301 Chương 15 : Yêu và hậnBạch Ngọc Đường nhớ kỹ, Triển Chiêu trước đây trầm mê trong tâm lý học, anh quả thực không thể hiểu nổi. Triển Chiêu có chỉ số thông minh rất cao, cậu ấy nếu theo học ngành khác, cũng sẽ đạt được rất nhiều thành tích, nhưng cậu ấy năm lần bảy lượt có hứng thú với tâm lý học.
302 Chương 16 : Tư tưởng đặc thùNghe Tần Âu kể chuyện năm đó xong, mọi người ngoại trừ chấn động còn có chút khó hiểu sâu sắc, ai cũng không rõ, đến tột cùng là vì sao? Nam sinh Lương Nhạn kia, xuất phát từ mục đích nào mà lại hại Tần Âu đến như vậy? Là tâm tình dạng gì khi giết chết tất cả những người bên cạnh Tần Âu? Như vậy mà nói là yêu được sao?Bạch Ngọc Đường rất mờ mịt, xoay mặt nhìn Triển Chiêu.
303 Chương 17 : U linh xuất hiệnTần Âu nói xong, thì đến phiên Triệu Trinh. Triệu Trinh thấy một đám người vây lấy mình chẳng khác nào thẩm vấn, cũng có chút bất đắc dĩ nói, “Tôi thật sự không biết người nọ là ai.
304 Chương 18 : Dường như đã từng quenDương Phàm ở trong phòng Công Tôn đến tận trưa, sau khi huyên thuyên một hồi thì thoải mái hơn rất nhiều, nói xong lời cuối cùng, Công Tôn có chút mệt rã rời, Dương Phàm nhìn hắn, hỏi, “Anh có … đề nghị gì không?”Công Tôn thở dài, “Cậu thương hắn muốn chết, tôi còn có thể đề nghị gì nữa a?”Dương Phàm chẳng hiểu gì cả.
305 Chương 19 : Hướng đi quỷ dị“Sao thế?” Bạch Ngọc Đường phát hiện Triển Chiêu hình như đã phát hiện ra cái gì đó, liền hỏi, “Có phát hiện gì à Miêu Nhi?”Triển Chiêu lấy ra một tấm hình đưa cho Bạch Ngọc Đường xem, Bạch Ngọc Đường tiếp nhận, thì thấy trong tấm hình, là một thiếu niên cùng một người phụ nữ chụp chung.
306 Chương 20 : Vị khách người nước ngoàiMọi người thấy Triển Chiêu bật cười thì kinh hãi không ngớt, Bao Chửng lại khẽ hi vọng trong lòng, nhìn Triển Chiêu, “Cậu cười hả?”Triển Chiêu gật đầu.
307 Chương 21 : Các loại đầu mốiMột tiếng ba ba vang ra, mọi người chỉ kịp nhìn thấy thằng bé vọt lại chỗ Tần Âu, ôm chặt lấy chân ngửa mặt cười, nụ cười so với màu tóc còn chói mắt hơn.
308 Chương 22 : Quanh coMọi người bắt đầu chuẩn bị cùng Triệu Trinh đi gặp Viên Lâm. “Viên Lâm này bối cảnh cực không đơn giản a. ”Tiểu Đinh đột nhiên nói, “Bọn tôi vẫn không chịu ký hợp đồng với hắn, cũng bởi vì đã điều tra qua thân phận của hắn, thật sự là rất loạn!”“Loạn?” Bạch Ngọc Đường có chút không giải thích được, “Là chỉ hắn năm đó đã dùng súng bắn vào vị giáo sư đó sao?”“Không chỉ thế.
309 Chương 23 : Hiểu đượcViên Lâm lấy tấm hình ra, đặt ở trước mắt mọi người. Trên tấm ảnh là một cô gái khoảng ba mươi tuổi, khuôn mặt rất đẹp, tóc quăn cuộn sóng.
310 Chương 24 : Sương mù dày đặcLý Dĩnh bị bắt, kinh động đến Bao Chửng cùng Bạch Duẫn Văn. Lúc bị áp giải về, Lý Dĩnh được cả Lạc Thiên cùng Mã Hán đích thân thực hiện, hơn nữa dưới sự bài bố của Bao Chửng, trực tiếp tống vào ngục giam đặc biệt, là một phòng đơn, vị trí cụ thể được bảo mật kĩ càng, ba bốn tầng xung quanh phong toả toàn bộ, Bao Chửng còn hận không thể phái nguyên một đội vũ trang đến bảo vệ mỗi gian tù này.
