141 Phan Thiên Trường và ông chủ Trần đang ngồi ở trong phòng làm việc của ông chủ Trần trên tầng ba nhà hàng, cả hai khá là sốt ruột. Đã nửa giờ trôi qua mà cả hai người đều chưa thấy có tin tức gì truyền đến.
142 Vương Minh đang ngồi bù khú với hai người Phan Hoàng thì điện thoại của Lê Minh Đức gọi đến. “Đức em, đến rồi à”“Vâng. Em đến được một lúc, vừa làm một trận thư giãn gân cốt”“Ừm thế là tốt… hắc hắc”Vương Minh mặc dù quen Lê Minh Đức không lâu nhưng cũng đủ để hiểu “thư gian gân cốt” của hắn nghĩa là gì, ít nhất cả đại sảnh tầng một của cái nhà hàng này chắc là đã bị đập nát như cám rồi.
143 Con xe Toyota của Vương Minh vừa mới ra khỏi cổng của khu chung cư vừa mới rẽ trái thì đột nhiên xuất hiện một chiếc BMW đang lao nhanh trước măt và thế là va chạm xảy ra.
144 Vương Minh và Liễu Hoa đang ngồi thưởng trà thì đột nhiên quản gia đi đến cúi người với Liễu Hoa nói“Phu nhân, lão gia ời Vương thiếu gia lên phòng làm việc”“Ừm.
145 Vương Minh rời phòng của Nguyễn Sinh đi xuống dưới phòng khách thì không thấy Liễu Hoa đâu, hỏi mới biết Liễu Hoa cùng với một vị phu nhân khác ra ngoài mua sắm.
146 Cái tên hội trưởng đang đứng trên đài tức giận đến tím tái mặt mày nhưng mà nhớ rằng ở đây đang có rất nhiều người nhìn chằm chằm vào hắn, hắn không thể để mất thể diện được.
147 Vương Minh là người sở hữu đoạn gen đặc biệt nên có một số thứ hắn vượt trội hơn so với người bình thường. Một trong số đó chính là trí nhớ, bất cứ thứ gì hắn chỉ cần học một lần hoặc làm một lần là lập tức có thể thành thạo, cũng giống như vậy vì đã đến khu biệt thự Thiên Mỹ một lần nên hắn cũng không mất thời gian hỏi đừng mà phi một mạch đến trước cửa quân khu phía Nam.
148 Đường quốc lộ số 37, đây làm một con đường rất nổi tiếng ở Việt Nam bởi đây là con đường duy nhất và độc nhất nối liền hai thành phố kinh tế lớn là Nam Hải và Đông Doanh.
149 Cơn mưa đạn vẫn xối xả nhằm hướng cái cây Vương Minh ẩn nấp, đã gần ba phút trôi qua nhưng không có dấu hiệu dừng lại. Vương Minh núp sau cây trán đầu mồ hôi vô cùng lo lắng, miệng lảm bẩm“Sao thằng Đức làm gì mà lâu thế”Vì lúc này để tiết kiệm sức lực hắn không dám dùng dị năng quan sát bên trong nữa mà đang trong tình cảnh dở sống dở chết như thế này hắn cũng không có đủ tinh thần để thi triển dị năng.
150 Vương Minh liếc nhìn Lương Vĩnh Thành ở phía sau hỏi“Ngươi có biết cái tên mặt trắng kia không?”Lương Vĩnh Thành lúc đầu lắc lắc đầu nhưng sau đó hắn nheo mắt lại cố nhìn rõ khuôn mặt của tên thanh niên đẹp mã kia.
151 Đứng bên cạnh Vương Minh, Lê Minh Đức thấy lông mày hắn nhíu chặt lại, thỉnh thoảng miệng còn lẩm bẩm nói gì đó rất nhỏ. Lê Minh Đức hỏi“Có chuyện gì sao đại ca?”“Ừm.
152 Lê Minh Đức và Lương Vĩnh Thành lúc này đang dìu nhau đứng ở trước cửa tòa nhà. Vừa rồi kích liệt chiến đấu dữ dội trong hầm ngầm, mặc dù nhờ vào kế sách lợi dụng khoảng không gian nhỏ hẹp trong hầm để hạn chế ưu thế về số lượng của địch nhưng mà thực lực của địch quá mạnh mẽ nên trong quá trình chiến đấu cũng thụ thương không ít.
