1041 - Còn có chuyện này?Sau khi nghe Hồ Nguyên Lễ nói rõ, vẻ mặt Dương Phàm hơi có chút cổ quái. Trần Đông lại khẽ mỉm cười, nói với Hồ Nguyên Lễ:- Hồ Thiêm Hiến, chúc mừng!Hồ Nguyên Lễ ngẩn người, ngạc nhiên nói:- Chúc mừng cái gì?Trần Đông nói:- Chuyện ta và huynh làm phải liên lụy đến toàn bộ quan lại ở Quan Trung, khó mà tránh khỏi người khác sẽ bé xé ra to.
1042 Trong bóng đêm thâm trầm, trăng trên trời cao rọi xuống một tia sáng trong trẻo, yên bình chiếu sáng cả một lâm viên lộng lẫy um tùm. Khóm trúc trong vườn được chăm chút kỹ lưỡng tinh xảo, giả sơn trì thủy, phòng ốc được bài trí đẹp đẽ, cột nhà và tường được điêu khắc tinh xảo.
1043 Rặng liễu uốn quanh, hoa sen lau sậy um tùm, cầu nhỏ đình nghỉ bên cây, dáng núi bóng nước, tất cả tựa chốn tiên cảnh. Trong nơi chốn nho nhã thanh tào này, âm thầm lẩn khuất một vài nhà tranh.
1044 “Lệnh đóng cửa thông thương” của Võ Chu đã quy định những mặt hàng như: Gấm, lăng, lụa, miên, tơ lụa, đuôi trâu, chân trâu, vàng, bạc, sắt đều không được giao thương với vùng biên phía Tây, phía Bắc và vùng duyên biên các châu.
1045 Nhưng gã không thể ngờ được rằng, lực lượng đó lại chính là Quan Lũng thế gia – nhân vật mà Trịnh Vũ một mực cho rằng không thể có liên quan, hơn nữa người đứng đằng sau điều động lực lượng này lại chính là Dương Phàm – người mà gãmột mực cho là không thể đứng đằng sau thao túng.
1046 Một đội quân đặc biệt tiến vào thành Trường An, một bên binh lính dũng mãnh, đại mã yêng hùng; một bên kỵ binh áo giáp, đao mâu đầy đủ, tay cầm thanh giáo dài sắc nhọn.
1047 Đương nhiên đó chỉ là những lời lẽ mỹ miều dùng để miêu tả sau khi hắn đi theo con đường chính đồ và được lên làm đại quan. Trên thực tế “giữa đường gặp chuyện bất bình chẳng tha” ở đây chính là ưa thích đánh nhau đấu đá.
1048 Thái Bình Công chúa khẽ chau đôi mày đen, trầm giọng nói:- Huynh đệ Trương thị vốn là muốn tranh giành lấy quyền lực, Nhị Lang! Hành động như vậy chẳng phải là khiến chúng ta phải hai tay dâng quyền lực lên cho bọn chúng hay sao? Điều này chẳng phải là đã trúng ý của huynh đệ bọn chúng?Thư là do Dương Phàm viết, hắn muốn bên phía kinh thành tìm cách để cho huynh đệ Trương thị vào làm quan ở Chủ Lễ Bộ kiêm quản Quốc Tử Giám, lấy danh là nhiếp quốc.
1049 Thái Bình Công chúa chậm rãi gấp lại bức thư trong tay, nhẹ nhàng gật đầu nói:- Tốt! Đã như vậy thì bên phía ta sẽ tìm cách để tạo nên sóng gió, trước tiên hãy cứ gây thanh dựng thế cho huynh đệ Trương thị bọn chúng đã!Hai người phụ nữ nhìn nhau cười một cái, trong đám hoa cỏ bỗng nhiên vang lại tiếng bước chân tới phía này.
1050 Trương Xương Tông im lặng thật lâu, lẳng lặng suy ngẫm, càng ngẫm càng cảm thấy Dương Phàm nói rất lý lẽ, Võ Tam Tư thật sự có lòng tốt như vậy sao? Mặc dù y cùng với Ngũ lang nhận sự sủng ái, nhưng Võ Tam Tư là đương gia của tộc đích Võ thị , nữ hoàng đế căn bản là muốn củng cố ngai vị của bà ta, ngoại trừ Võ Tam Tư muốn tạo phản, bà sẽ động đến ông ta sao? Vì sao ông ta lại nịnh mình bợ như thế?Những lời Dương Phàm nói quả không sai, đây chính là kế hoãn binh của tên Võ Tam Tư, chẳng những che mắt được mình và Ngũ Lang, còn làm cho đối phương mất cảnh giác với ông ta.
1051 Sóng biếc lăn tăn, cành liễu phất phơ, gò đất hoang mấp mô bên cạnh Hồ Long Khánh bỗng nhiên hôm nay xuất hiện rất nhiều người, cũng có những người mặc đồ thợ mộc, cũng có những người mặc binh phục, Cổ Trúc Đình giục Dương Phàm, cùng tới, trông ngang ngó dọc, vô cùng thích thú.
