21 Vũ Phong lúc này muốn chạy theo hai người kia nhưng có gì đó khiến cậu nán lại nhìn Vương Dung và đứng yên tại đó. Chẳng lâu sau thì một đoàn người cũng lên đến nơi và mặt ai cũng xám xít, đặc biệt là người đi đầu với thanh gươm sáng chói, râu thì phất phới, nhìn như anh hùng hảo hán xông trận
- Nếu tới đây để tìm Vũ Phong thì huynh ấy đi rồi - Vương Dung ngồi trước nhà thiền rồi cất tiếng
- Nghịch tử ấy đã đi đâu?? - nam nhân kia xuống ngực và kề sát kiếm vào cổ của cô
- Nam nhân với nam nhân yêu nhau thì có gì sai?? Cớ gì mà mà buộc tội chết?? Ngươi là cha của Vũ Phong không lẽ ngươi tính tự tay kết liễu con ruột của ngươi? - Vương Dung dùng hai ngón tay đẩy nhẹ lưỡi kiếm ra và nhếch mép nhìn ông
Ông sôi máu không nói lên lời, giơ tay ra hiệu cho đám người đằng sau làm gì đó.
22 - Vũ Phong!! Dậy đi nào!!
Mặt trời đã lên tới đỉnh đầu, Hàn Minh dụi mắt vài cái và ngó qua bên Vũ Phong đang như mọi tia sáng tập trung vào cậu.
23 - Vũ Phong! Em về rồi!! - tiếng mở cửa vừa vang lên thì Hàn Minh đã lao ra khỏi cửa ôm chầm lấy người đứng ngoài
- Bộ lúc nào anh ấy về là anh như thế này sao?? - Quyền Tú nắm cổ áo giật anh ra khỏi người
- Ơ.
24 - Vũ Phong! Anh tới rồi đây!! - Hàn Minh từ đâu bay vào quán khiến ai cũng phải nhìn
- Anh làm gì vậy?? - Vũ Phong bịt miệng anh rồi lôi ra sau
Hàn Minh ôm chầm lấy Vũ Phong mà không cần biết có ai hay không.
25 Hắn ngờ ngệch rồi chạy vụt đi, cô đứng nhìn theo hắn rồi nhìn người mặc vest đang nhìn chằm chằm về phía mình, cô chẳng ngần ngại giơ ngón tay giữa của mình lên rồi đi vào trong dọn nốt vài thứ.
26 Đó là câu chuyện của hai năm trước. . . Bây giờ cậu và Hàn Minh đang sống ở ngôi nhà gần ven biển. Hằng ngày anh đi nấu ăn ở nhà hàng hải sản, cậu làm phục vụ ở đó.
27 - Triệu Vinh Huy. . à không. . Trương Vinh Huy, dạo này em vẫn khỏe chứ? - Kì Lam ngồi vắt chân trước màn hình ti vi trong căn phòng tối
- Em khỏe.
28 - Quyền Tú. . Về thôi! - Vũ Phong đứng bên rìa sóng mà hét to
- Anh về trước đi. . Tí nữa em về sau - cô bơi đằng xa mà gào
Cô cứ bơi ra xa mà trời thì sắp tối, cậu cứ sốt vó nhìn theo cô.
29 - Vũ Phong này, em có muốn nghe lí do tại sao anh ghét cái hình xăm trên tay Quyền Tú không?? - Hàn Minh hôn vào lưng cậu khi nắng sớm đã hắt qua màn cửa, anh nghĩ kể ra với cậu thì sẽ tốt hơn, anh không muốn có bất cứ bí mật gì với cậu
- Muốn muốn.
30 - Con trai của mẹ tròn 18 rồi. . . - mẹ anh nhìn anh mà khóc sướt mướt
- Ba đâu rồi mẹ? - anh cười rồi ngó nghiêng trong căn nhà bên ngoài có vẻ bình yên mà bên trong lại đổ nát như bãi rác
- Ba đây - ông từ ngoài về, quần áo xộc xệch mồ hôi nhễ nhại
Anh chạy lại đỡ ba mình, nhìn thế này là thì biết ông đã cật lực đi làm đến nỗi giờ không thở nổi, anh nhìn theo mà xót.
31 - Im đi!! Tôi không nhớ gì hết!! Mau thả tôi và Vũ Phong ra - anh hét lên đột ngột
- Vũ Phong. . Vũ Phong. . Vũ Phong… Những gì cậu quan tâm chỉ có thế thôi sao?? Hàn Minh!! Năm đó tôi nói tôi yêu cậu….
