so với Thái tử trường kỳ sống trong cung cấm, có chí khí và có tầm nhìn hơn, năm Khang Hy thứ ba mươi bảy được phong làm Trực Quận Vương, ngoại trừ Thái tử, là người có tuổi tác và tước vị cao nhất trong chúng Hoàng tử, người Mãn lại xem trọng quân công, nếu không phải vì y không phải con của Hoàng hậu, chỉ e vị trí Thái tử hiện tại đã đổi chủ từ lâu.
86
Dận Tự nhịp ngón tay, cứ một nhịp gõ một nghịp ngừng, Dận Tự suy nghĩ không nên mở lời thế nào.
Kiếp này hắn vô tâm đoạt vị, đương nhiên cũng sẽ không tận lực lôi kéo Lão Cửu Lão Thập.
87
Mới chớp mắt đã qua tháng tư, người ngày ấy dàn cảnh lừa Dận Chân nửa đêm lên đường hồi phủ tới nay vẫn không có động tĩnh.
Kinh thành yên bình đến gần như kỳ dị, cứ như một vùng biển chết.
88
Ẩn Sĩ Kỳ và Khang Hy, là một đôi quân thần tương giao hiếm hoi.
Với một người nhìn như khoan dung nhưng nặng lòng đa nghi như Khang Hy, thì đây đúng là điều khó gặp, bởi vậy cũng có thể thấy được chỗ khôn ngoan của Ẩn Sĩ Kỳ.
89
Sầm Mộng Như mở mắt, phát hiện bản thân đang ở trong một căn phòng ấm áp, chứ không phải trên nền tuyết lạnh giá, không kiềm được thở phào nhẹ nhõm.
90
Tháng ba vừa qua, xuân về hoa nở.
Dận Tự xuôi bước theo những bức tường thành trong cung, bông liễu tung bay khắp thành, thỉnh thoảng vương trên tay áo, hắn nhẹ nhàng phủi sạch chúng.
91
Là mộng lại không phải mộng, là tỉnh lại không phải tỉnh.
Dận Tự chỉ cảm thấy đầu óc hỗn loạn, như đang dập dờn trong nước, âm thanh ầm ĩ vang vọng bên tai, lại không nghe rõ được, không khỏi nhíu mày, thuận tay bắt lấy thứ gì đấy, kéo lấy nó giống như khúc gỗ cứu mạng.
92
Sách Ngạch Đồ chết.
Lão quyền cao chức trọng, quyền khuynh triều dã, phò trợ đế vương bình định Tam Phiên, đi sứ Nerchinsk, cùng Minh Châu người ngang quyền đương thời đấu đá hơn nửa đời người, văn võ bá quan toàn triều, hơn phân nữa là từ môn hạ của lão, kết cục lại rồi vào số phận được ban thưởng tự sát.
93
Ngọc bội rơi xuống đất, trên mặt xuất hiện vết nứt.
Trần Bình chưa kịp tiếc rẻ, vội vàng khom người định nhặt lên, nhưng có một người còn nhanh tay hơn gã.
94
Thái tử đi vào.
Một thân y phục màu vàng ánh đỏ, để làm nổi bật ngạo khí độc nhất vô nhị của hắn, ngay cả khi sắc mặt tái nhợt, thân hình gầy gò, cũng không giấu được phong thái cao quý.
95
Trong hành cung tẩm điện của Thái tử gần tẩm cung của Hoàng đế nhất, nhưng chúng không mang Dận Tự đến đó, mà lại đến một thiên điện cực kỳ hẻo lánh trong hành cung, ngày thường ít có người đến gần, đến cả cổng vào cũng lấm tấm rêu xanh.
96
Khang Hy vừa bước ra ngoài, tiếng binh khí va chạm lập tức nhỏ dần.
Dù ông đang mặc thường phục, nhưng mọi người đều biết, người này chính là Hoàng đế.
97
Khang Hy vừa được nghe bẩm báo thì lập tức đến thiên điện, suốt dọc đường đi, không biết bao lần nghĩ đến giả thuyết Dận Tự thấy Thái tử thất bại, nên dùng khổ nhục kế để thoát thân, nhưng ý nghĩ này vừa xuất hiện, ông lại lập tức phủ định nó.
98
Kết quả lục soát, đương nhiên là theo đúng như lời Tam A ca, phát hiện hai hình nộm may bằng vải bố, bên trong có nhồi bông, đỉnh đầu bị ghim kim, có mảnh giấy dán ở trên, ghi đầy ngày tháng năm sinh và nguyền rủa linh tinh.
99
Tốc độ tai mắt của Dận Chân có nhanh, cũng không nhanh bằng người do Khang Hy phái đến.
Thấy dáng vẻ phong trần mệt mỏi của người được phái đến, y dù có thông minh, cũng chỉ có thể suy đoán lung tung.
100
Thời tiết cuối tháng tám không nóng bức như trước, tuy ban ngày vẫn nắng nóng đến nỗi khiến người ta bực bội, nhưng Bắc Kinh vào đêm bắt đầu đón nhận những cơn gió mát hiu hiu, nhà giàu có có băng tảng để tránh nóng thì không thấy gì đáng ngại, nhưng bá tính bình thường giờ không cần tiếp tục bị dày vò bởi khí trời oi bức hằng đêm.