1 - Xe sắp đến trạm, quý khách có nhu cầu xuống trạm vui lòng bước ra cửa…Chiếc xe bus hơi lắc lư rồi đi chậm dần. Lưu Ly vừa bước ra cửa thì có một bàn tay thô bạo bất ngờ vỗ mạnh vào mông cô.
2 Một mình ngồi bên trạm chờ xe bus trong công viên, Lưu Ly lơ đãng nhìn những hạt bụi đang quay cuồng trong dãi nắng chiều mơ màng. Cuối cùng cô cũng đã có một cuộc sống đúng như mong muốn.
3 Thời gian trôi qua thật nhanh, mới đó đã hết một học kì, sau buổi tổng kết sân trường vắng hoe, Lưu Ly ngồi trên ghế đá đợi Hổ Phách lấy xe đưa về, ánh mắt trong veo khẽ lướt qua hàng hoa trắng bên góc sân trường, rồi cô vòng hai tay ra sau gáy khẽ tựa đầu vào mơ hồ.
4 Ngày hôm đó người dân ở thị trấn được một màn rửa mắt với pha đấu võ cực kì hấp dẫn của hai anh chàng đẹp trai ngay trên phố. Sau một hồi đấu cước không phân thắng bại, hai người tách ra, giữ một khoảng cách nhỏ dò xét sơ hở của đối phương.
5 Lưu Ly không biết từ lúc nào đã mon men lại gần Hổ Phách, đôi mắt trong veo nhìn cậu chăm chú như thắc mắc không biết Hổ Phách đang nghĩ gì, đôi môi nhỏ xíu phớt hồng khẽ cử động khiến cậu hơi bối rối.
6 Không biết bao lâu sau đó Lưu Ly dần dần tỉnh lại, cô có cảm giác như có mấy chiếc dùi sắt đang cào mạnh vào ngực mình, rồi còn một chiếc dùi khác đang gõ gõ vào trán khiến cô đau nhói.
7 Lúc Lưu Ly tỉnh lại đã chiều tối, chị Noong đang ở bên cạnh chăm sóc cô. Cô bước xuống giường rót một cốc nước lọc vừa uống vừa nghĩ ngợi. Đến tận bây giờ cô vẫn không hiểu tại sao lúc sáng Dương Vỹ lại nổi giận? Vì khi sáng cô chạy trốn không đi bệnh viện hay vì Hổ Phách đặt bẫy anh ấy?- Cô chủ yêu quý.
8 - Dương Vỹ, Hổ Phách! Sao hai anh có vẻ mệt mỏi vậy? Tối qua không ngủ được sao? Lưu Ly nhìn hai người con trai đi bên cạnh mình quan tâm, đôi mắt của hai người này giống y gấu mèo.
9 Sau cuộc thi săn, một buổi tiệc thịt rừng nướng được tổ chức ngoài sân sáng rực ánh điện. Lưu Ly, Hổ Phách và Hoa Thiên đang đắm chìm trong hương vị thơm ngào ngạt của cánh gà nướng mật ong.
10 Tiếng kim loại gõ vang lên ồn ã, vài giây sau đó lại có tiếng huyên náo vọng lại từ phía xa. Dương Vỹ và Lưu Ly ngạc nhiên nhìn ra cổng thì thấy phía nông trại bắp sáng rực.
11 - Chào hai người đẹp! Ban đêm ở đây một mình không an toàn đâu. Ngay khi Hổ Phách vừa rời khỏi Lưu Ly, một đám người lạ do Châu Phú Qúy và Thành Đạt dẫn đầu đi tới.
12 Thành Đạt và Châu Phú Qúy sau vụ này thì thân tàn ma dại không dám bén mảng đến thị trấn nữa, ngôi nhà của chúng cũng bị thuộc hạ của Thành Phong và Thiên Dã san bằng.
13 Kì nghỉ kết thúc. Lưu Ly sẽ cùng Hổ Phách lên thành phố bằng mô tô của cậu. Hoa Thiên sẽ đi cùng Anh Thảo, gia đình Anh Thảo cũng có một nông trại nhỏ trồng café khá giàu, mỗi lần lên trường cô bé đều có tài xế của nhà đưa đón tận nơi.
14 Lưu Ly bước từng bước chậm chạp trên con phố vắng, khóe mắt hơi cay. Cô bé dừng lại đưa tay dụi mắt. Thì ra là cô đang khóc. Cô lau mạnh cố gạt cho nước mắt không thể chảy ra, nhưng trái tim vẫn đau nhói.
15 Lưu Ly ngồi thu lu trong cái chòi nhỏ. Mưa vẫn chưa ngừng nhưng đã dịu đi, chỉ còn vài hạt nhỏ lác đác rơi xuống, gió lạnh vẫn ùa qua rét buốt. Lưu Ly thấy hơi buồn ngủ.
16 - Thằng ăn mày! Ai cho mày vào thị trấn của tụi tao. Chết nè!Trên bãi cỏ non xanh biếc, một đám trẻ con đang vây quanh đánh đập một cậu bé. Cậu bé bị đánh này gầy gò, khuôn mặt lem nhem đất không đủ sức phản kháng chỉ biết nằm im chịu đòn.
17 - Vẫn còn sống cơ à? Mạng cũng lớn nhỉ, Thiên Dã?Dương Vỹ cười nhạt nhìn người thanh niên trước mặt. Thuộc hạ của anh ta đã vây quanh nhà thờ, trên các chặng đường rời khỏi đây cũng có vài tốp người canh giữ.
18 Lưu Ly nằm ngủ mê mệt trên giường. Sau một lúc kiểm tra tình hình sức khỏe cho cô bé thì ông bác sĩ già cũng đi ra gặp Hổ Phách ở căn phòng bên cạnh. - Bác sĩ, con bé thế nào rồi? Mới thấy chiếc áo trắng đi vào, Hổ Phách vội đứng bật dậy vồn vập.
19 Hai tuần sau vụ ồn ào của Cẩm Vân, ngôi nhà của Hổ Phách lại trở nên yên bình. Bây giờ những người giúp việc không còn hàng ngày phải nghe những tiếng mắng nhiếc quát tháo của mụ phù thủy xấu xa, thay vào đó là tiếng cười trong trẻo dễ thương của nàng công chúa nhỏ.
20 Dương Vỹ không giết Lưu Ly. Nhưng anh ta đem cô về thị trấn và giao lại cho người muốn giết cô nhất: Thành Phong. Lưu Ly không hiểu rốt cuộc thì Dương Vỹ muốn gì? Anh ta đã tốn bao nhiêu công sức sắp xếp để bắt được cô, tại sao không lập tức giết cô cho rảnh nợ? Mà Lưu Ly cũng không hiểu vì lí do gì Dương Vỹ không chịu buông tha cho cô, vị trí lão đại anh đã có, tài sản của ba Lưu Ly anh đã cướp được, tại sao nhất thiết phải dồn một kẻ vô hại như Lưu Ly vào đường cùng?Cô đứng lẻ loi một mình trong căn phòng khách rộng thênh thang, xung quanh cô là những con quái vật khát máu đang nhìn cô như muốn ăn tươi nuốt sống.