661 - Công việc đó có được bàn thành công không?Diệp Khai nghe xong cảm thấy rất hứng thú. - Không. Thạch Khang lắc đầu nói:- Lãnh đạo tỉnh lân cận không có hứng thú với việc thu mua đồ rách rưới, hơn nữa nếu mua dây chuyền sản xuất này còn phải gom chừng hơn ba mươi triệu bảng Anh mới có thể mang về được.
662 Phó Chủ tịch tỉnh Hồ vô cùng phẫn nộ vỗ bàn nói:- Mặc kệ anh là ai, là thân phận gì, nhưng tôi hỏi anh một cây, tại sao lại phải nổ súng vào người công nhân tay không tác sắt chứ? Ai cho anh quyền làm như thế? Anh có biết anh làm như vậy là hành vi ra sao không?Tất cả người trong phòng lập tức đều sững sờ, không nghĩ tới Phó Chủ tịch tỉnh hồ lại có phản ứng dữ dội như thế,Bản thân Diệp Khai cũng có chút ngạc nhiên, trong lòng tự nhủ có phải Hồ Văn Tuyển là người một nhà với Phó Chủ tịch tỉnh Hồ không? Điều đó không có khả năng, nếu như Hồ Văn Tuyển là người thân của Hồ phó Chủ tịch tỉnh thì cũng sẽ không phải chịu chôn vùi bản thân vào nhà máy thép thành phố này.
663 Chẳng lẽ nói, trong này thật sư là có điều gì không thích hợp công khai bàn luận?- Được, tôi ngược lại muốn xem xem đồng chí Diệp Khai còn có thể bày ra đạo lý gì chứi?Phó Chủ tịch tỉnh Hồ do dự một chút, cuối cùng vẫn phải đáp ứng yêu cầu của Diệp Khai.
664 Sở dĩ đáp ứng yêu cầu của Diệp Khai, nói chính ra chính là đến tiến hành câu thông, chủ yếu vẫn là bởi vì niên kỷ của Diệp Khai, hai mươi tuổi đã là cán bộ cấp Sở, muốn nói không có hậu trường ủng hộ, ai cũng sẽ không tin tưởng.
665 Hồ phó tỉnh trưởng đem tư liệu ném sang một bên, vẫn là bắt lấy điểm này không tha:- Cảnh sát khả dĩ có thể nổ súng, ngươi là Bí thư kỷ ủy thì nổ súng làm gì? Đây không phải là bắn thỏ, mà là bắn người! Coi như việc ngươi nổ súng là hợp tình, nhưng nguyên tắc chính là nguyên tắc, dù sao chuyện này ngươi cũng phải thừa nhận chứ?Hồ phó tỉnh trưởng phải kiên trì nguyên tắc, nhận định là Diệp Khai không có quyền lực được sử dụng súng, chuyện này là không cách nào tránh được đi.
666 Diệp Khai cười vỗ tay hoan nghênh, trong nội tâm lại là có chút phức tạp, đối với sự tình lần này, có chút là trong dự liệu đấy, nhưng cũng có đôi chút là ngoài dự liệu, đối với xưởng thép thành phố xuất hiện sự kiện kết thành bầy này, kỳ thật hắn đã sớm nắm giữ một ít tình huống, nếu không cũng không thể lấy ra được tài liệu cặn kẽ của Hồ Văn Tuyển.
667 Xét thấy vấn đề phát triển xí nghiệp thép trong nước, cùng với nhu cầu sử dụng thép của dân chúng, bên phía chính phủ đã bắt đầu cân nhắc nới lỏng thích hợp cho thị trường bất động sản, kích thích việc sử dụng vật liệu thép để xây dựng thị trường.
668 Bởi vì nguyên nhân sâu xa này, thật nhiều dân chúng tỉnh Hà Đông đối với người Nhật đều không có chút hảo cảm, mặc dù họ sẽ không làm ra chuyện gì quá khích nhưng không tránh được sẽ lên tiếng mắng “tiểu quỷ tử”.
669 Ngược lại lúc này Tiểu Dã Tuấn Nam tiến lui đều khó, không tìm ra được chỗ ra tay. Đương nhiên, Diệp Khai đã nghĩ tới một điểm, nếu Nhật Hoa hữu hảo hiệp hội là do Tiểu Dã Tuấn Nam mời tới, như vậy hắn làm thế cũng có mục đích riêng, đơn giản là muốn lợi dụng không khí hữu hảo thừa cơ đưa ra ý kiến hợp tác cùng nhà máy thép, nghĩ tới trong tỉnh cũng tốt, trong thành phố cũng thế, cũng sẽ không so đo chuyện trước kia quá nhiều.
