161 - Anh. . . Năng lượng của Thâm Hải Minh Xà chấn động một chút, tuy tu vi không còn được cỡ ngàn năm, nhưng số năng lượng còn lại phi thường đáng sợ, Tề Nhạc cảm thấy vân lực trong người dao động không khống chế được, nhất là chín khỏa Lam Hải Lôi Châu càng cuồn cuộn không dứt, bắt từ tự quay trong người.
162 Thâm Hải Minh Xà dừng lại lấy hơi rồi nói tiếp: - Đương nhiên, thần thú tu luyện tới vạn năm cũng có kiếp nạn như vậy, tên là Thiên Lôi Thần Kiếp.
163 Tề Nhạc cười hắc hắc, nói: - Cái gì? Tôi cái gì cũng chưa nói! Cô muốn ở nơi đây cũng được, dù sao đây là nhà của cô. Nhưng mà, chuyện cô đáp ứng tôi phải làm được, tôi muốn tới công ty toàn mỹ nữ.
164 Lam Nhã thở dài, nói: - Như Nguyệt, nhớ rõ lúc trước cô đã từng nói với tôi, không nên đặt sinh hoạt vào trong công việc, càng không thể vì vấn đề sinh hoạt của mình ảnh hưởng tới công tác.
165 Ngay cả Hải Như Nguyệt cũng không cách nào nói rõ cảm giác này là gì, nàng chỉ biết rõ, nếu như là trước kia, lúc Tề Nhạc nói muốn chung giường với nàng, chỉ sợ nàng đã sớm động thủ rồi, nhưng bây giờ lại không có ý định này, không biết từ lúc nào, nàng đã bắt đầu chú ý giữ gìn tôn nghiêm của Tề Nhạc.
166 Nữ nhân cũng không cần nói, sau khi hắn tiến vào thang máy tòa nhà, nhìn thấy các nhân viên nam, tất cả đều một thân âu phục thẳng, bộ dáng rất vội vàng, giống như công tác rất khẩn trương.
167 Thang máy đi lên tầng hai mươi chín, nữ tiếp đãi ấn nút mở cửa: - Tề tiên sinh, anh có thể vào bên trong, tổng giám đốc ở trong cùng nhất, phía trên có nhãn hiệu nhắc nhở.
168 - Văn lão sư, vậy còn cô? Tại sao cô lại ở đây? Hai người đều ngẩng ngơ. Văn Đình mỉm cười, nói: - Anh ngồi trước đi, xem ra, chúng ta nên nói chuyện thật tốt mới được.
169 - Thực xin lỗi. Văn Đình áy náy nhìn hắn. Tề Nhạc lắc đầu, nói: - Không có gì, tôi đã quen rồi. Từ nhỏ đến lớn, cái gì cũng dựa vào mình.
170 - Anh muốn mời tôi ăn cái gì? Văn Đình mỉm cười hỏi. - Không phải cô mời tôi sao? Tề Nhạc từ trong thừ người tỉnh táo lại. Văn Đình cười nói: - Nếu anh đã muốn theo đuổi tôi, thì làm gì có đạo lý con gái mời khách chứ, đương nhiên là anh mời.
171 Tề Nhạc cau mày nói: - Chẳng lẽ cô cũng muốn hạn chế tự do của tôi sao? Âm thanh của Hải Như Nguyệt lạnh lùng. - Mặc kệ bây giờ anh ở nơi nào, lập tức trở lại cho tôi.
172 Nói xong câu này hắn lại nghĩ tới Văn Đình có hỏi qua mình, chẳng lẽ sau này mình vẫn làm việc trong công ty nội y sao? Tuy chỗ đó không ít mỹ nữ, nhưng mà, mình có thể làm gì để phát triển? Cơ Đức nói có đạo lý, thân là Kỳ Lân, mình cần làm là gia tăng thực lực, bất luận là thủ hộ phương đông cũng tốt, suy nghĩ cho tương lai của mình cũng được, đây là lựa chọn tốt nhất.
173 Nghe Cơ thượng tướng nói thế, Tề Nhạc có chút do dự, hắn biết rõ, mình không chỉ đại biểu cho một người, đồng thời cũng đại biểu cho tất cả chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần, Hải Như Nguyệt đã từng nói qua với hắn, bản thân Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần phải đối mặt với rất nhiều địch nhân, trước khi không có thực lực, tận lực ít tiếp xúc với quốc gia.
174 Tề Nhạc ngẩn người, nói: - Không cần khoa trương như vậy chứ. Anh bảo tôi không nên đi sao? Cơ Đức lắc đầu, nói: - Đương nhiên nên đi, chỗ đó đúng là địa phương rèn luyện tốt nhất.
175 Vừa mới mở cửa, hắn ngửi được hương khí quen thuộc, trong phòng không có mở đèn, nhưng hắn nhìn thấy hào quang nhàn nhạt, Hải Như Nguyệt vẫn làm hắn cảm thấy khí phách và long uy nhàn nhạt áp bách tới.
176 Sáng sớm hôm sau, Hải Như Nguyệt đưa mắt nhìn qua, Tề Nhạc đi, ngồi xe Cơ Đức rời đi. Thậm chí Hải Như Nguyệt không có hỏi Tề Nhạc muốn đi đặc huấn ở chỗ nào.
177 Hô hấp của Điền Thử hơi dồn dập. - Anh là con dê chết tiệt, đừng ép tôi có được không? Âm thanh dâm đãng xủa Yến Tiểu Ất vang lên. - Toi bức anh làm gì? Trong điện thoại của anh toàn là ảnh chụp chị họ của tôi, nói, có phải anh chụp lén không.
178 Khi qua cây số thứ tư, Tề Nhạc cảm nhận được huấn luyện này là địa ngục. Chạy bộ trong sa mạc này, bởi vì hạt cát mềm mại không dễ mượn lực, cho nên đây là chuyện phi thường khó khăn, lúc này trên người lại mang theo khối lượng một trăm ký, chân như bị cát hút xuống dưới, rút ra cũng hao phí sức lực khổng lồ.
179 Hắn hỏi qua Giải Trĩ, Giải Trĩ nói cho hắn biết, sau khi cảnh giới đạt tới sơ vân, thân thể của hắn đã bắt đầu cải biến. Mà khiến người ta kinh ngạc là, bất luận ngày trước Tề Nhạc bị thương nặng cỡ nào, ngày hôm sau hắn sẽ sinh long hoạt hổ, tuy thân thể của hắn từ máu tím hay màu tím xanh, thì hắn không có ý định buông bỏ buổi huấn luyện nào cả.
180 - Đều có được năng lực đặc thù, năng lực thân thể. Sở dĩ anh có thể vượt qua hơn mười cây sô, chẳng phải dựa vào đặc thù hay sao? Những bộ đội đặc chủng thông qua giai đoạn đầu tiên, sau khi tiến vào giai đoạn thứ hai, ngay cả năm cây số còn khó vượt qua, nếu như tôi đoán không sai, năng lực của anh là tích tụ nước.