1 Chào mọi người, mình là Người Kể Chuyện. Mấy dòng này các bạn đọc cũng được, không đọc cũng không sao. Thì sau khi thử hết mọi thể loại, cuối cùng mình vẫn thích kinh dị nhất, nhưng truyện mình ảo lòi ra ý.
2 Sợ ma có lẽ là căn bệnh chung của hầu hết những đứa trẻ, cô cũng vậy. Sợ bóng tối, sợ ở một mình, sợ những tiếng động lạ, sợ cả khi bóng đèn điện quang do bị hư chuột mà liên tục chớp tắt.
3 Oi bức, ẩm ướt, là hai từ để khái quát về nơi cô đang đứng. Con đường lổm chỗm được phủ bởi những viên đá nhỏ. Mùa mưa đến, nơi này sẽ vô cùng lầy lội, mùa hè, những viên đá này có thể nướng bỏng chân.
4 Cả căn phòng bị nuốt chửng trong bóng tối. Sự u ám nặng nề dang bàn tay khổng lồ của mình, bóp chặt không khí cũng như hơi thở của cô. Cô hoảng sợ khi bao lấy cô là màn đêm lặng lẽ.
5 1
2
3
Vẫn là sự tĩnh lẵng đến khó thở. Cô nhẹ nhõm thở ra, sau đó cố gắng chấn an đôi tay run rẩy của mình. Cô rón rén ngó về phía căn phòng, bàn tay thấm đẫm mồ hôi khiến cô khó chịu.
6 - Cúc, Cúc. . .
Cô nghe tiếng ai đó gọi hét tên mình, rồi cảm thấy bản thân bị một vật gì đó túm lấy rồi rung lắc kịch liệt. Cô chợt mở mắt ra, định há miệng muốn nói gì đó lại bị nước trào vào.
7 Cúc cố gọi và gửi tin nhắn cho Vi nhưng đều thất bại. Rõ ràng lúc nãy cô vẫn có thể chơi game, như thế nào lại đột ngột mất sóng. Cô chợt rợn người, cảm giác có mối nguy hiểm sau lưng khiến cô hốt hoảng.
8 Cô hoảng loạn, làm thế nào mà cô lại có thể quên bén việc này chứ.
Tin.
Tiếng kèn từ còi ô tô vang dội. Cô nằm sấp xuống, chiếc xe chỉ cách cô khoảng 3 luồn ô tô.
9 Cô túm lấy cổ áo Will hòng kéo anh ta xuống. Cô nhanh chóng ném một cú đấm tới khuôn mặt xinh đẹp nam tính đó. Will cũng đoán được cô định làm gì, anh liền hất tung tay nắm áo của cô ra, nhanh chóng lùi về phía sau.
10 - Đợi lâu không?
Cô quay qua nhìn Vi, lắc đầu, cô không định nhắc về việc bị bám đuôi. Nếu không Vi chắc chắn sẽ gọi điện thông báo cho mẹ cô. Tối hôm đó bọn họ ăn nhanh bên ngoài rồi về phòng.
11 Vi nhìn chiếc quần bị mắc trong rặng cây, sau đó nhìn gương mặt đỏ chót của Thiên, ôm bụng cười. Thì ra là hai người này bày trò dọa bọn họ sợ tới đau tim.
12 10. Điện thoại.
Cúc mở mắt, bầu trời xám xịt vẫn bám lấy khung cửa bên ngoài. Cô lăn người, nhìn chiếc đồng hổ lười biếng điểm 4 giờ 20 phút. Cô dụi dụi mắt, cơ thể mệt mỏi không thể níu kéo giác ngủ lại.
13 11. Kẻ lạ mặt
Cúc và Vi nhìn nhau, ngoài sự im lặng tuyệt đối, bọn họ chẳng thể nói được gì. Cúc và Vi có thể nhìn thấy sự bất an và lo sợ trong ánh mắt đối phương.
14 12. Tin Nhắn
- Thằng đó nói gì với Cúc. - Vi lái xe, không quên hỏi lại chuyện vừa rồi ở thư viện. Vi đặc biệt khó chịu khi nhìn thấy William.
Cúc có điều suy nghĩ mục đích thật sự của William, sau đó chỉ có thể lắc đầu với Vi.
15 Vi mở máy tính, dò từ mình vừa ghi xuống. "peccatum vestrum adprehendet vos " là tiếng la tin, nghỉa là tội lỗi sẽ tìm thấy ngươi. Vi nhớ đoạn này ở trong sách Mose.
16 Lễ kết thúc, Vi chào mọi người rồi ra về. Ngay ở trước cổng, cô thấy bác Như và bác Quỳnh, cô tiến đến chào hai bác. Bác Như nhìn thấy cô thì có vẻ lo lắng.