670 - Anh là chính nhân quân tử, là bí thư Ban kỷ luật thanh tra đó thôi. Vẻ mặt Diệp Khai đầy vẻ chính khí hồi đáp. Nhưng hắn cũng không nghiêm túc được bao lâu đã tự mình bật cười.
671 Phải biết rằng hiện tại muốn có được sự tôn trọng thật sự của mọi người không phải là chuyện dễ dàng, nhất là người trong các xí nghiệp, nếu anh không có bản lĩnh thật sự làm cho họ khâm phục, muốn làm được như thế là điều thật khó khăn.
672 Đại trượng phu một ngày không thể không có quyền, tiểu trượng phu một ngày không thể không có tiền, nói chính là loại đạo lý này. Đã không có quyền còn không có tiền, vậy thì không cần nói tới.
673 Vốn Cưu Sơn Do Kỉ Tử đưa ra câu hỏi kia, còn nói anh trai của nàng còn chưa kết hôn, bản thân vốn đã không có ý tốt gì, tựa hồ đã muốn kéo anh trai nàng cùng Chung Ly Dư lại với nhau, cách nói chuyện này làm Diệp Khai có chút mất hứng.
674 Diệp Khai đỉnh lại một câu làm Cưu Sơn Mộc Phu không lời nào để nói. Ở phương diện kỹ thuật chế tạo thép đặc chủng, các quốc gia đều giữ nghiêm bí mật, không thể để cho quốc gia khác lấy được tư liệu kỹ thuật của mình, cho dù chút dấu vết cũng sẽ không dễ dàng tiết lộ.
675 - Bảo tiêu?Trong đầu Ngô phó chủ nhiệm vừa hiện lên ý nghĩ này, nhưng bị rượu cồn ảnh hưởng đại não nghiêm trọng, trong khoảnh khắc cũng không làm ra được phản ứng chính xác, mà đã chửi ầm lên:- Cô có biết tôi là ai, làm sao dám đẩy tôi như vậy? Có gan thì cô chờ coi, tôi cho cô biết tay…Ngô phó chủ nhiệm thò tay vào túi áo lấy ra di động vừa run rẩy chỉ vào cô gái trẻ tuổi mắng.
676 Chung Ly Dư ngồi trên ghế, nàng thấy thật rõ ràng, trò hề của Ngô phó chủ nhiệm làm cho nàng cảm thấy thật buồn nôn, mà Cưu Sơn Mộc Phu cũng thật sự âm trầm, bề ngoài có vẻ nghiêm trang nhưng theo cách làm của hắn mà xem, người này quả nhiên đúng như lời của Diệp Khai, đúng là không thể chỉ nhìn bề ngoài.
677 Cảnh sát lĩnh đội còn định lên tiếng hỏi đã bị người kéo lại:- Vị này là Diệp bí thư của Ban kỷ luật thanh tra thành phố, nhậm chức ngày đầu tiên đã tiêu diệt hai cán bộ cấp phó sảnh!Người kia nghe xong lập tức liền héo.
678 Rất hiển nhiên, lần này Ngô Minh đã chọc phải sự tình đắc tội Chung Ly Dư, Diệp Khai đang làm người điều giải đâu. - Phiền thư ký trưởng, chào ngài, sao lại tự mình đi tới?Diệp Khai nhìn thấy Phiền Như Kỳ, tựa hồ kinh hãi, đem điếu thuốc ném đi, đi tới vài bước bắt tay hắn.
679 Thế nhưng mà vô luận là Thạch Khang, hay là Chủ tịch công hội Kỷ Thành Vân, đều không thể nói được với Chung Ly Dư, cũng không dám nói lung tung, vạn nhất nói một câu lại khiến cho Chung Ly Dư mất hứng, sự tình liền sẽ trở nên bết bát hơn nhiều.
680 Đối với hành vi của Ngô Minh, Phàn Như Kỳ cũng là vô cùng tức giận, nhưng mà tức giận thì tức giận, sự tình vẫn phải giải quyết mới được, nếu bởi vì chuyện này mà ảnh hưởng đến sự phục hưng của xưởng thép thành phố, trong lòng Phàn Như Kỳ là không thể thoải mái đấy.