1 Nép mình giữa rừng tùng, bách vươn cao, nằm sát bờ biển là khu phức hợp chuyển giao khí tài, chiến lược của nước Cộng hòa nhân dân Libya cách thành phố Tripoli mười lăm cây số về phía Đông Nam.
2 Nói chẳng phải khoe mẽ, chứ riêng khoản trí nhớ, khó ai bì kịp với James Bond nhà ta. Anh chàng có một phương pháp hữu hiệu ghi lại hàng ngàn số phôn trong đầu, ngay từ thời còn chưa gia nhập vào lực lượng Phản gián Hoàng Gia.
3 Sau màn tắm rửa, cạo râu, tỉa tóc cẩn thận, anh chàng lên đồ thật kẻng. Khoác bên ngoài chiếc áo sơ mi màu xanh hiệu Coles bộ vest ga-bar-din xám may rất khéo, anh chàng thắt cái cà vạt len của nhà tạo mẫu Jacques Fath.
4 Ông M cứ hỏi đi hỏi lại nhiều lần: - Bọn chúng là sát thủ chuyên nghiệp à? Hệt như mấy lần trước, anh chàng đáp không cần suy nghĩ: - Vâng, thưa bác. Bọn chúng nhắm vào cháu.
5 Tính thì tính vậy,chứ làm sao mà anh chàng có thể rời khỏi Luân Đôn sớm như thế? Còn biết bao nhiêu việc ngổn ngang chưa giải quyết xong. Mấy tay bác sĩ cứ bảo vết thương chưa lành, cần phải có thời gian nghỉ dưỡng.
6 Sau một hồi bàn tới, tính lui, công việc chẳng có chút tiến triển. Bộ tứ của chiến dịch Icebreaker cùng hẹn gặp vào bữa ăn tối. Riêng James cảm thấy khó xử.
7 Đã nhiều năm qua, dù có căng thẳng tới đâu, James vẫn có thói quen chợp mắt là ngủ ngay. Nhét tất cả mấy thứ hóc búa vào trong đầu rồi cứ mặc cho tiềm thức làm việc.
8 Dường như anh chàng hơi bị sốc. Trực giác báo cho anh chàng biết những lời của Rivke Ingber là sự thật. Dù sâu trong tiềm thức, anh chàng vẫn cảm thấy có chút nghi ngờ.
9 Đôi mắt mở to, miệng há hốc, tim anh chàng như thót lại trước cảnh tượng hãi hùng. Cả thân người trong bộ áo màu đỏ sẫm bị hất tung lên như miếng ghẻ rách rồi biến mất trong màn tuyết bay mịt mù.
10 Ngay trong phòng của Mosolov, giọng của James cứ cuồng nộ: - Theo ông bạn, chúng ta cứ chịu trận? Không thể giúp gì cho Rivke? Điềm tĩnh, Mosolov đáp lại: - Chúng tôi đã thông báo cho Mossad.
11 Cứ vài phút một, anh chàng phải giảm ga để gạt bớt lớp sương giá phủ lên cặp mắt kính. Thật là trờ trêu, chưa thấy đêm nào tệ hại hơn. Cả trận bão tuyết đang giăng khắp bầu trời.
12 Phản xạ tự nhiên, James giảm bớt ga, nghiêng tay lái sang phải. Chiếc mô tô trượt dọc bên lề một khoảng rồi dừng lại. Chạy nhanh tới cạnh Mosolov, vừa hổn hển, anh chàng vừa hét to: - Brad gặp nạn rồi kìa! Ủa sao cái giọng của mình kỳ quá.
13 Ngay lúc ấy, đám đồng bọn của ả bước tới, lục soát khắp người của anh chàng. Chúng lột sạch mấy quả lựu đạn và cái túi sau lưng. Cũng còn may, con dao giấu ở ủng của James vẫn không bị phát hiện.
14 Rồi miệng của lão Von Gloda bắt đầu lép nhép: - Khi thế chiến thứ Hai kết thúc, Chỉ huy trưởng Tối cao chết oai hùng tại Berlin. Giọng mỉa mai, anh chàng xen vào: - Chẳng có gì OAI HÙNG.
15 Ngay sau đó, tên SS tháo cái còng ra. Cơ bắp anh chàng như teo lại trước nhiệt độ xuống dưới độ âm. Còn sức đâu mà phản đòn, chống trả kia chứ? Từng lớp quần áo lần lượt bị giật tung ra, ném xuống đất.
16 Sau tách nước thịt bò hầm và vài mũi tiêm, ả y tá nói thêm: - Không có gì đáng lo ngại. Vài giờ nữa, ông sẽ ổn cả thôi. Nhìn sang Rivke, anh chàng định nói điều gì.
17 Nhìn Paula trong bộ quân phục, chân mang đôi ủng da, đầu đội chiếc mũ lông, anh chàng cứ băn khoăn. Liệu lời nói của ả có đáng tin không? Quay mặt về chiếc giường ban nãy Rivke còn nắm, anh chàng thấy mớ băng bột.
18 Im lặng vài giây, Mosolov nói gì đó với Trion. Quay sang anh chàng, giọng hắn vẫn khề khà: - Không nên để phí thức ăn đến thế. Tao bảo nó đặt cái nồi lại và khều đống lửa.
19 Trên con đường trở lại Helsinki, hai người không ngớt chuyện trò: - Có nhiều chuyện tôi vẫn chưa rõ. Anh chàng vào đề ngay sau khi họ rời khỏi Salla. - Thí dụ như cái gì nào? Gương mặt Paula thật hưng phấn.
20 Anh chàng lại nằm mộng, cơn mộng ảo trên bãi cát trắng phau ở bãi biển Royale-les-Eaux, dưới ánh nắng chói chang, rực rỡ. Chẳng có một bóng người, sóng biển cứ vỗ rì rầm.