21 Thiếu một con người ko có nghĩa Trái Đất ngừng quay, ko có nghĩa sự tuần hoàn nhừng hoạt động. Ko có cậu ta, mọi thứ vẫn sẽ tiếp diễn bình thường. Ko một ai trên đời này đủ sức ảnh hưởng để cả thế giới dừng lại cả.
22 Sự bình yên đã trở lại với trường Chuyên *. Cậu ta giờ đã thực sự trở thành hình mẫu lĩ tưởng trong mắt tụi con gái. Những lời của ngài chủ tịch tuy ko thể khiến cậu ta thay đổi hoàn toàn nhưng lại có thể một phần giúp cậu ta trở thành một con người khác.
23 Câu nói này ko làm ông bà Hà sửng sốt hay thậm chí chỉ là hơi ngạc nhiên, mà ngược lại, họ lại bình thản như đã biết trước được điều đó. -Chúng tôi biết mà.
24 Chưa bao giờ Hà Gia Bảo lặn lội đến tận khu vực khối B để gặp Vân My cả. Vì thế điều này khiến tất cả tò mò vô cùng. Còn Vân My thì hiểu tại sao cậu ấy làm thế.
25 Cậu ta quay ngay lại và nhìn phản ứng của Vân My. Ko thể có chuyện bình thản trước điều như thế được, Hà Vân My hay đơn giản chỉ là Vân My thì cũng phải ngỡ ngàng đứng bất động mà thôi.
26 Giờ lại là lúc mọi người bàn tán về việc của Vân My và cộng thêm Hà Gia Bảo. Ko ai nghĩ một người hoàn hảo như Vân My lại có một cuộc đời trớ trêu đến như thế.
27 Một tuần đã trôi qua. Cuộc sống của Vân My đã tốt hơn rất nhiều, nhưng cùng với đó lại là một nỗi lo ko hề nhỏ. Nhà thờ ko thể nuôi dạy cô ấy đến khi trưởng thành hơn được, chi phí mỗi lúc sẽ một cao hơn và nhà thờ thì làm gì có điều kiện.
28 Một ngày cuối tuần tuyệt diệu. -Con đi chơi đây!-Đi đâu?-Hơ…sao tự nhiên quay ra quản chuyện con đi chơi ngày cuối tuần thế?Cậu ta nhăn nhéo nhìn ông nội.
29 Gương mặt vẫn lạnh lùng như thường. -Giờ tôi ko còn mang họ Hà nữa. -Ai thèm quan tâm họ của cậu là gì? Cái tôi đang hỏi là tại sao cậu lại xuất hiện ở đây – nhà của tôi?-Kể từ ngày hôm nay tôi…sẽ là một thành viên trong gia đình cậu – Hoàng Nam Nam.
30 Cậu ta sửng sốt lập tức nhìn vô cái ống dây của chai nước. Một lượng máu đã bị hút lên cái ống đó. -Aaaaaaaaaa!!! Còn ko mau đến rút nó ra hả? T________TPhụt!Xong, nhưng…nhìn thấy dòng máu đỏ trong cái ống mà ḷng xót xa đến điên lên.
31 Ko thấy có tiếng đáp lại, nghĩ là cậu ta lại mặt dày ko thèm nói gì trong nhà bếp nên đi vô bếp nhưng cũng ko thấy đâu. -Cái gì mà hét ầm ĩ lên thế hả?Ngài chủ tịch đột nhiên xuất hiện.
32 Ánh mắt đã thay đổi, hoan hô!-Cậu dám động đến đó coi tôi có cho cậu biến thành…Bỗng nhiên cúi sát xuống mặt cô ấy khiến cổ bất ngờ im lặng luôn. Nhưng cô ấy lại ko tin cậu ta có thể hành động tuỳ tiện như thế.
33 -Gì đây?Cậu ta trợn tròn mắt khi nhìn thấy Vân My đang đứng trước cửa xe của mình. -Ngài chủ tịch nói từ hôm nay tôi sẽ cùng đưa hai vị đến trường. Người tài xế lên tiếng giải thích.
34 Tiết đầu lại là giờ của bà cô chủ nhiệm rắc rối. -Theo thông tin tình báo cho biết thì hiện giờ lớp ta có hai thành viên tối quan trọng nhỉ?-Cái gì mà hai chứ?Cậu ta cằn nhằn.
35 Vừa vô trong xe, cậu ta đã lập tức hất tay Vân My ra như dục một thứ đáng ghét vô thùng rác. Vân My vẫn chỉ như trước. -Cậu muốn lợi dụng tôi hả con mèo đáng ghét kia?Tự nhiên lại nói một câu chẳng rõ ra sao.
36 Nhân tiện trên đường về nhà, cậu ta muốn xử lí hết mọi việc liên quan đến chiếc điện thoại của cô ấy luôn. -Bỏ nó ra hỏi hộp đi. -Chi?-Tiện thể nếu có muốn thì móc luôn cái con mèo lười đang ngủ vô.
37 -Ko có giúp việc, con lại đi học nên ta đã mua pizza rồi, con thích ăn pizza chứ?-Vâng. -Ông nội!Cậu ta tru lên khổ sở. Ông lão liền nạt. -Tru lên cái gì? >_-Ông ko biết trong pizza có gì sao?-Có gì?Tỉnh bơ hỏi.
38 Vân My đặt dĩa bình thường xuống trước mặt ngài chủ tịch còn dĩa kia thì trước mặt cậu ta. -Vừa ý cậu rồi đấy. -Đây mà là dưa hấu sao? Là dưa siêu mỏng thì đúng hơn.
39 Khi cậu ta xuống nhà để bắt đầu cho bữa sáng thì nhận ra một điều. -Mọi người đã ăn xong bữa sáng mà ko thèm gọi con dậy hả? Con mèo xấu xí kia đâu?Sao cậu ta có thể phán đoán mọi chuyện nhanh chóng đến như thế.
40 Cậu ta thì cũng hồi hộp muốn nghe cô ấy giải thích, vì chưa bị như thế bao giờ nên chắc muốn có kinh nghiệm. -Chết hết thuốc giảm đau rồi, để ta kêu bác sĩ mang tới tiện thể khám luôn cho con bé, khổ thân chắc đau lắm.