41 Bắt đầu nhấn ga, anh bẻ tay lái đột ngột nhưng không quên lấy tay giữ đầu cậu lại, anh đang nguyền rủa những cái xe kia, anh lái xe hơi không giỏi đã thế còn gặp cái đám kì kèo bám dai như đỉa này khiến anh càng thêm tức tối
Vũ Phong cũng ngó ra ngoài thì thấy vài xe đang đuổi theo với tốc độ chóng mặt, cậu cắn môi nhìn anh, trông anh bây giờ nhìn kinh dị không tả nổi khi gân tay chạy dọc lên mặt và trán, mắt thì cứ hừng hực máu lửa…
Hàn Minh liều mình rẽ vào một con hẻm, đạp thắng gấp khiến đám kia theo đà vượt lên không kịp quay đầu lại, lợi dụng lúc đó anh lui xe ra và chạy biến ngay lập tức
Cắt đuôi mấy kẻ phiền phức sau một hồi rượt đuổi khiến anh bớt căng thẳng hơn, anh nhìn qua cậu rồi cười tươi, bây giờ anh mới nhìn thấy cậu mặc com-lê rất đẹp, tôn dáng cậu lên khiến cậu trưởng thành hơn
Anh lái xe một quãng dài mà không nói với cậu một lời nào.
42 Quyền Tú đã lịm dần trên tay của Vũ Phong và Hàn Minh, nét mặt cô vẫn thanh thản không âu lo như đã xong việc của mình. Cậu nhìn thấy cô như vậy thì nước mắt trực trào bỗng nhớ lại lúc cô là Vân Dung cũng vì bảo vệ hai người mà ra đi, sao anh với cậu lại được ở bên nhau còn số phận của cô lúc nào cũng vì hai người mà từ giã cõi đời.
43 - Ba ơi! Bố ơi! Con đi học đây - Duy chạy như muốn sập sàn đứng trước cửa vặn cửa
- Thằng quỷ kia!! Con nghĩ con đi đâu vào ngày chủ nhật!!? - Hàn Minh từ trong phòng bật dậy xông ra hùng hổ xách tai Vũ Duy vào nhà
Anh ra dáng một người cha vô cùng nghiêm khắc bởi vì cậu nhóc dường như chẳng coi anh ra cái mốc xì gì cả, suốt ngày anh mắng một là cãi mười, ngày nào cũng phải rượt loanh quanh trong nhà mới chịu… Mà tính ra cái chuyện đó xảy ra hơn ba năm rồi… Giờ Vũ Duy đang học lớp ba rồi, đang tuổi ăn tuổi chơi nên nhóc lớn rất nhanh, chưa gì đã gần ra dáng là cậu thiếu niên rồi
Vũ Phong theo tiếng làm ồn cũng dậy theo, cậu mới hé mắt ra đã thấy hai cha con rượt nhau tùm lum trong phòng khách, cậu nhíu mày nhớ tới cảnh cô với anh suốt ngày đánh nhau y chang bây giờ, cậu cũng thấy cậu nhóc càng lớn càng giống cô hơn, có khi là cô cũng nên, nếu vậy thì quá tốt, cậu luôn nghĩ như thế
- Chóng mặt quá! - cậu bỗng xoa vầng thái dương thở dài
- Bố có sao không?? - Vũ Duy vừa nghe cậu không khỏe lại sà tới bên cạnh cậu đầy lo lắng - Để con đi mua thuốc nhé??
- Chỉ cần con đừng nói xạo nữa là bố hết mệt thôi, mai mốt có đi đâu thì xin phép nha con! -cậu cười xoa đầu nhóc rồi đứng lên
Đúng thật là hiệu quả, Vũ Duy lập tức sấn tới xin lỗi Hàn Minh rồi lủi thủi về phòng coi phim.
44 Tính ra mấy năm trôi qua, ai cũng phải xuất hiện vài nếp nhăn nhưng nhìn đi, Hàn Minh và Vũ Phong đây còn trẻ măng, ai nhìn cũng không đoán ra được là hai người đã cập kề tuổi 40.
45 Kì Luân cho Vũ Duy một cái bạt tai nhanh tới nỗi hai người còn chẳng kịp phản ứng, sau đó thì cậu ta ôm lấy nhóc Duy và lôi điện thoại bấm bấm gì đó và đưa lên cho hai người:"Giờ của cháu.
46 - Hai người đi du lịch sao? - Vũ Duy đang ăn cơm nghe Vũ Phong nói mà tròn mắt nhìn
- Ừ. . . Ba với bố tính đi du lịch tầm 1 tháng gì đó.
47 Vũ Duy vội ôm chăn rồi nhìn người kia, là Kì Luân, chính là hắn. . . Bây giờ hắn đã xuất hiện. Kì Luân lượm áo của Vũ Duy lên rồi nhìn vết cắn đang hiện hữu trên cổ của nhóc mà nghiến răng quấn nhóc trong chiếc chăn mỏng và vác đi như bao gạo không quên lườm Rin
- Anh nên thấy xấu hổ về hành động của mình!
Kì Luân nói rồi vác Vũ Duy đi thẳng không quên gọi cho người tài xế quen thuộc hay chở hắn đi học đến rước qua cổng sau phòng y tế đề không ai nhìn thấy
Ngồi trên xe mà cả hai không nói gì, Vũ Duy thì thu mình mặt vẫn chưa hết hoảng sợ còn Kì Luân nhìn ra ngoài cửa đang suy nghĩ cái gì đó.
48 - Vũ Duy biết mình mua nhiều quá chắc vui lắm - vào một buổi sáng, chưa thấy mặt trời đâu chỉ thấy bóng dáng hai bậc phụ huynh đang phè phỡn lén lút mở cửa vào nhà
Khi mặt trời lên cao, bậc phụ huynh để tóc dài thướt tha kia lấy chìa khóa sơ cua mở cửa phòng để làm một bất ngờ nho nhỏ sau một tháng mất tích.
49 Kì Luân nghe tên mình được xướng lên trong cuộc trò chuyện mà vội nhăn mày khẽ nhìn về đằng sau, vẫn là những con mắt thập thò trong bóng tối, hắn vẫn tập trung nghe chuyện của Vũ Duy, hắn cảm thấy thú vị khi nhóc đòi xử cả tổ tông đám nào bám theo hắn, theo như hắn nhớ là hắn xăm hình ở bả vai cũng có cho ai thấy đâu mà lại bị săn.