41 Tề Nhạc cung kính nói:- Vậy xin ngài dạy tôi, vể sau tôi gọi ngài là Chu lão sư a. - Không cần, anh gọi tôi là Chu thúc được rồi. Kỳ thật, đây chỉ là kỹ xảo vô cùng đơn giản, người bình thường rất dễ dàng làm được, giống như một lớp giấy ngăn cản cả băng và hỏa, nếu như xuyên phá được lớp giấy này, anh sẽ dễ dàng biết rõ.
42 Biến hóa sinh ra làm cho Tề Nhạc vui mừng quá đỗi, hắn biết rõ, suy đoán của mình là chính xác, đây chính là bốn loại năng lực thuộc về Tứ Tường Vân Kỳ Lân, hồi tưởng lại khi Cơ Minh Minh truyền thụ cho mình, há miệng quát khẽ: - Lâm.
43 - Hiện tại còn chưa tới ba ngày a. Hải Như Nguyệt lạnh nhạt nói: - Là chưa tới, nhưng cũng đã hai ngày. Tề Nhạc kinh ngạc nói:- Cô nói, tô tu luyện suốt hai ngày?Hải Như Nguyệt nói: - Xem ra tôi xem thường anh rồi, huyết mạch Kỳ Lân mang tới thứ tốt cho anh còn vượt xa tưởng tượng của tôi.
44 - Ồ, thân thể anh run cái gì? Chẳng lẽ một đại nam nhân như anh lại sợ độ cao sao?Âm thanh của Hải Như Nguyệt có vài phần kinh ngạc và trêu tức. - Tôi.
45 Hải Như Nguyệt dừng lại lén nhìn biểu hiện của hắn rồi mới nói tiếp:- Anh biết không? Kỳ Lân chúng ta chí ít cũng xuất hiện năm thời đại, là vì xung đột giữa đông, tây thủ hộ mà chết đi.
46 Hải Như Nguyệt lúc này bay xuống, đứng cách con Giải Trĩ kia chừng trăm mét, cũng không quay đầu lại nói: - Đồ đần, Giải Trĩ kỳ thật còn kém hơn Kỳ Lân một chút, nhưng danh khí của nó cũng không có nhỏ hơn Kỳ Lân, Giải Trĩ, là một thần thú nổi danh thời cổ đại, lại được xưng là "Pháp Thú".
47 Mái tóc đen của Tề Nhạc không gió tự bay, tung bay ra phía sau, tóc đen dần dần phát sinh biến hóa, biến thành hai màu đen bạc, mà hai mắt của hắn đen như mực, một tầng lân phiến màu đen hiện ra trên người hắn, một cái sừng màu đen mọc ra trên trán Tề Nhạc, âm thanh âm trầm từ miệng của hắn phát ra.
48 Bất đắc dĩ nâng Tề Nhạc lên, có lẽ là hồn phách Kỳ Lân Vương lưu lại tác dụng nhất định, cũng có lẽ là khí tức trên người Tề Nhạc mang một ít kích thích Hải Như Nguyệt, lúc này, cũng không có kẹp Tề Nhạc ở dưới nách, mà hai tay đưa lên phía trước, nâng hắn mang đi.
49 - Ah! Thực xin lỗi, là tôi không chú ý. Tề Nhạc vội vàng xoay người, cố tình bối rối nói. Sách trong tay thiếu nữ vì va chạm với hắn mà rơi xuống, Tề Nhạc vội vàng ngồi xổm nhặt lên.
50 Chuông điện thoại di động đột nhiên vang lên, trước khi tới trường, Hải Như Nguyệt đã nạp điện vào máy của hắn, hiện tại Tề Nhạc mới tính toán chính thức có được điện thoại, nhìn dãy số trên điện thoại, Tề Nhạc thầm nghĩ, thật sự là nhắc Tào Tháo, Tào Tháo liền đến ah!- Phách Vương Long, vừa mới tách ra đã điện thoại cho tôi, chẳng lẽ cô đã yêu mến tôi rồi?Điện thoại vừa thông, Tề Nhạc đã trêu tức Hải Như Nguyệt.
