Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Sơn Hà Nhật Nguyệt

Thể loại: Đam Mỹ
Số chương: 150
Chương mới nhất: Chương 150: Tru Tâm
Cập nhật cuối: 8 năm trước
Bề ngoài nho nhã hiền lành mà lòng dạ thì gian trá có âm mưu cướp ngai vàng. Ngạc nương xuất thân bần hàng từ lúc nhỏ đã có giả tâm thâm độc. Đây là hoàng a mã đánh giá hắn.

Danh sách chương Sơn Hà Nhật Nguyệt


Chương 101: Thiên Gia

101

Ngói vàng mái cong, sơn son nạm vàng, một cảnh tượng trang nghiêm.

Đáng tiếc sự trang nghiêm ấy, vẫn không giấu được một chút vắng lặng một chút lạnh lẽo toát ra từ bên trong nó.


Loading...

Chương 102: Dận Nga

102

Mặc dù trong mắt người ngoài Dận Đường và Dận Nga, trước nay có thể sánh như Tiêu không rời Mạnh, Mạnh không rời Tiêu, nhưng trên thực tế, hai người từ tính cách đến sở thích, hoàn toàn khác xa một trời một vực, song không hề làm ảnh hương đến quan hệ giữa họ, mối quan hệ này cơ hồ bắt đầu từ lúc hai người còn là mặc yếm.


Chương 103: Ghen

103

“Hiện tại đại ca và Phế thái tử đều bị giam lỏng, đâu còn rảnh rang mà quan tâm tới quân cờ nhỏ này, nhưng hôm nay có người đến tìm Trần Bình, vẫn như mọi khi gọi hắn ra ngoài.


Chương 104: Giao Tâm

104

“Tứ. . . . ”

Hắn khẽ nhíu mày, vừa định mở miệng, môi đã bị lấp đầy.

Đường nét môi Dận Tự rất đẹp, độ dày vừa phải, Dận Chân thích nhất cắn môi hắn để nhìn thấy được sắc màu óng ánh, làm nổi bật hai gò má nhiễm màu dục vọng, càng mê người hơn.


Chương 105: Triều Hội

105

Dẫu sao long ỷ vẫn giữ một khoảng cách với nơi mọi người đứng, để biểu hiện địa vị cao cao tại thượng của đế vương, khoảng giữa còn cách thêm mấy bậc thang, không chỉ quần thần không thấy được biểu hiện của đế vương, mà đế vương cũng không thể thấy sắc mặt của họ khi họ cúi thấp đầu.


Chương 106: Mật Đàm

106

Dận Tự thấy biến hóa trên mặt hai người họ, không khỏi bật cười: “Tứ ca, Thẩm tiên sinh và Đới tiên sinh bị huynh hù không nhẹ kìa. ”

Dận Chân lướt mắt qua hai người họ, lạnh nhạt nói: “Huynh để họ ra mặt gặp đệ, chính là có ý không giấu giếm đệ, tình thế hiện tại, chỉ e Hoàng a mã muốn tái lập Thái tử, đệ thấy thế nào?”

Dận Tự nhìn y, ấm áp trong lòng.


Chương 107: Thế Cục

107

Thái tử được tái lập có nghĩa là thế lực xung quanh Thái tử lần nữa như tro tàn lại cháy, tuy Sách Ngạch Đồ đã chết, nhưng đảng Thái tử không phải chỉ có một người, Dận Nhưng bồi đắp thế lực hơn mười năm, căn cơ nhân mạch vẫn ở đấy, nay những người vì hắn bị phế mà chìm xuống lại lần nữa trồi lên.


Chương 108: Thịnh Hội

108

Mặc dù câu nói mang tính chất khiêu khích, nhưng gã lại dùng ngữ điệu hòa nhã, thậm chí còn mang theo ngưỡng mộ, gặp lúc tâm tình Khang Hy đang tốt, cũng không suy nghĩ nhiều, nghe vậy cười nói: “Bưu Dũng của bộ tộc Chuẩn Cát Nhĩ cũng có thể nói tiếng tăm lừng lẫy khắp các bộ tộc Mông Cổ, không biết muốn so tài về mặt nào?”

Sách Vọng A Lạp Bố Thản mỉm cười, hai mắt như chim ưng nhìn chằm chằm Dận Tự.


Chương 109: Hoàng Tước

109

Khang Hy đổ bệnh không phải chuyện nhỏ, căn bệnh này lại không thể nói cho người khác hay, vì chư vương các bộ tộc Mông Cổ vẫn chưa đi, mấy năm gần đầy triều đình vẫn thi hành chính sách dùng liên hôn để trấn an, từ từ thuần hóa bầy sói chảy dòng máu hoàng kim cao ngạo, bắt đầu từ thời Thái Tông, nữ nhân Mông Cổ trong chốn hậu cung đã chiếm ưu thế tuyệt đối, tới thời Khang Hy, tuy những bóng hồng ấy đã biến mất, nhưng Mông Cổ vẫn là cửa ngõ ở phương bắc của Đại Thanh, không thể sơ xuất.


Chương 110: Tỉnh Lại

110

Lúc Dận Chân đến Nam Thư Phòng, đám người Đông Quốc Duy, Hùng Tứ Lý, Trương Đình Ngọc đã chờ sẵn.

Vì Đại A ca bị giam, Minh Châu cũng bị cắt chức biếm làm thường dân, nhưng so với Sách Ngạch Đồ, nhìn chung vẫn có một cái kết trọn vẹn, chỉ vinh quang trở về nhà dưỡng già mà thôi.


