1 Tháng 9, cuối thu.
Hơn chục quân sĩ Đô hộ phủ vóc dáng cao lớn, mang theo mật hàm của hoàng đế Đại Đường, đưa phạm nhân đang hôn mê, cưỡi ngựa xuyên qua Thiên Sơn, thẳng hướng Tây Vực mà tiến.
2 Thế nhưng bọn họ gặp phải nan để rồi, bởi vì y không cho bất luận kẻ nào tới gần ─
” Cút đi! Đừng có lại gần ta!” Đông Phương Diễm rít gào, đối mặt với người dị quốc, không hiểu ngôn ngữ của họ, theo bản năng tự vệ mà giãy dụa điên cuồng.
3 Nghe A La Tư miêu tả qua tình huống của phạm nhân, Hầu Tiểu Liên xác định tư tưởng, xách giỏ trúc mang thịt bò hun tự tay làm, trà bơ thơm mùi sữa và vài món điểm tâm tới nhà lao.
4 Đoàn Tam Thiếu rời giường, rửa mặt chải đầu xong, thần thanh khí sảng ra khỏi phòng tới đình viện nghe người nói chim hót, hít thở không khí trong lành.
5 Rời khỏi địa lao, Hầu Tiểu Liên trở về báo cáo tình hình Đông Phương Diễm cho A La Tư.
Hắn nghe qua, xác nhận phạm nhân bị bắt đích xác là đệ đệ Đông Phương Linh, đồng ý đề nghị của nàng cho đại phu đến xem bệnh và thương thế cho phạm nhân.
6 Tiết trời lặng lẽ thay đổi, thu qua đông lại.
Giá lạnh bao phủ Cáp Tạp Hạ, mặt đất đầy tuyết trắng.
Hầu Tiểu Liên lo lắng thời tiết này Đông Phương Diễm sẽ chịu không nổi.
7 Vì Đông Phương Diễm, Hầu Tiểu Liên cầu kiến A La Tư nhưng không được gặp.
Sắp tới năm mới, vương hậu Ô Mã Lan có thai, toàn quốc trên dưới đều chìm đắm trong khánh điển.
8 Hầu Tiểu Liên xưa nay ít lai vãng hậu cung, bỗng dưng tới thăm khiến vương hậu Ô Mã Lan giật mình không nhẹ. Nữ nhân này không được Đại vương sủng ái, giờ còn nói linh tinh gì vậy? Nàng nhịn không được cười nhạo: “Ta có hài tử của Đại vương, vì sao cần một tù phạm đưa từ nước Đường tới?”
Phản ứng của Vương hậu không ngoài dự liệu của Hầu Tiểu Liên.
9 Lễ mừng tân niên kéo dài nhiều ngày cũng đã sắp kết thúc. Dạ yến cuối cùng trong đại thính của vương cung, A La Tư yêu cầu trù phòng đưa tới thức ăn và rượu ngon nhất, ban cho chúng thần và thủ lĩnh các bộ lạc.
10 Không có sự chấp thuận của A La Tư, Hầu Tiểu Liên không thể tiến vào yến hội, chỉ có thể thừa dịp vệ sĩ thay ca len lén chuồn ra hậu cung, núp ở một phòng gần hoa viên nhìn mọi người ra vào.
11 Lúc Đông Phương Diễm mở mắt đã thấy mình không còn ở yến hội mà là nằm trên giường. Giường rộng, phủ màn lụa xung quanh, nệm bằng da lông thú, bên cạnh có hỏa lò khiến y trong lòng khẩn trương.
12 Mặc dù Đông Phương Diễm khiến A La Tư không thoải mái nhưng hắn cũng không ném y lại vào lao, còn cho người lấy y phục cho y mặc, thu xếp cho y ở phòng bên cạnh Vương sảnh.
13 Tháng ba, xuân về, tuyết tan dần, khắp nơi xanh tươi rạng rỡ.
Nhân dịp thời tiết tốt, A La Tư dẫn hộ vệ xuất cung, cưỡi ngựa tới trường huấn luyện quân đội…
Bối Tề được quốc vương sủng hạnh, ở lại trong vương cung Cáp Tạp Hạ, ngay cả vương hậu đang mang thai cũng phải đố kị với nàng.
14 Chuyện gì vừa phát sinh, nàng căn bản không kịp nhìn thấy. Bối Tề giật mình khóc nức lên, trừng mắt nhìn vũ nam kia xuống ngựa bước tới. Y vì Đại vương mà cố ý diễu võ dương oai với nàng.
15 Nam nhân nói xong liền phi ngựa rời khỏi trường huấn luyện, Đông Phương Diễm vội vàng đuổi theo…
Trời xanh mây trắng, ánh mặt trời ấm áp, soi sáng thảo nguyên mêng mông…
Đông Phương Diễm lần đầu ra khỏi cung, không khỏi dứt bỏ ưu phiền, hít thở mùi hương thơm ngát.
16 Trong chợ ngoài Vương cung, ngựa xe như nước áo quần như nêm. Các gánh bán hàng rong cao giọng rao, mời khách tới xem hàng.
Vũ đoàn Ba Tư tạm thời ở lại Cáp Tạp Hạ buôn bán, chọn chỗ náo nhiệt dựng lều trướng.
17 Đông Phương Diễm muốn sửa lưng Tra Phổ, A La Tư thực sự thay y làm ngay. Đấy là y còn không kể mình từng phải dùng mỹ sắc mới được đối xử khá hơn trong ngục, nếu không A La Tư đã giết phắt Tra Phổ chứ không dễ dàng tha cho gã như vậy.
18 Đông Phương Diễm không kể chuyện Bối Tề và Thác Lặc Phu với ai. Dù sao cũng chẳng can hệ tới y. Y chỉ cần sống tốt, mau được quay về Lan Châu.
Y bị nhốt trong vương cung, ngày nào cũng phải đối mặt với những ánh mắt khác thường, cứ như y là một trong số nữ nhân của A La Tư vậy.
19 Sau khi hoàn thành lễ bái, A La Tư đứng dậy, hỏi người bên cạnh: “Ngươi cầu khẩn điều gì?”
“Ta cầu khẩn sớm thoát khỏi ngươi, trở lại Hắc Ưng Giáo. ” Dứt lời, Đông Phương Diễm cũng đứng lên.
20 Từ khi ra khỏi bạch tháp về cung, A La Tư quả thật không đi tìm tân phi, chỉ sủng ái một mình Đông Phương Diễm.
Tình hình này khiến Ô Mã Lan, Tây Khắc Tô, Trát Nhĩ Khâm và các quý tộc đại thần khác càng thêm bất mãn với người Trung Nguyên đang dụ dỗ quân vương kia.
Thể loại: Đam Mỹ
Số chương: 9