Kiều Phi Nhi không ngờ Lam Lôi Ngạo sẽ hất tay, bà trở tay không kịp dẫn đến rơi khỏi giường, bụng đập mạnh xuống đất, một dòng nước nóng thấm ra ngoài áo lót, nhìn thấy áo lót bị nhuộm đỏ, sắc mặt Kiều Phi Nhi tái mét, hài tử của bà không thể giữ nổi, thai hư hoàn toàn.
Không chịu được đả kích bất ngờ xảy đến, thể lực Kiều Phi Nhi chống đỡ hết nổi ngất đi.
Còn Lam Lôi Ngạo lúc này mới sững sờ, nhìn Kiều Phi Nhi hôn mê trong vũng máu, không màng tới người bà đầy máu, ôm bà đặt tại giường.
“Đào Hồng, nhanh mời Lưu đại phu, nhanh lên.” Lam Lôi Ngạo hối hận nhìn vết máu trên tay bị Kiều Phi Nhi cào vì đau đớn, nếu lúc đó mình không dùng lực hất ra, thì cốt nhục của hắn đã không đến mức cứ như vậy mà mất đi, cuối cùng hắn vạn lần không ngờ tới, cốt nhục thân sinh của hắn lại bị hắn giết chết, nhìn vũng máu trên mặt đất kia, lần đầu tiên Lam Lôi Ngạo kiêu căng không biết sai ở đâu, có lẽ trên thế giới này thật sự có cái gọi là báo ứng.
Đào Hồng không hề nghĩ ngợi buông khay đựng thuốc trong tay