141 Chỉ có điều bên ngoài sushi đều cuộn rong biển mùi vị không nặng lắm, hắn nhiều năm không ăn qua, cho nên ngay từ đầu mới không đoán được. Nhưng sushi vừa vào miệng, hương vị này làm hắn phản ứng một cách vô ý thức.
142 Tề Nhạc ngẫm lại, nói: - Trong cái viện nghiên cứu này có cơ quan không? Tôi bị mù chữ, cũng không hiểu nhiều về khoa học kỹ thuật. Thiên Hồn mỉm cười, nói: - Chuyện này Tề huynh không cần lo lắng, có Điện Não Hồn, đừng nói là một phòng nghiên cứu, cho dù là mạng lưới internet của nhà trắng Mỹ Kiên Quốc cũng xâm nhập được, trước khi hành động, chúng ta nhất định sẽ có biện pháp đưa ra chú ý cho anh.
143 Thiên Hồn mỉm cười nói: - Anh làm việc tôi rất yên tâm. Vậy bây giờ vấn đề chủ yếu của chúng ta là tiềm phục vào cơ sở của địch, chỉ cần có thể bình an mang Quản Bình tiến sĩ ra ngoài trước khi vệ tinh hoạt động lại, nhiệm vụ của chúng ta thành công cơ bản rồi.
144 - Tề đại ca, chúng ta đi nhanh lên, anh buông lỏng một chút. Thông qua chiếc nhẫn truyền tinh thần lực, rốt cuộc Tề Nhạc cũng có thể tiến hành trao đổi với Thực Vật Hồn.
145 Hiện tại tinh thần lực của hắn tập trung vào người của Thực Vật Hồn. Cái gọi là không ôm không biết, một khi om thì thật kỳ diệu. Biểu hiện của Thực Vật Hồn nhìn thì rất nhỏ nhắn xin xắn, nhưng khi ôm thì cảm nhận được thân thể của nàng mềm mại lung linh tràn ngập sức hấp dẫn, bộ vị kia của thân thể ngẩng đầu lên, may mắn quần thường không tính quá dài rộng, hơn nữa hiện tại Thực Vật Hồn không nhìn thấy thân thể hai người, nhưng dán sát vào người Tề Nhạc, làm Tề Nhạc xấu hổ.
146 Minh Minh cười hì hì, nói: - Em sợ chị còn trách anh ta! Chúng ta là Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần, mọi người đều là huynh đệ tỷ muội, chỉ có đoàn kết với nhau là tốt nhất.
147 - Tề đại ca, chúng ta đi qua. Thực Vật Hồn thấp giọng nói, thời điểm này, trong âm thanh của nàng không còn mang theo sắc thái tình cảm, trở nên cực kỳ tỉnh táo.
148 - Thì thế nào? Không phải thì thế nào? Bây giờ cô chỉ có hai lựa chọn, một là chết, hay là rời đi. Đối với mỹ nữ, Tề Nhạc cũng có chút thương tiếc. Cô gái áo đen hừ lạnh một tiếng, nói: - Tôi đi tới đây, sẽ không nghĩ tới tay không mà về.
149 Ba gã áo đen không nói cái gì, ba người hai trước một sau, hình thành tư thế vòng cung bao vây nữ nhân áo đen lại, tay của ba người bọn họ bao phủ trong vải đen, trên tay có khí lưu màu đen nhàn nhạt.
150 Võ sĩ ánh đao mang lại chém ra, Tề Nhạc cũng không biết những hào quang này là năng lượng gì, nhưng mà, cường đại như Thực Vật Hồn cũng không đối phó được chúng, nhìn thấy dây leo vừa thô vừa to, ánh đao chỉ xoẹt qua đã lưu lại vết cắt thật sâu, nhưng không cách nào cắt đứt.
151 Lập tức trống rỗng xuất hiện một người, lại dùng thế lôi đình vạn quân, dễ dàng đánh hai tên Phệ Hồn cấp ám trọng thương, mà người này lại là thanh niên ngày hôm trước nàng gặp được trên đường, khiến động tác của nàng chậm lại.
152 Lần thứ hai sử dụng Kỳ Lân Tí, so sánh với lần đầu tiên, cảm xúc khắc sâu hơn nhiều, một tia hiểu ra hiện lên trong đầu, tuy hắn lúc này không có thời gian cân nhắc, nhưng cảm giác này lại khắc sâu vào đáy lòng.
153 - Mả mẹ nó, cái này quá phức tạp, mẹ kiếp, khoa học kỹ thuật của Thái Dương Quốc này đúng là mạnh. Điện Não Hồn ở bên kia tức giận mắng lên, Tề Nhạc mơ hồ cảm giác được tinh thần của hắn khẩn trương cao độ, nhưng trong đó mang theo vài phần hưng phấn.
154 Một tiếng gầm gừ trầm thấp từ trong miệng Quản Bình tiến sĩ vang lên, đột nhiên hắn nâng hai tay lên, một tay bắt lấy lưng của nam tử tóc vàng, tay kia bắt lấy cánh tay cầm ly tử i-ông năng lượng đao, chỉ trong nháy mắt, thân thể Quản Bình quay lại.
155 Đây là một đám mây, trong mây mù, hai thân thể như ẩn như hiện, đều là thân ảnh màu trắng, một tiếng long ngâm chấn nhiếp cửu thiên, từng đoàn bạch sắc quang mang đánh xuống trụ sở nghiên cứu, giống như bom oanh kích trụ sở nghiên cứu này.
156 Mọi người dưới sự dẫn dắt của Thiên Hồn đi lên lầu, sau khi Thiên Hồn mở hệ thống phòng ngự ra, mới nhìn Tề Nhạc nói: - Tề Nhạc, lần này thật sự làm phiền anh quá, nếu không có anh, sợ rằng nhiệm vụ của chúng tôi gặp phiền phức.
157 Chiến sĩ cầm tinh của chúng ta, có được thực lực và thiên tư rất mạnh, là giác tỉnh hậu thiên, năng lực bản thân từ từ thức tỉnh, nhưng bất luận chiến sĩ thức tỉnh hậu thiên hay thiên tiên thông qua tu luyện, đều có được năng lực đặc thù của mình.
158 Thiên Hồn nói: - Tôi đồng ý với ý kiến của tiến sĩ, nhiệm vụ lần này xem như hoàn thành viên mãn, hiện giờ tôi đi an bài chuyện về nước, thủ đô Thái Dương Quốc xảy ra chuyện lớn như vậy, bọn họ sẽ không từ bỏ ý đồ, các vị không thể dễ dàng rời khỏi nơi này.
159 Tề Nhạc nghe vậy liền cúi đầu xuống. Gương mặt Thực Vật Hồn ửng đỏ, đột nhiên hai tay ôm lấy cổ Tề Nhạc, sau đó hôn nhẹ lên mặt của hắn. - Cảm ơn anh đã bảo hộ em.
160 Từ Đông thỏa mãn nói: - Tốt, chuyện này không có vấn đề, tôi chưa từng lười biếng đâu. Tuy không có thiên phú như cô, nhưng đối phó một ít thủ hộ giả phương đông bình thường thì không có vấn đề.