51 - Nói bậy, nơi này là ký túc xá nữ sinh, một nam nhân như anh sao có thể ở chỗ này?Thiếu nữ đưa bình thủy tinh lên cao, làm ra bộ dáng sắp liều mạng, lúc này, một thiếu nữ khác từ trong phòng đi ra, nàng cao hơn thiếu nữ kia này một chút, cao chừng một mét bảy, trên ngươi mặc cái áo sơ mi màu hồng nhạt, mái tóc dài rối tung sau lưng, công phu che dấu của nàng cao hơn một chút, vội vàng cầm lấy cái bình trong tay thiếu nữ kia, nói:- Tình Nhi, hỏi rõ trước rồi nói sau.
52 Tề Nhạc cười dâm nói: - Không có vấn đề, cô nên nói cụ thể chỗ thiếu hụt một chút, nếu đã ở cùng với các nàng, cái giường này dường như hơi nhỏ. Cơ Minh Minh dùng sức gõ đầu Tề Nhạc một cái, tức giận nói: - Anh đang suy nghĩ cái gì, anh là đại sắc lang, tôi phải cảnh cáo anh, anh nên cẩn thận cho tôi.
53 Tề Nhạc do dự thoáng một phát, nói: - Phí nấu ăn bao nhiêu tiền?Hứa Tình ngẫm lại, nói: - Chi tiêu nấu ăn của chúng tôi một tháng cũng hơn một ngàn, đều là Vân tỷ làm, cho nên, phí nấu ăn của Vân tỷ gánh vác hơi nhiều một chút, mà tôi cùng Minh Minh đều là nữ hài tử, ăn cũng ít, cho nên nha, anh nên giao mỗi tháng năm trăm.
54 Cơ Minh Minh thấp giọng nói: - Tôi sớm phát hiện hắn ở Thanh Bắc, thằng này là hệ máy tính, tại sao anh đắc tội người này chứ. Cha của hắn rất có quyền thế ở Kinh Thành đấy, hơn nữa, chính hắn cũng có luyện võ thuật, theo như đồng học cùng hệ của tôi nói, hắn còn là thiên tài máy tính đấy.
55 Điền Thử cười khổ nói: - Chị Minh Minh đừng nóng giận, em nói thật. Em họ Điền, tên Bá Quang. Cơ Minh Minh há to mồm, ngay sau đó che miệng của mình lại, cố nén không cười thành tiếng.
56 Hào quang lạnh lẽo hiện ra trong mắt Mạc Địch, chuyển hướng nhìn Tề Nhạc, nói: - Chuyện của các người với Tiểu Ất tôi vốn không muôn xen vào, nhưng mà, các anh biết rõ đã đánh nó tổn thương bao nhiêu không? Hôm nay tôi phải lấy lại công đạo cho Tiểu Ất.
57 Sắc mặt Minh Minh nghiêm nghị, hai tay kéo lê một hình vòng cung, hào quang trong mắt vô cùng lợi hại, thân thể hơi nghiêng về phía trước, hai tay vốn chấn động nhu hòa, ngay sau đó, lập tức kéo căng thẳng tắp.
58 Mạc Địch lạnh lùng nhìn Tề Nhạc, nói:- Làm gương sáng cho người khác, tôi sẽ không nói dối, nếu như không là vì như vậy, anh cho rằng tôi nguyện ý quản chuyện đánh nhau của các người sao? Tiểu Ất, cho hắn hiểu đi.
59 Tề Nhạc nhìn qua Yến Tiểu Ất, có cảm giác dở khóc dở cười, một gia hỏa vốn là địch nhân lúc này biến thành động bọn của mình, loại biến hóa này thật sự quá lớn a.
60 Nhưng Yến Tiểu Ất bởi vì mặt mũi nên không thèm để ý, nhưng quan hệ tới thứ đồ vật trọng yếu của nam nhân, nhân duyên với nữ nhân của Yến Tiểu Ất không có khả năng không quan tâm, là nam nhân, cũng không hy vọng mình bị bệnh liệt dương.