361 [ Chuyến bay mang số hiệu 444] là một bộ phim kinh dị tương đối khó. Trước mắt, bộ phim này cũng không tính là bộ phim khó khăn lắm với « Rạp chiếu phim địa ngục » tầng 13.
362 Cuối cùng,sau 1 hồi bàn bạc, quỷ cốt cũng được lấy ra và giao cho Tiêu Mộng Kì. Đương nhiên, số vé chuộc cái chết bỏ ra để thuê cũng được thống nhất quyết toán vào lúc cuối phim.
363 Hiện tại, trong phòng chiếu phim chỉ còn lại đám người Diệp Tưởng. Thời gian công chiếu phim gần tới rồi. Diệp Tưởng ngồi nghiêm chỉnh. Lòng hắn lúc này rất vững vàng.
364 Người Vương gia trước mắt đã đặt làm một chiếc linh cữu đặc biệt cho tổng giám đốc Vương sau đó đặt di thể ông vào linh cữu và để tạm tại nhà tang lễ.
365 Lúc này đã là hơn năm giờ chiều, sắc trời cũng trở nên tối mịt. Từ lúc rạng sáng khi “cha” qua đời đến nay, đám người Diệp Tưởng chạy đi chạy lại suốt cả ngày trời, đến cơm cũng chưa kịp ăn.
366 Ôn Vũ Phàm trong thời gian kịch bản bị bỏ trống này thử ngủ 1 giấc. Bởi vì nàng đã chạy vạy cả ngày hôm nay mà không nghỉ, khiến cho việc dù mới chỉ hơn 6 giờ tối, chỉ vừa mới ăn xong bữa tối mà nàng đã cảm thấy khá mệt.
367 Sát khí ẩn tàng trong khoang máy bay lúc này cực kỳ yên tĩnh. Sự bất an và áp lực len lỏi trong không khí khiến người ta phải cảm thấy chiếc máy bay này giống như 1 nhà lao giam giữ 9 diễn viên.
368 Nhìn Trương Hạo Thiên rời đi, Hoắc Thanh phải ở 1 mình trong khoang máy bay, bên cạnh hắn là linh cữu. . . . Sau một hồi. . . . . . -Cạch!Một thanh âm nặng nề như đánh thẳng vào trái tim của Hoắc Thanh Lam !Giống hệt như những gì kịch bản mô tả!Hoắc Thanh Lam giật bắn người.
369 Dựa theo kịch bản thì còn nửa giờ nữa là quỷ hồn sẽ xuất hiện. Khi đó người chết đầu tiên cũng sẽ xuất hiện – Hứa Tuệ. Khi Tiêu Mộng Kì đẩy bình cà phê tới, mọi người lần lượt nhận tách cà phê của mình.
370
371 Tới giờ rồi mà Hứa Tuệ vẫn chưa quay lại. Triệu Không Ảnh đứng ngồi không yên. Trong mắt hắn thì Hứa Tuệ chỉ là một công cụ để thoả mãn tình dục khi hắn cảm thấy chán mà thôi nên cô ta có chết hay không hắn cũng không thèm quan tâm.
372 Trong khoang điều khiển. Có ai trong số họ biết lái máy bay đâu ? Bởi vậy, tất cả mọi người đều mắt tròn mắt dẹt nhìn nhau. Ai nấy cũng đều cảm thấy phiền muộn trước tình cảnh hiện nay ! Diệp Tưởng cũng không biết mình lại rơi vào hoàn cảnh hiểm nghèo như vậy! Hắn có còn dám an tâm bắt quỷ hồn nữa sao? Chẳng may đang đấu nhau đến hồi gay cấn với quỷ hồn mà xảy ra sai sót nào đó khiến máy bay lao thẳng xuống đất từ độ ấy chục cây số thì chỉ có Diệp Tưởng mới có thể sống sót ! Đám người Tiêu Mộng Kì, Phó Tử Bân, đặc biệt là Ôn Vũ Phàm chắc chắn phải chết!- Rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra?Tiêu Mộng Kì cho rằng trong tình huống như vậy thì tiếp viên hàng không chắc hẳn phải là người điên đầu nhất nên nàng cố gắng thể hiện điều này:- Máy bay sao lại thành như vậy ?Lúc này mọi người chỉ biết đưa mắt nhìn nhau.
373 Triệu Không Ảnh quyết định vẫn hành động dựa theo nội dung kịch bản. Mặc dù trong kịch bản, hắn cuối cùng sẽ phải chết, thế nhưng Triệu Không Ảnh tự tin hắn có thể sống sót.
374 Ở «Rạp chiếu phim địa ngục» tầng 19. «Hầu tước» đang ngồi một mình ở trong phòng nhạc đệm đàn dương cầm. Bản nhạc mà «Hầu tước» đang đệm là danh khúc « Ma Vương » của Franz Schubert.
375 Với Diệp Tưởng thì cái chết của Hứa Tuệ là một cảnh báo rất tốt. Hứa Tuệ tuy không thể xem là một diễn viên mạnh, nhưng dù sao ả cũng là người của «Rạp chiếu phim địa ngục» tầng 10.
376 Ôn Vũ Phàm nhớ lại những lần trò chuyện của nàng với ««Hầu tước» lúc trước. Chung quy lại thì «Hầu tước»» cũng là diễn viên hạng 1,nên kinh nghiệm của y tuyệt đối không phải là thứ mà một diễn viên mới diễn có 2 bộ phim như Ôn Vũ Phàm có thể so sánh được.
377 Sau khi «Hầu tước» đệm xong nốt nhạc cuối cùng, y chăm chú nhìn vào cái bóng của mình. Trước mắt, vẫn chưa phát sinh tình huống gì ngoài ý muốn. «Hầu tước» không thể tham gia vào phim kinh dị.
378 Diệp Tưởng và Triệu Không Ảnh cùng chuyển sang trạng thái đề phòng!Đối với diễn viên phim kinh dị thì quỷ đã sớm là 1 thứ rất quan thuộc. Họ không sợ nó đến,mà chỉ sợ không biết nó đến lúc nào và đến từ chỗ nào ! Triệu Không Ảnh đã sử dụng 1 lần con mắt phải bị nguyền rủa của mình.
379 «Hầu tước» không kể chuyện Ôn Vũ Phàm nói cho bất cứ ai, kể cả Nam Cung Tiểu Tăng. Nói thật thì tinh thần thiên phú của Vũ Phàm quả thực quá xuất sắc.
380 Sau khi hai bên ký kết hiệp nghị, những chuyện tiếp theo cũng trở nên đơn giản hơn nhiều. Họ phải dựa trên nội dung kịch bản để suy nghĩ làm cách nào « chỉnh lại » tình tiết.