153 “A. Henry lâu lắm mới thấy ông gọi điện”Vương Minh nói. “Cũng không lâu lắm đâu, mới chỉ cách đây vài tháng chúng ta còn nói chuyện mà”Lão Henry cười cười.
154 Cùng lúc đó tại khu biệt thự của Nguyễn gia tại Nam Hải. Trong tòa nhà nguy nga lộng lẫy nhất, Nguyễn Hải Thượng đang ngồi bên một chiếc giường rộng lớn xa hoa.
155 Cánh cửa phòng bệnh mở ra, Vương Minh nhìn người đứng ở ngoài cửa thì hơi sửng sốt sau đó nở nụ cười nửa miệng, giọng điệu có chút trào phúng nói“Ông ngoại, ông đến thăm cháu rể tương lại hơi muộn đó”Liễu Sơn Thành là một hồ ly tinh lâu năm đã tu luyện trong quan đạo làm sao không nghe ra ý nói trào phòng của Vương Minh nhưng ông ta bơ giả vờ như không hề nghe ra.
156 Việc đưa người vào trong quân đội thực ra Vương Minh đã tính toán từ khá lâu rồi. Kể từ lúc giúp Dương Hân ngồi lên chiếc ghế phó thị trưởng thành phố Giang Kiều thì ý nghĩ này đã nảy ra trong đầu hắn.
157 Vương Yến có chút chột dạ, mặc dù vụ tàu Elise là do cái tên Vương Minh thần bí kia làm nhưng ít nhiều nàng ta cũng có liên quan. Nàng biết cha nàng hỏi việc này chắc chắn là lo sợ việc trả thù của đám người nhà của tên Zack Macathy trả thù.
158 “Cái gì”Vương Tung Sơn mở tròn mắt, tin tức này quả thực quá mức kinh hãi đến mức làm hắn ta kinh ngạc đến nỗi phải bất dự khỏi chỗ ngồi. Vương Yến thấy phản ứng của cha nàng như vậy thì mặt cúi ngằm xuống không dám ngẩng lên, hai mắt nhìn chằm chằm vào chân, mặt đỏ bừng xấu hổ, cắn môi nhắc lại“Con có bạn trai rồi”“Thật chứ”Vương Tung Sơn nghi hoặc hỏiĐáp lại, Vương Yến ngẩng đầu lên nhìn thẳng vào mắt Vương Tung Sơn không hề do dự nói“Là thật”Vương Tung Sơn nhìn Vương Yến như để tìm xem có một biểu hiện gì của lời nói dối hay không, một lát sau thì Vương Tung Sơn gật đầu nói“Nếu vậy thì tốt.
159 “Mã ca dạo này thế nào”Vương Minh vì đã đến công ty không ít lần, số nhân viên ở đây cũng đã quen mặt hắn nên thấy hắn xông vào phòng tổng giám đốc thì thư kí và bảo vệ cũng không ngăn cản chỉ khom người cúi chào rồi rời đi làm việc“Vương Minh hả, ngồi đợi chút đi anh còn dở chút việc”Mã Đống lúc này đang ngồi trên bàn làm việc, hai mắt dán chặt vào màn hình máy tính, bên cạnh trái phải đều có một chồng hồ sơ cao ngất ngưởng.
160 Một hồi đại chiến trôi qua, Vương Minh ôm thân thể mềm nhẵn trơn bóng của Triệu Vận vào trong lòng đánh một giấc để hồi phục sức. Đến tận lúc mặt trời lên cao, ánh sáng mặt trời qua cửa sổ chiếu sáng cả căn phòng thì Vương Minh mới uể oải mở mắt, nhìn Triệu Vận xinh đẹp động lòng người đang dúi mặt vào trong lòng mình, trên mặt nở nụ cười hanh phúc và thỏa mãn thì Vương Minh cảm thấy một cảm giác rất nhẹ nhàng.