261 Hồng Hồ Tử* Granero là một trọng tướng dưới trướng nhị vương tử Domingos, chưởng quản một nửa lực lượng sở trị an đế đô. (*: ria mép đỏ)Bề ngoài hắn là một nam nhân thô lỗ cuồng bạo, mặc dù không nổi danh như cô nàng ma nữ Paris, cũng không có khả năng ứng biến cùng mưu kế xảo trá như nàng ta, nhưng Granero lại có sự khôn khéo mà ít người so sánh được kèm với một thân hỏa hệ đấu khí ngũ tinh cấp không hề tầm thường, hơn nữa tâm tư lãnh khốc cẩn mật, ở đế đô St.
262 Khóe môi lam bào trung niên đoàn trưởng vẽ ra một đường cong. Tuy hắn biết rằng sự tình không lạc quan như mọi người đang nói, nhưng từ một loạt phân tích vừa rồi, hắn thật sự thấy Hương Ba vương chỉ là một tên không biết ẩn nhẫn, cho nên sự lo lắng về sự uy hiếp của Hương Ba vương trong lòng hắn cũng giảm xuống rất nhiều.
263 - Ài. . . Nhân sinh chính là một trò chơi, mỗi người đều làm nhiệm vụ của mình đợi tới khi trò chơi kết thúc, làm hết sức mới có thể nhận được khen ngợi!- Rượu ngon bình quý quạt vàng, áo bào phấp phới nhẹ nhàng theo mây.
264 - Một chiêu này của ta, cho tới giờ vẫn chưa có ai tiếp được!Tôn Phi một tay nắm chặt pháp trượng, tay kia vẽ ra một đồ án vô cùng huyền ảo trước ngực.
265 - Được rồi. . . Thương thế không nghiêm trọng chứ?Giáo huấn xong, Tôn Phi bắt đầu quan tâm tới thương thế của đệ tử. - Không nặng, có giáp hộ thân, chỉ là thoáng thương tổn tới phổi, nhưng con dùng hồng sắc dược tề xong đã bình phục.
266 Cuối con đường là một thạch bích (bức tường bằng đá), phía trên khắc thật sâu 9 ký tự phù văn không biết nghĩa, lưu chuyển trong đó một cỗ năng lượng màu máu đỏ, làm cho 9 ký tự kia thoạt nhìn vô cùng thần bí.
267 Tôn Phi khởi động kỹ năng cầu nguyện của thánh kỵ sĩ, một quang mang thần ánh tràn ra, nơi ánh sáng đi qua khí tức âm sâm hàn lãnh lập tức biến mất vô tung, giống như được gột rửa.
268 - Không nói? Vậy là đúng rồi? Đường phố tối tăm hòa với ánh sao nhàn nhạt dưới bầu trời khiến nó càng thêm vẻ u ám. Đạo thân ảnh kia chậm rãi rút thanh cự kiếm sau lưng: - Một trong 12 thánh đấu sĩ dưới trướng Hương Ba Vương, Thánh đấu sĩ chòm sao Sư Tử Frank Lampard, phụng mệnh giết người! - Hương Ba Vương? Sau đó, các dong binh Huyết Đao mới hiểu rõ ngọn nguồn tai vạ.
269 Bởi vìtrên thân khô lâu không ngừng tản ramột cỗ khí tức mênh mông cường đại, loại khí tức này trầm trọng như núi, mãnh liệt như đại dương, lại vôtận giống như tinh không, manmác cái tang thương của năm tháng lịch sử, nóthực chất, nặng nề áptới, đem cước bộ của cấp 40người manrợ Tôn Phitrở nên vôcùng trầm trọng, thân ởtrong đó, giống như cócả tòa thái sơn đè trên lưng, mỗi bước điđều cực kỳ khó nhọc, cơbắp xương cốt toàn thân phát ranhững tiếng vang ba banhỏ.
270 Tứ phía thông đạo đều có khủng bố cao thủ của Hương Ba quân trấn thủ. Thông đạo thứ nhất, thủ quan là Cự kiếm võ sĩ tóc đỏ, toàn thân phát ra lôi điện lực, xuất quyền nhanh như ánh chớp, cơ hồ đạt tới cảnh giới vô hình, lấy thực lực lục tinh cấp hỏa hệ đấu khí của Arshavin, cũng chỉ có thể mơ hồ thấy được quyền ảnh, muốn triệt để chống đỡ toàn bộ là phi thường gian nan, rất rõ ràng rằng, tóc đỏ võ sĩ kia đang nắm trong tay một bộ điện hệ đấu kỹ cực kỳ đáng sợ.