1052 Nhìn thấy con dao bay tới, trong cơn thịnh nộ của Võ Tắc Thiên, nếu mà né tránh thì càng làm cho nữ đế tức giận, Thượng Quan Uyển nhi nhất cử nhất động đều không dám làm, chỉ có thể quỳ thẳng tắp, mắt nhìn thấy con dao kia đâm vào thân mình, theo bản năng nhắm nghiền mắt lại.
1053 Võ Tắc Thiên rất thấu hiểu được sự ba hoa chích chòe của những bà tám vùng thôn quê, nhớ lại năm bà mười ba tuổi, chỉ có điều dung mạo xinh đẹp, diện y phục trang hoàng một chút, lại rất thích a ngoài chơi, không biết có biết bao nhiêu người đàm tiếu sau lưng, nói ra những điều không thể chấp nhận được! Những chuyện phong lưu không cẩn thận mà truyền ra nhân gian, chẳng biết là sẽ bị người ta bóp méo thành chuyện xấu xí không chịu nổi rồi!Làm sao xử lý Uyển nhi những bước tiếp theo, là chuyện cấp thiết nhất, bà phải làm rõ rốt cuộc có phải là Uyển nhi bị người khác dụ dỗ, trở thành tai mắt bên cạnh bà, như thế mới có thể phô bày chân tướng của chuyện này một cách công khai thì sao? Đó mới là mấu chốt, Võ Tắc Thiên chấp chính bao lâu nay, nhanh chóng chiếm thế thượng phong, mỗi lần phải phân rõ việc chính yếu và thứ yếu, bà không hề bị tình cảm chi phối!Võ Tắc Thiên trầm ngâm hồi lâu, giọng điệu từ từ ôn hòa lại: - Chuyện này.
1054 Mưa xuân như tinh dầu, tí tách vỗ vào mạn thuyền màu xanh đen, con thuyền dập dềnh trên mặt nước. Mưa phùn phất phơ, phảng phất một màng trắng xóa mênh mông trong đất trời.
1055 Thiếu, sẽ thêm vào sau. .
1056 Thẩm Mộc cười ha hả, buông tay ra, đôi mắt mơ màng nhưng vẫn không kém phần minh mẫn, cười đáp với Dương Phàm: - Ta với đệ vất vả một phen, là vì cái gì? Bây giờ việc lớn đã thành, chẳng phải là lúc để thưởng thức hay sao, nào nào nào, mời ngồi!Dương Phàm nghe nói việc lớn đã thành, trong lòng kích động, hắn chậm rãi ngồi xuống , lúc này mới hỏi: - Bọn họ đồng ý nhượng bộ rồi hả?Thẩm Mộc mỉm cười nói: - Không sai! Hôm qua, Trịnh Vũ cùng Trịnh lão thái công tới bái kiến ta!Thẩm Mộc nói xong vỗ vỗ cặp mông vểnh lên của hai nàng hồ cơ, ra hiệu cho các nàng lui xuống.
1057 - Tránh ra!Công Tôn cô nương cả bộ quần áo màu đỏ, mặt cũng bừng đỏ, giống như một quả ớt chỉ thiên đỏ từ đầu tới chân, nổi giận đùng đùng xông về phía lầu trên, tiếng dây đàn từ trên lầu truyền lại, cái đồ khốn kiếp kia ắt hẳn là đang ở trên lầu.
1058 Rèm xe vừa kéo, Dương Phàm liền nhìn thấy vẻ mặt tươi cười cửa Độc Cô Vũ, dưới mái hiên gợn sóng nước đang tí tách. Người thu được lợi ích lớn nhất từ mưa gió chốn Trường An đương nhiên là Võ Tắc Thiên và hai tông Ẩn Hiển đứng sau phát động kế sách đồng thời mượn tay Võ Tắc Thiên để thu toàn thắng.
1059 Cùng với Dương Phàm đi trong mưa đến dự yến tiệc của Thẩm Mộc ở phường Bình Khang, Dương Phàm bắt đầu bận rộn. Quan lại đứng đầu Trường An như Trần Đông, Tôn Vũ Hiên của Hình bộ, Hồ Nguyên Lễ, Thời Vũ, Văn Ngạo của Ngự Sử Đài, thậm chí Liễu Tuẫn Thiên không ngừng đến thăm, sau khi đợt diệt trừ, rất nhiều chuyện được vị Dương đại quan sửa chữa xem xét bố trí đường lớn gật đầu mới được.
1060 Dương Phàm tinh lực quá thừa không chỗ giải phóng đành phải tìm thêm chút chuyện làm, nhưng làm như vậy kết quả là, mọi người nhất trí cho rằng Trung Võ Tướng quân bận bịu công sự, quá mức mệt nhọc cần tăng thêm số lượng bổ, vì thế Dương Phàm một ngày ba bữa bao gồm nước uống, đều không thể thiếu vật đại bổ.