341 Dương Phàm hôn nhẹ vào làn môi xinh xắn của nàng tha thiết nói:- Hay là thôi đi, Uyển Nhi không cần mệt mỏi như thế, sợ không được khi đó ta "đâm lao phải theo lao" đấy.
342 Tại Điện Võ Thành, Lai Tuấn Thần vô cùng cung kính đứng lên, trước tiên hắn đem lời khai của đám người Tể tướng trình lên Võ Tắc Thiên. Sau khi xem xong, Võ Tắc Thiên ngẫm nghĩ thật lâu, khàn giọng hỏi:- Nhóm Tể tướng.
343 Dương Phàm rời khỏi hoàng thành, xuôi theo ngự đạo đi về phía trước, trong lòng vẫn còn suy nghĩ về những rắc rối phức tạp của thời cuộc, rằng mình có nên cuốn vào đó hay không? Khi hắn đi qua cầu Thiên Tân, thì phía trước có xảy ra cảnh hỗn loạn.
344 Tiểu Man thấy Dương Phàm thái độ thay đổi đột ngột, không khỏi ân cần hỏi:- Lang quân, chàng làm sao vậy?Dương Phàm trừng mắt nhìn Thiên Diện La Hán:- Khó trách người ta ghét bỏ mi.
345 Phòng giam trong Thẩm Phán viện đã kín người hết chỗ. Đám quan kiểm tra Ngự Sử tả đài kinh nghiệm phong phú, thông minh tháo vát dưới sự dẫn dắt của Lai Tuấn Thần ngày đêm vất vả quên mình, "đồng đảng phản nghịch" đều rơi vào lưới pháp luật.
346 Hôm nay, sắc trời hết sức âm u. Từ buổi sáng đã không có lấy một tia nắng mà chỉ toàn mây đen. Mây đen bao phủ toàn bộ bầu trời nhưng vẫn không hề có lấy một giọt mưa.
347 Một tia chớp như con rắn lóe lên trong không trung kéo theo một tiếng sét rung chuyển cả mặt đất. Theo tiếng sét đó, Vương Đức Thọ liền lẻn vào trong đại lao, thả cái rổ cơm giấu trong người lên mặt đất.
348 Vệ Toại Trung nghe Lai Tuấn Thần vừa nói xong không khỏi giật mình nói:- Trung thừa, hắn hôm nay mới bị bắt đến thẩm phán viện, còn thấy tươi tỉnh đấy đột nhiên liền chết rồi,.
349 Giữa đêm trời bắt đầu ngừng mưa, nhưng sáng sớm hôm sau lại tiếp tục rơi xuống. Lai Tuấn Thần hôm nay không cưỡi ngựa mà chuyển sang đi kiệu, từ sáng sớm đã bắt đầu đi đến Thẩm phán viện rồi.
350 Trong lòng Tiểu Man lúc này rối bời lại vô cùng hoang mang lo sợ, không thể nào nghĩ được gì. Nên vừa nghe Sở Cuồng Ca nói như vậy nàng liền vội vàng nói:- Sở đại ca, huynh nói đi!Sở Cuồng Ca nói:- Ta không tin Nhị Lang tham gia mưa phản nhưng nếu bị gán với tội danh này nhất định sẽ bị triều đình giết nhầm chứ không chịu buông tha đâu.
351 Các hòa thượng tay nắm chặt côn cùng Tiết Hoài Nghĩa ra khỏi chùa Bạch Mã. Nhất Trọc đạo nhân đi sau cùng đang cúi đầu suy nghĩ, bỗng nhiên hắn giữ chặt Tiểu Man thấp giọng nói:- Dương gia tiểu nương tử, Phương Trượng đại sư có thể thay nhà ngươi ra mặt cho phu quân nhưng ngươi không thích hợp để đi cùng.
352 Lai Tuấn Thần bất đắc dĩ nói:- Đã như vậy thì xin mời Tiết sư! Xin mời!Tiết Hoài Nghĩa đứng lên rời khỏi phòng, nhìn các đệ tử nói to:- Vừa rồi ta có thương lượng với hắn một chút.
353 Lầu phòng treo lụa đỏ, với một cái hành lang dài uốn lượn. Những cơn gió nhè nhẹ thổi tới khiến cho cảnh vật mới nhìn tưởng như thơ như họa. Đi vào phủ đệ của Lương Vương, bước qua sân là thư phòng.
354 Trong Thẩm Phán viện, Lai Tuấn Thần âm trầm ngồi ở đó. Vệ Toại Trung đứng trang nghiêm một bên, thỉnh thoảng liếc trộm y một cái, sợ hãi không dám nói một câu.
355 Thiếu, sẽ thêm vào sau. .
356 Thiếu, sẽ thêm vào sau. .
357 Lúc này, Phó Trần đi vào đài Lệ Xuân đứng ở trên thềm đá nói với tiểu thái giám vài câu, viênthái giám kia liền dẫn hắn đi tới. Võ Tắc Thiên trầm ngâm nhìn giữa những bông hoa, thản nhiên hỏi:- Chuyện gì?Phó Trần chắp tay trước ngực hành lễ nói:- Thánh nhân, hiện có vợ của Võ Lâm Tả Lang tướng Dương Phàm , ở bên ngoài cửa cung cầu kiến!Võ Tắc Thiên suy nghĩ một chút, chậm rãi nói:- Là Tiểu Man sao?Nàng xoay người lại nói với Phó Trần:- Trẫm đã nói rồi, không phải là chuyện quốc gia đại sự, hoặc không phải là chức quan Thị lang trở lên thì nhất định không gặp.
358 Một câu chưa nói xong nước mắt lại rơi xuống, Thượng Quan Uyển Nhi nén lo lắng âu sầu xuống, an ủi nàng nói:- Tiểu Man, ta biết ngươi lo lắng, ta…, hiện giờ ta cũng giao phó cho một vài người.
359 Hai người ra khỏi đại sảnh đi đến hậu viện. Mới đi được nửa đường, liền thấy một người bị còng đầu tóc bù xù bị dẫn đi lại đây. Tên tù nhân kia thấy Tề Phong, liền vội vàng kêu lên y y a a, Tề Phong tập trung nhìn, không khỏi chấn động thất thanh kêu lên:- Phạm công công!Hóa ra tù nhân bị áp giải tới là nội thị tổng quản Phạm Vân Tiên.
360 - Hoàng thượng, Thái Bình Công chúa yết kiến!- Hả? Nguyệt Lệnh tới rồi?Võ Tắc Thiên nở nụ cười, bất kể là đứa con hay cháu trai nào, thậm chí là toàn bộ văn võ trong triều, không có một kẻ nào làm cho nàng bớt lo.