Chương 111: Nghi Tâm

111

“Con tận mắt nhìn thấy?” Khang Hy nhìn chằm chằm vào nó, ánh mắt sáng quắc, như muốn xuyên thấu nhân tâm.

Thập Tứ tim đập nhảy dựng, không khỏi khiếp đảm, dù nó có mưu trí cao thâm cỡ nào thì nhiều lắm cũng chỉ mới mười ba tuổi.


Chương 112: Có Con

112

Đình Xu ngóng trông đứa con này đã rất lâu.

Tuy rằng người Mãn xem trọng xuất thân người mẹ, nhưng đồng thời cũng theo lẽ mẹ quý nhờ con, Đích phúc tấn mà không có con cái nói sao cũng không thể đứng thẳng lưng trong phủ được, tuy rằng con cái do tiểu thiếp sinh ra đều phải tôn nàng làm mẹ cả, nhưng tóm lại vẫn không phải đi ra từ bụng mình.


Chương 113: Biệt Trang

113

Hoằng Huy rất vô tội.

Không phải nó cố ý khóc đến kinh thiên động địa vậy đâu, nhưng nghe nói miếng ngọc bội đó được chính mẫu thân đeo cho nó lúc một tuổi, đến nay chưa từng gỡ xuống, lúc tiểu tử kia giật lấy, nó vội vàng ngưỡng cổ ra sau, kết quả lại bị đứt.


Chương 114: Cớ (thượng)

114

Tháng bảy năm Khang Hy thứ bốn mươi mốt, tiết trời còn oi bứt hơn xưa, ve sầu ẩn náu trên cây kêu râm rang, trên dưới trong cung đã chuẩn bị sẵn sàng các chậu băng để ở các chủ điện, dù là vậy, nhưng vẫn có thứ cảm xúc ngạt thở khó hiểu quẩn quanh đâu đó.


Chương 115: Cớ (hạ)

115

“Không được. ” Dận Chân lạnh lùng nói, âm điệu kiên quyết.

Dận Tự mỉm cười, nhấc ấm trà trên bàn lên rót đầy cho cả hai, rồi mới nói: “Đệ không phải chỉ vì huynh, mà còn là vì tự bảo vệ bản thân, nếu như huynh bị ông nghi ngờ, chắc chắn đệ cũng không hơn gì, sống cùng sống, chết cùng chết, hiện tại có thể giữ được một người, còn hơn kéo cả hai cùng xuống?”

Hắn nâng chung trà uống một ngụm, nước trà nhạt nhẽo, đương nhiên không sánh bằng loại trong nhà mình, nhưng nhìn đối phương kiên quyết từ chối, trong lòng cảm thấy vui vẻ.


Chương 116: Tự Thỉnh

116 CHƯƠNG 116: TỰ THỈNH

Khang Hy buông bút, lông mày giật nhẹ. “Con có tội gì?”

Dận Tự mắt nhìn mũi mũi nhìn tâm: “Nhi thần bị người buộc tội, cố ý đến đây thỉnh tội.


Chương 117: Tiễn Đưa

117

Lúc Thập Tam vào, diện mạo vẫn anh tuấn khí phách, chẳng qua thấp thoáng nỗi niềm chán chường không xua tan được.

Việc này cũng khó trách, hắn vốn tuổi trẻ đắc chí, nhận hết mọi sủng ái, bỗng chốc từ trên mây cao rơi xuống, hiển nhiên trong lòng không thể chấp nhận, Dận Tự nhận thấy nhưng không vạch trần, chỉ bắt chuyện bảo hắn ngồi xuống.


Chương 118: Xung Đột

118

Dận Tự cười trả lời: “Trưởng bối trong nhà cho ta ra ngoài học hỏi, nghe nói cảnh sắc Vân Nam tươi đẹp nhất thiên hạ, nên tới đây, chỉ không biết nơi này có chỗ nào đáng tham quan, đồng thời có kiêng cử gì?”

“Vị này hỏi đúng người rồi, tổ tiên lão là người Hán chuyển đến đây sống, qua mấy đời, rõ nơi này như lòng bàn tay, ở Vân Nam có rất nhiều chỗ để tham quan, đơn cử như Thương Sơn Nhĩ Hải ở phủ Đại Lý, còn có suối Hồ Điệp ở dưới chân Thương Sơn, nhiêu đó cũng đủ cho các người chơi hết mấy ngày mấy đêm.


Chương 119: Ba Năm

119

“Bát gia. . . . ” Tào Nhạc Hữu ấp a ấp úng lên tiếng, không hiểu sao cảm thấy khô miệng lạ thường.

“Đêm hôm tới đây, chẳng lẽ có chuyện gì quan trọng?” Dận Tự cười, tỏ ý bảo y ngồi xuống.


Chương 120: Phiên Ngoại – Bảo Bảo

120

Hoằng Vượng hơn ba tuổi, vào độ tuổi đáng cưng nhất của trẻ con, ai gặp nó đều phải khen một tiếng trắng trẻo đáng yêu, rồi ôm vào lòng sờ soạng một chập, nhào nặn gương mặt bánh bao trắng trắng tròn tròn của nó thành bánh bao đỏ mới cam tâm.


Loading...

Truyện cùng thể loại

Viễn Khê

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 100






Thích Khách

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 50


Hồ Ly Báo Ân

Thể loại: Đam Mỹ, Huyền Huyễn

Số chương: 14


Tuyệt Ngạo Diễm Thần

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 10