311 Chương 25 : Đau xótCông Tôn tựa ở sô pha, trong nồi đang có hầm canh, sùng sục sùng sục toả nhiệt. Hắn dựa vào bộ lông mềm mại của Lisbon, tiểu sư tử nằm sấp bên cạnh, đầu gối lên chân, đang nhìn gì đó trong tay hắn.
312 Chương 26 : KhóaSáng sớm, Triển Khải Thiên đỗ xe vào tầng hầm toà nhà chính pháp, cầm bao công văn bước vào thang máy. Điện thoại di động đột nhiên rung lên, ông ấn vào phím 7 nơi phòng làm việc của mình rồi lấy điện thoại ra xem.
313 Chương 27 : Con búp bê và kí hiệu cổ quái“Aii. . . ” Triển Chiêu nằm ườn lên giường, “Mệt mỏi quá a. ”Bạch Ngọc Đường ngồi bên cạnh anh, vẫn không ngừng lo lắng, “Miêu Nhi, anh hai có thật là sẽ không sao chứ?”“Yên tâm đi.
314 Chương 28 : Lễ vật lãng mạnXe của Bạch Cẩm Đường dừng lại, Công Tôn nhìn quanh bốn phía, cảnh tượng trước mắt có chút quen thuộc ―― một bên là đường cái, một bên chính là nhà hàng nhỏ nơi hắn cùng Bạch Cẩm Đường lần trước bị tập kích.
315 Chương 29 : Âm mưu đơn giảnVề u linh, lịch sử nhân loại có rất nhiều kiến giải, vì sao lại có u linh? Kiểu giải thích phổ biến nhất là, u linh là do con người có nỗi sợ hãi với cái chết và bóng tối, nên đã sản sinh ra một loại ảo giác.
316 Chương 30 : Ý đồ chân chínhTriển Chiêu đang tiếp tục phân tích vụ án, vừa định chuyển sang đầu mối thứ hai thì Bao Chửng đột nhiên xông vào, nói, “Có đại sự, khẩn cấp xuất quân.
317 Chương 31 : Cái rươngXuất hiện của Trần Mật thật là ngoài dự liệu của mọi người. Mọi người trong xe thấy cục diện trước mắt thì chẳng biết nên phản ứng thế nào, Triển Chiêu ngẩn người, quay đầu lại nhìn Bao Chửng, “Cục trưởng Bao, là ngài an bài?”Bao Chửng vội lắc đầu, “… Không phải a.
318 Chương 32 : Tuyệt mậtTriển Chiêu ngồi trước màn hình nghiêm túc quan sát. “Tiểu Bạch, phía sau có người chuẩn bị vào cửa đó, giờ muốn bọn tôi cho người chặn bọn họ lại hay để bọn họ đi vào rồi các cậu giải quyết?”“Đừng đả thảo kinh xà.
319 Chương 33 : Mật mã giá trịĐường tới sân bay không tính là xa, nhưng ai cũng thấy dài dằng dặc, nhất là Triển Chiêu, anh hiện tại đang vội vã muốn nhìn thấy tài liệu nghiên cứu của Triệu Tước năm đó, một giây cũng không chờ được!Xe cuối cùng cũng dừng lại phía ngoài sân bay, Triển Chiêu xuống xe chạy lại, bị Bao Chửng bắt được, “Không muốn sống nữa hả? !”Triển Chiêu không tin tưởng liếc liếc Bao Chửng.
320 Chương 34 : Phế phẩm và đồ bỏTriển Chiêu bọn họ không quay về SCI, mà trực tiếp trở về biệt thự của Bạch Cẩm Đường. “Tôi?” Triệu Trinh chỉ vào chính mình, khó hiểu nhìn Triển Chiêu, “Muốn tôi giúp anh bắt hung thủ… Hung thủ là người tôi quen à?”Triển Chiêu khẽ cười, “Chỉ có cậu mới có thể giúp bọn tôi bắt hắn.