41
“Hắc hắc hắc hắc hắc…” Mặc Tiểu Cơ cười gượng hai tiếng “Làm sao có thể, chỗ ở của tỷ tỷ mới giống nơi ở của thần tiên. ”
Bạch y nữ tử cười nhạt “Muội đó! Thật biết cách chọc tỷ tỷ hài lòng”
Hai người tiến vào sân, thì có hai thị nữ dung mạo thanh tú đến thỉnh an, sau đó trên đường thấy không ít thị nữ, so với sân trong nơi ở của Mặc Tiểu Cơ thì ở đây mới có vài phần không khí náo nhiệt của Vương phủ.
42
Lướt qua bình phong, nhất thời Mặc Tiểu Cơ bị căn phòng xa hoa làm cho khiếp sợ.
Nàng chỉ có thể nhìn thấy cung điện có tường khảm bảo thạch chân trâu trong phim cổ trang trên TV, còn tưởng rắng đó chỉ là thiết kế của đạo diễn với tác giả kịch bản nhưng hôm nay, tất cả đều xuất hiện trước mắt nàng, thực sự là mở mang tầm mắt, thực sự là có chút nhìn hoài không hết.
43
Nữ tử xinh đẹp trong rừng trúc bị lột da
Tuy rằng nàng ta so với nữ tử đáng thương trong rừng trúc xinh đẹp hơn rất nhiều, xinh đẹp hơn vài phần.
44
“Phải không?” Nữ tử xinh đẹp khinh miệt liếc bạch y nữ tử một cái, có chút châm chọc nói “Tỷ tỷ, tỷ thật đúng là có dụng tâm, chiếu cố tới Hách Liên tỷ tỷ còn chưa đủ mệt, còn muốn chiếu cố tới thiếp thân, tỷ tỷ thật đúng là Quan Thế Âm Bồ Tát chuyển thế!”
Lời nói châm chọc như vậy ngay cả lỗ tai trì độn của Mặc Tiểu Cơ cũng nghe ra, nhưng bạch y nữ tử vẫn mỉm cười, nhẹ nhàng nói “Muội muội khách khí rồi!”
“Hừ.
45
Mặc Tiểu Cơ rùng mình một cái “Rừng trúc”
“Ha ha…ha ha ha…” Lưu Tô cười ha ha ánh mắt biến thành đùa cợt quỷ dị “Lẽ nào tỷ tỷ không biết, hay là giả bộ không biết?”
Mặc Tiểu Cơ nhìn khuôn mặt mang theo chút quỷ dị của Lưu Tô, nhịn không được lùi về phía sau, hoảng loạn nói “Ngươi đang nói cái gì vây, ta không hiểu ngươi đang nói gì, ngươi có thể nói rõ hơn một chút không?”
Lưu Tô dừng bước, kiều mị cười, dùng ánh mắt đầy hoài nghi nhìn mặc Tiểu Cơ “Tỷ tỷ, tỷ thật hay nói giỡn với muội muội, tam ca của ngươi từ nhỏ đã theo hầu Vương Gia, chẳng lẽ hắn không nói cho ngươi biết, nữ nhân không biết xấu hổ kia, thực tế là ma quỷ độc ác.
46
“Nhưng…nhưng…nàng ấy không giống…” Mặc Tiểu Cơ thực sự nghĩ bạch y nữ tử không giống như thế.
Lưu Tô cười lạnh một tiếng “Ngươi đang nói đến khuôn mặt của ả ta? Hay là con người của ả?”
Mặc Tiểu Cơ nghe nàng ta nói, ngẩn cả người.
47
Mặc Tiểu Cơ nhếch miệng, trong lòng muốn nói “Ai nha nhai! Ta nên nói cái gì đây? Nói ngươi còn không bằng những nữ nhân xấu số bị chôn dưới đất kia? Nói ngươi rồi cũng bị lột da một cách tàn nhân, nói mạng của ngươi sẽ không còn duy trì được lâu nữa.
48
Mặc Tiểu Cơ về phòng nhỏ của mình, phải đi qua rừng trúc kia. Vừa nghĩ tới rừng trúc, Mặc Tiểu Cơ lại ứa mồ hôi lạnh, cho dù Mặc Tiểu Cơ nàng cũng biết đó là một nơi quỷ quái, quả thực là so với phim kinh dị Nhật Bản còn đáng sợ hơn vài phần, ngẫm lại thì cho dù có mười ngày liên tiếp gặp ác mộng cũng không bằng đi qua nơi này.
49
Mặc Tiểu Cơ nghe thấy âm thanh trầm thấp như dã thú phát ra từ cỏ họng của bạch y nữ tử, sắc mặt càng ngày càng dữ tợn đáng sợ, Mặc Tiểu Cơ thà thấy một con quỷ cũng không muốn thấy biểu tình hiện tại của nàng ta.
50
Ai ngờ…ai ngờ…giày còn chưa bay đến đầu Vương Gia đã giống như bị ai đó khống chế, rơi xuống ngay phía sau lưng hắn.
Thần kinh Mặc Tiểu Cơ lại bị trấn động thêm lần nữa, sao lại có thể như vậy? Tại sao lại có thể như vậy?
Mặc Tiểu Cơ không biết làm gì khác ngoài việc chạy tới nhặt chiếc giày mà nàng vừa dở chiêu quỷ lên, vừa đi vừa kéo, may mà hắn không quay đầu lại, nàng vừa quay đầu lên, sắc mặt lập tức hoảng sợ đến không còn giọt máu.