1 Một buổi chìu chủ nhật âm u. Những giọt mưa phùn, chênh vênh không chạm đất như mang vào lòng người một nổi niềm nặng tựa bàn thạch. Tại nghĩa trang thành phố, nơi có ngôi mộ nhỏ với bức di ảnh của một cô gái vừa tròn đôi mươi, cô mang trên môi một nụ cười ấm áp, như rót mật vào lòng người khác.
2 Khi Lục Tử Dạ và Hàn nhi về đến Lục gia thì đã tối đen,bước vào nhà thấy dì Châu đang đứng bên ngoài cửa bếp,còn bên trong bếp vang lên tiếng của một cô gái:
"Dì Châu,tôi nghe thấy tiếng xe.
3 Vừa bước đến công ty,Lục Tử Dạ nhìn thấy Tiêu Lãnh Phong ngồi ung dung trong văn phòng của mình,nói:
"Tiêu tổng không lo cho tiệc ở nhà. Lại chạy đến đây làm khách thế này?"
Lãnh Phong quay lại,thì thấy Lục Tử Dạ liền toe toét:
"Rảnh rỗi đến thăm cậu.
4 Mộ Vân được đổi họ tên thành Trương Huyền em họ của Như Ngọc. Mặc dù ban đầu có vài người thắc mắc với một Trương Huyền từ trên trời rơi xuống bỗng trở thành em họ của Như Ngọc ,trong khi cô chỉ có một mình không họ hàng thân thích.
5 Tối khi Lục Tử Dạ trở về Lục gia,vừa bước vào phòng khách thì đã nghe tiếng khóc của Lục Hàn. Anh vội bước nhanh vào,nhìn thấy Lục Hàn đang nằm ở ghế sofa ngủ nhưng nước mắt thằng bé thì cứ rơi.
6 Tại nhà hàng năm sao của thành phố,tập trung rất nhiều nhân vật nổi tiếng của thành phố tại đây. Vì hôm nay là đầy tháng tiểu thiếu gia Tiêu gia,Mộ Vân đến từ sớm với tư cách là em gái của Như Ngọc nên cô lên thẳng trên phòng tổng thống của khách sạn.
7 Chọn một góc yên tĩnh để đứng,Mộ Vân tay mân mê ly rượu mắt nhìn xung quanh. Cô mong có thể nhìn thấy Tử Dạ và Hàn nhi,bao nhiêu lần cô đã kiềm chế không chạy đến Lục gia gặp họ.
8 Khi lên trên phòng chờ,Lục Tử Dạ dặn Lục Hàn:
"Lát nữa gặp mọi người nhớ phải chào nghe chưa. "
Lục Hàn hí hửng gật đầu:
"Dạ ba,con nhớ rồi. Ba dẫn con vào đi ba.
9 Cả ba người bước xuống cũng là lúc tiệc bắt đầu,Lục Hàn nhìn xung quanh một lượt,cậu bé không như những đứa trẻ khác sẽ háo hức chạy nhảy. Cậu chỉ lặng lẽ nhìn xung quanh rồi đứng bên ba mình ngoan ngoãn.
10 Dưới mái vòm trên phòng chờ của khách sạn,Mộ Vân ôm Hàn nhi vào lòng:
"Sao con biết mẹ chưa chết?"
Hàn nhi mỉm cười với cô nói:
"Mẹ còn nhớ lần trước con và ba ra thăm mộ không?"
Mộ Vân gật đầu trìu mến nhìn thằng bé:
"Nhớ chứ, lần đó là mẹ vừa có chút việc đi xa, cũng vừa trở về không nghĩ sẽ gặp hai ba con đang thăm mộ mẹ rồi.
11 Cuộc vui nào rồi cũng phải tàn,nhìn Lục Tử Dạ và Lục Hàn lên xe trong lòng Mộ Vân nổi lên sự chua xót. Gặp nhau nhưng không thể nhận nhau,đây là nghịch lý gì?Có lẽ cô phải đẩy nhanh tiến độ để có thể về bên tổ ấm của mình.
12 Vừa tắm xong,Mộ Vân nhận được điện thoại của Lục Hàn,cô bắt máy:
"Sao vậy con trai?
Bên đầu dây bên kia oang oang tiếng của Lục Hàn:
"Mẹ thấy con siêu không? Tìm ra số điện thoại của mẹ.
13 Sau khi cuộc họp cổ đông chấm dứt,Lam Thi đuổi theo Mộ Vân:
"Trương Huyền. "
Mộ Vân quay lại:
"Phó tổng Lam,có chuyện gì không?"
Lam Thi thở hồng hộc vì mệt,đáp:
"Tôi có chuyện muốn nói với cô"
Mộ Vân gật đầu:
"Được thôi.
14 Trong quán bar,một người đàn ông bước vào ánh đèn nhấp nháy chiếu lên người anh làm không ít cô gái trong quán bar phải đỏ mặt. Anh ta thu hết ánh mắt của mọi người trong quán,thong thả bước vào một cái bàn trong chỗ khuất.
15 Sáng hôm sau, Lục Tử Dạ bước xuống nhà thì thấy Lục Hàn đang hí hửng đi học. Anh thắc mắc hỏi:
"Sao vui vậy? "
Thằng bé hí hửng ra mặt:
"Hôm nay con.
16 Lam Thi đến chỗ hẹn, Lam Âu đã ngồi đấy cô ta liền chạy vào:
"Anh hai. "
Lam Âu ngước lên nhìn em gái, khẽ nhếch mép :
"Lại đi gặp Lục Tử Dạ? "
Lam Thi cũng chẳng giấu giếm làm gì, cô ta ngồi xuống đối diện Lam Âu gật đầu :
"Đúng vậy, em còn gặp cả Lãnh Phong và Trương Huyền nữa.
17 Giờ tan tầm, Lục Tử Dạ đứng dưới sân khu chung cư nơi Mộ Vân sống đợi cô xuống. Tự nhiên anh cảm thấy hồi hộp như kiểu đến đưa cô dâu nhà mình về (=…=), anh tự chửi :
"Mọi ngày mày mạnh dạn lắm mà! Sao hôm nay lại run thế này.
18 Tối đó, khi về đến nhà Lục Hàn bước vào nhà thì thấy Mộ Vân ngồi trước ghế sofa. Thằng bé ngỡ ngàng :
"Mẹ. . . ? "
Mộ Vân đưa tay lên miệng, suỵt nhẹ thì thằng bé đổi cách gọi:
"Cô Vân, sao cô ở đây? "
Mộ Văn mỉm cười :
" Mấy ngày tới cô ở đây, con không ngại chứ? "
Lục Hàn nhanh nhảu chạy lại chỗ cô, nó ngồi cạnh cô:
"Dạ không ạ, con rất vui.
19 Mộ Vân mở cửa bước vào, Lam Âu đã ngồi đợi cô từ trước. Cô vẫn không nóng vội, từ từ bước vào và khá chậm rãi ngồi xuống nghế đối diện. Tháo kính xuống, cô nhìn Lam Âu cất tiếng :
"Cậu Lam tìm tôi có việc gì? "
Lam Âu nhìn cô bình thản ngồi xuống, anh ta nở nụ cười nhạt:
"Cô Trương có vẻ rất nhẹ nhàng.
20 Sau khi rời chỗ đó, Mộ Vân lên tiếng :
"Sao tôi không nhớ tôi có hẹn với Hàn nhi? "
Lục Tử Dạ gãi đầu :
"Thì tôi giúp cô thoát khỏi tên hồ ly ý còn gì.