32 - Em sao vậy?? - Hàn Minh bật dậy kéo cậu về phía mình
- Vũ Phong. . Anh đừng như thế mà! Không đáng đâu!! - Quyền Tú chạy vào giằng tay cậu lại
Vũ Phong nhìn cô đau khổ mà nhìn lại Kì Lam càng thêm tức
- Tại sao anh có vợ rồi mà vẫn muốn cưới Quyền Tú??
- Cái gì?? Anh dám lừa tôi… Anh nói là anh độc thân mà!! - Hàn Minh trợn tròn mắt nhìn hắn, lời cậu nói anh hoàn toàn tin
- Số tôi khổ quá mà!! - Quyền Tú ôm mặt khóc nức nở
Thấy cô chạy ra ngoài thì Hàn Minh trừng mắt nhìn hắn, anh đã tin hắn có ý thật lòng hóa ra cũng chỉ là kẻ lăng nhăng.
33 Một tuần cũng nhanh chóng trôi qua, Hàn Minh với Vũ Phong cũng lên đường trở về nhà, cô cũng muốn chở hai người về nhưng anh nói không muốn phiền quá nên cũng thôi
- Mai mốt lên chơi nữa nha!! - Kì Lam vẫy tay cười thật tươi
- Lêu lêu.
34 - Lấy đồ của cậu đi. . Cả đồ của Vũ Phong nữa, nơi này không an toàn cho hai người. . . - Kì Lam trùm kín mít như tội phạm và đẩy anh vào nhà
Anh ngó lên đồng hồ cũng hơn 9h tối mà cậu đi từ sáng đến giờ chưa về, trong lòng anh có gì đó bất an cộng thêm sự xuất hiện của Kì Lam trong bộ dạng trùm như ninja thế này thì anh càng khó hiểu nhưng vẫn nhanh chóng làm theo những gì hắn nói
Về đến nơi thì hắn liền đẩy anh vào căn phòng nhỏ rồi khóa cửa, nhanh chóng lấy ra những tấm ảnh cất trong hộc bàn
- Cậu đã làm gì người đàn ông này mà để ông ấy đòi trừ khử cậu vậy?? - tiếp tục lôi ra một bức ảnh của người đàn ông kia cho anh xem
- Tôi có.
35 ~Flaslback
~- Tiếp chiêu - mới hai ngày đầu mà cô đã tung chưởng như kiếm hiệp
Vũ Phong ú ớ chạy vòng quanh nhà, cậu đỡ được vài phát của cô mà mệt bở hơi tai.
36 Sau khi bị anh túm thì cậu quay lại căn bếp ngay lập tức. Bày biện đủ thứ xong thì cậu vội thở phào nhìn cô với ánh mắt long lanh, cô chợt thấy cậu như vậy bắt đầu tròn mắt
- Em dạy anh làm đi.
37 Qua một tuần trời, Vũ Phong vẫn còn ảo tưởng mình làm bánh rất giỏi nên thích gì là chế vào và chẳng cần thử lấy một cái mà mang đem cho anh ăn.
38 Hàn Minh như đúng ngày hẹn mà sừng sộ muốn đi nhưng bị Kì Lam ngăn lại, anh trừng mắt nhìn hắn, Vũ Phong đang chẳng biết sống chết ra sao mà nhìn mặt hắn có vẻ điềm tĩnh nên làm anh càng điên hơn
- Anh buông tôi ra!! Còn cản làm gì?? - Hàn Minh hằn học hất tay hắn ra
- Cậu đến đó để ông ấy giết cậu sao?? Chi bằng để tôi đưa cậu đi, có gì tôi sẽ hỗ trợ cậu.
39 - Bao năm tiếp xúc với ông thì tôi nghĩ ông mới là người bệnh hoạn thì đúng hơn. . . Bộ ông sống ru rú trong nhà sao?? Tôi từng giống ông nhưng tôi đã thay đổi suy nghĩ về khái niệm đó, hai người con trai yêu nhau thì sao? Họ giống chúng ta thôi, cũng là con người, có chân có tay, cũng có tim để yêu.
40 Tình hình bây giờ khá là căng thẳng khi hắn cũng bị xích cùng chỗ với anh còn Vũ Phong thì bị người của ông ta lôi đi nhốt lại trong phòng chờ ngày coi mắt cô gái kia.