271 Điều này cũng giải thích vì sao lúc trước Tôn Phi trong bảo tàng ngầm dưới đại sảnh phát hiện được trên giá một ít sách nghiên cứu về văn tự cổ đại, phỏng chừng đoàn trưởng Huyết Đạo trời sinh tính cẩn thận, không hề đem những gì ghi chép trên Ma vương trí tuệ ra để học giả lý giải, mà lựa chọn tự mình học tập văn tự cổ đại, từng bước một từ từ phá giải tri thức trong đó.
272 - Ngươi làm cho ta quá thất vọng. . . ! Ma pháp sư trẻ tuổi nói xong, khẽ vươn tay đặt trước trán Rapha, đột nhiên phóng ra một cỗ hỏa diễm, chỉ một thoáng một mùi cháy khét theo đó lan ra, Rapha đáng thương chỉ có thể giãy dụa gào thét được vài giây, toàn bộ thân thể liền hóa thành một khói bụi phiêu tán trong không trung.
273 Không khí nặng nề khẩn trương, làm lòng người sợ hãi. Tôn Phi đơn độc đứng một góc, hai tay khoanh lại, khóe miệng thủy chung vẫn luôn mỉm cười, cũng không hề có ý định mở lời trước.
274 *Quyền đầu: nắm đấm. --- Tất cả dong binh đoàn, thế lực gia tộc đứng đây đều muốn mượn tay Hương Ba Thành trừ bỏ Huyết Đạo, vốn cho là dù Hương Ba Quốc có cao thủ tọa trấn, muốn diệt hoàn toàn Huyết Đạo cũng phải tổn thất phân nửa, bồi thường bằng phần tài bảo cũng là hợp lý, nhưng lúc này chứng kiến Hương Ba nhân dễ dàng hạ Huyết Đạo như vậy, bọn hắn bắt đầu hối hận về quyết định lúc trước, đã có lý do, tự nhiên là phải tranh thủ vì quyền lợi chính mình rồi.
275 - Ngu ngốc, chính ngươi chìa mặt ra, ta sợ gì mà không dám đánh!Tôn Phi liếc nhìn Tứ hoàng tử ở góc tường, nhàn nhạt nói. - Aaaa. . . . ! Ngươi nhất định phải chết, Alexander, ta thề, nhất đinh phải giết ngươi, ngươi dám đánh ta, ta là Tứ hoàng tử đế quốc, ngươi lại dám đánh ta! Ngươi lại dám đánh ta! ! !Khuôn mặt anh tuấn của Cristo đã sưng lên như đầu heo, trong đôi mắt hiện lên sự phẫn nộ, gắng gượng đứng dậy, tiếng hét điên cuồng ngập tràn cả đại sảnh ngầm:- Ta thề, ngươi nhất định phải chết, người bên cạnh ngươi, Hương Ba nhân tất cả đều phải chết, Hương Ba Thành sẽ thành một mảng phế tích.
276 Ở một khắc này, Hương Ba Vương cùng nhị hoàng tử Andrew Domingos, hai hình tượng nhân vật nguyên bản không hề liên quan đến nhau, trong nháy mắt trở nên trùng hợp đến kỳ lạ.
277 Domingos rất không hài lòng nói. Hắn trừng mắt nhìn Tôn Phi, đưa tay vuốt vuốt bộ tóc không trật tự rối tung, thật khó nhìn ra người trước mắt không phải là một tên lưu manh mà là một vị hoàng tử đế quốc, con chó nhỏ thiếu niên ôm trong lòng cũng bất mãn kêu lên vài tiếng uông uông lớn.
278 Tôn Phi kinh ngạc há hốc mồm, sau một lúc lâu mới chậm rãi thở dài:- Được rồi, đúng là ta không thể đoán được, ta vốn cho rằng hai người này phải là Yashin đại đế, hoặc là một đại nhân vật quyền thế nào đó của St.
279 Yêu chính là như vậy. Đây cơ hồ đã trở thành một việc thường lệ. Mỗi lần Tôn Phi có việc phải ra ngoài, Angela đều chuẩn bị nước ấm cho hắn, chờ đợi người trong lòng trở về, tẩy đi một thân mệt mỏi.
280 Trên mặt Tôn Phi không tự chủ được lộ ra vẻ thư thái, thiếu nữ trong ngực này luôn cho làm tâm hồn hắn tĩnh lặng, thả lỏng hơn bao giờ hết, vô luân hắn gặp muôn vàn khó khăn, gian khổ cùng nguy hiểm bên ngoài, nhưng chỉ cần nhìn gương mặt ôn nhu của nàng, trong nháy mắt tất cả buồn bực mệt mỏi đều biến mất, giống như linh hồn ở nơi tối tăm, lạnh lẽo, gặp được gặp được ánh sáng rực rỡ, cảm nhận được toàn bộ sự tươi đẹp của cuộc sống.
Thể loại: Trọng Sinh, Xuyên Không, Đô Thị, Tiên Hiệp
Số chương: 41