101 Trong suy nghĩ của Tề Nhạc, dân hổ này tới không phải bảo vệ cho hắn, mà chuyên trách tán gái, thời gian hai tuần, cơ hồ không thấy bóng dáng của hắn đâu cả.
102 Bất luận là ai, bên người có hai mỹ nữ ngồi cạnh, đương nhiên sẽ khiến nhiều nam sinh ghen ghét. Nhìn cảnh vật ngoài xe, tâm tình Tề Nhạc hiện giờ vô cùng vui sướng, trong tay cầm lấy túi xách, giống như sợ nó chạy vậy.
103 Biển cả mênh mông rất rõ ràng, mà ở gần bờ, nước biển có màu lam nhạt, mặc dù nói không có yên tĩnh, nhưng sóng cả mạnh mẽ, âm thanh sóng biển vỗ vào bờ cát làm nội tâm của Tề Nhạc rung động thật lớn, lòng dạ khoáng đạt theo.
104 Tề Nhạc cười một tiếng, nói: - Hai danh xưng này thật thân thiết. Được rồi, tôi sẽ noi điều kiện. Cô yên tâm, điều kiện của tôi không co vũ nhục cô, cũng không có bảo cô có quan hệ bất chính với tôi.
105 Tề Nhạc nói: - Chuyện này cũng không có gì. Nhưng mà, đại học Thanh Bắc thực sự có khí tức cường đại sao? Chẳng lẽ là hung thú? Chuyện này sao Minh Minh không nói cho tôi nghe.
106 Hiện tại đã là trời thu, tuy hai ngày nay trời rất oi bức, nhưng bầu trời nhanh chóng tối lại, ba người đều mang dép lê do khách sạn cung cấp, từ bờ biển, đi ra phương xa của bờ biển.
107 Lúc thân thể của hai người mất đi khống chế, khó tránh khỏi vô ý thức bắt lấy vật gì đó để ổn định thăng bằng của bản thân, Hứa Tình bắt lấy vai của Tề Nhạc.
108 Đúng lúc này, một âm thanh giải thoát cho Tề Nhạc. - Tình Nhi, cô không sao chứ?Thì ra, trong lúc bất tri bất giác, Trầm Vân đã bơi tới bên cạnh hai người, nhanh chóng nhìn lại, kỹ thuật bơi lội của nàng còn cao hơn Hứa Tình nhiều.
109 Cùng lúc đó, hai tay của Tề Nhạc đã biến thành màu xanh, gió biển gào thét, giống như con chim lớn, hắn muốn nhanh chóng lao vào trong bờ. Con người vào lúc nguy nan trước mắt sẽ phát huy thực lực vượt qua cực hạn thân thể, Tề Nhạc vào lúc này điều khiển hai thuộc tính phong, thủy cực kỳ tinh diệu, chẳng những hoàn toàn phát huy uy lực của bản thân, hơn nữa trong sóng gió to lớn này, dựa thế và lực tinh chuẩn, tuy thân thể phiêu hốt bất định, nhưng tốc độ lao vào bờ biển cũng tăng lớn.
110 Trong khoảng thời gian gần đây, Tề Nhạc trừ tu luyện ra, thường xuyên thỉnh giáo Giải Trĩ một vài vấn đề, Giải Trĩ đã từng cẩn thận nói đặc điểm thân thể của hung thú cho hắn nghe, chỗ lợi hại của chúng, trong đó có đề cập tới Thâm Hải Minh Xà này.
111 Nhưng mà, tình huống của Tề Nhạc lúc này cũng không có chuyển biến tốt đẹp, ngược lại biến thành nguy cơ mạnh mẽ, bởi vì theo lời Giải Trĩ nói, với vân lực hiện giờ của hắn, sử dụng Kỳ Lân Xích phòng ngự, chỉ có thể kiên trì thời gian ba giây.
112 Khi Tề Nhạc hạ xuống, toàn thân có cảm giác cực kỳ khó chịu, cuồng phong như dao găm kích thích làn da của hắn, hắn biết rõ, mình không thể chần chờ được nữa.
113 Nhưng mà, nếu như thực lực của Kỳ Lân thấp hơn hung thú, chẳng những hung thú bị sai khiến khôi phục tự do, còn có thể cắn nuốt Kỳ Lần gia tăng năng lực của bản thân.
114 - Đây chỉ là uống rượu độc giải khát mà thôi. Hung thú bị Kỳ Lân thần hàng thôn phệ vào trong người tôi, sẽ hóa thành nhất thể với tôi, chỉ cần nó còn trong người của tôi, thì không cách nào phát huy thực lực.
115 - Về phần nó xuất hiện, có nguyên nhân chính là anh, còn nhớ rõ anh thét dài ở ven biển hay không? Trong khi tâm tình kích động, anh vô tình vận dụng vân lực của mình, khiến khí tức Kỳ Lân lộ ra ngoài, lúc này mới đưa Thâm Hải Minh Xà cách đó không xa tập kích anh.
116 - Đối với hung thú bình thường mà nói, chỉ cần tu vị không cao hơn vạn năm, bổn mạng thần thông của Kỳ Lân các ngươi sẽ có tác dụng một giờ, cũng chính là hai giờ trong xã hội bây giờ.
117 Thâm Hải Minh Xà cả giận nói:- Ta cũng không phải hung thú bình thường, ta chính là hung thú cường đại nhất trên biển. Ta nói chuyện tự nhiên là chắc chắn.
118 Âm thanh của Thâm Hải Minh Xà biến mất, cổ khí tức cường đại kia hoàn toàn thu liễm lại, trước khi khí tức của hắn biến mất, chỉ truyền lại hai chữ cho Tề Nhạc.
119 Hắn cũng không có nói là, cho dù tái nhập biển cả, trừ phi Thâm Hải Minh Xà vi phạm lời thề của mình, nếu không cũng chẳng sinh ra uy hiếp gì với hắn cả, lúc trước hắn lợi dụng tâm lý nóng lòng muốn đạt tự do của Thâm Hải Minh Xà mới bắt nó thề như thế, hiện tại Thâm Hải Minh Xà đã không cách nào tổn thương hắn được, trừ phi Tề Nhạc có đầy đủ năng lực thả nó ra, nếu không, dù nó muốn thoát ly thân thể của Tề Nhạc, chỉ còn cách xông đại ra ngoài, nếu làm thế chắc chắn sẽ gây tổn thương thân thể Tề Nhạc, thậm chí khiến Tề Nhạc chết đi, tự nhiên vi phạm lời thề thiên phạt của Thâm Hải Minh Xà.
120 Cầm lấy bàn tay nhỏ bé kia, tâm của hắn nóng hơn trước. Trầm Vân cũng không có giãy dụa, chỉ tùy ý cho Tề Nhạc nắm, nhưng trên mặt xuất hiện một tầng đỏ ửng.