321 - Không thành vấn đềLương Thần dường như nghĩ chuyện này rất bình thường, tỏ vẻ dửng dưng. Lát sau đứng dậy nói:- Nếu không có chuyện gì khác, tôi đi trước đây.
322 Trong căn phòng nhỏ, Lăng Lam gọi một nồi bún nhỏ nóng hổi điểm thêm mấy cọng hành. Lương Thần và Lăng Lam ngồi đối diện với nhau. Cái gọi là “Làm chủ mời khách” như thế này, Lương Thần cảm thấy có chút keo kiệt.
323 Kết thúc bữa trưa đơn giản, Lương Thần ra trả tiền rồi cùng Lăng Lam đi ra khỏi quán ăn. Đi vào là “Trưởng ban Lăng”, đi ra là “Lăng tỷ”, sự thay đổi trong cách xưng hô này đối với Lương Thần mà nói thì coi như thu hoạch hữu ích.
324 KVội hoàn thành những tài liệu trong tay, Diệp Thanh Oánh nhìn đồng hồ trên tường, thấy đã bốn rưỡi rồi, vừa hay đến giờ tan ca. - Hết giờ rồi!Nữ chủ biên tập Đỗ Quyên vươn vai lười nhác, sau đó đứng dậy thu dọn đồ đạc.
325 Nếu không có những vệ sĩ tinh anh chuyên nghiệp âm thầm bảo vệ thì không biết Diệp Thanh Oánh, Diệp Tử Thanh và Vương Phỉ Hạm sẽ gặp phải vận rủi thế nào.
326 - Cô à, cô làm sao vậy?Lương Thần cởi áo khoác ra, bước tới ngồi xuống ghế salong, giọng điệu nghi hoặc nói:- Có phải cô thấy chỗ nào không khỏe không?- Không, không phải.
327 Sau khi nghe điện thoại, nghe thấy giọng nói trầm thấp của người đàn ông đó, hắn lập tức lễ phép chào hỏi. - Tiểu Thần, chuyện lần trước tôi nói với cậu suy nghĩ thế nào rồi?Giọng nói của Lâm Tử Vũ nghe không ra là buồn hay là vui.
328 Nghe báo cáo của Chánh văn phòng Huyện ủy Lâm Tiên Hoa, Bí thư Huyện ủy An Quốc Kiến đang ngồi uống trà trong phòng làm việc không khỏi tay buông thõng, liền nghe thấy tiếng “đoàng”, chén trà rơi xuống đất vỡ thành từng mảnh.
329 Có lẽ bị những lời nói của Phó chủ tịch thường trực huyện Cổ Bình tác động nên người nhà của người chết chậm rãi tránh đường. Ông chủ Ngả hung hăng trừng mắt nhìn đám người, cuối cùng dừng lại ở người nhân viên khí gas Mã Hồng Trung và trở nên ác độc chưa từng có.
330 Ngày 21 tháng 3, vào lúc mặt trời đã lên cao, nhân viên phụ trách của cục Quản lý giám sát an toàn sản xuất tỉnh và thành phố Liêu Dương, Cục Quản lý Công nghiệp than đã đến mỏ than Hồng Tinh thuộc thị trấn Hồng Kỳ để điều tra nguyên nhân.
331 - Tất cả mọi người đều cần phải điều trị sao? Có thể cho tôi gặp những người bị thương nhẹ để tiến hành phỏng vấn, sẽ không tốn nhiều thời gian đâu. Liên Tuyết Phi nhìn gã choai choai tóc húi cua hỏi.
332 Phó giám đốc sở Long của Sở quản lý Than – Khoáng sản, Giám đốc sở Lôi của Sở Quản lý giám sát an toàn sản xuất tỉnh, Cục trưởng Phùng cục Quản lý giám sát an toàn sản xuất thành phố Liêu Dương cùng với những quản lý lớn nhỏ của phòng Than – Khoáng sản huyện, phòng Quản lý giám sát an toàn sản xuất huyện tạo thành một nhóm.
333 - Cám ơn Cục trưởng Phùng đã nhắc nhở!Liên Tuyết Phi gật đầu, từ ngữ và giọng nói lộ ra vẻ châm chọc nói:- Xin các lãnh đạo cứ yên tâm. Tôi chỉ báo cáo một phần của nội dung phỏng vấn mà thôi.
334 Sáng sớm, Lương Thần thức dậy, xuống giường bước đến mở cửa sổ, những tia nắng đầu tiên xuyên qua cửa sổ chiếu thẳng lên người của hắn. Vẫn bình thường như mọi hôm, hắn cảm thấy buổi sáng chính là buổi lãng mạn nhất trong ngày.
335 Trưởng phòng Cung tiếp tục nói:- Sau khi xảy ra sự cố tại mỏ than, Tổng giám đốc Ngả Liên Hỉ của mỏ than Hồng Tinh đã hợp tác với những người chịu trách nhiệm của Phòng Quản lý giám sát an toàn sản xuất, Phòng Than – Khoáng sản làm tốt công tác bồi thường, tổng cộng là khoảng một triệu nhân dân tệ.
336 Rất xin lỗi, tôi muốn đi vệ sinh một chút!Ngoài dự kiến của mọi người, Lương Thần nói một câu khiến ai cũng cảm thấy bất ngờ. Hắn đứng lên, quay sang các vị lãnh đạo và Ủy viên thường vụ lễ phép gật đầu, sau đó xoay người đi ra khỏi hội trường.
337 Cuộc họp khẩn cấp ngày hôm nay đã hoàn toàn đi lệch khỏi quỹ đạo của nó. Ai đúng ai sai trong sự cố mỏ than vẫn chưa xác định được. Cho nên tiêu điểm trong cuộc họp ngày hôm nay hoàn toàn tập trung vào vị Trưởng phòng công an huyện trẻ tuổi có đưa ra được phán đoán chính xác hay không.
338 Lời nói của Trưởng phòng công an huyện như tiếng sấm nổ bên tai. Chủ tịch Hội đồng nhân dân Nguyễn Ban Vũ, Phó chủ tịch thường trực huyện Cổ Bình, Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật Khương Truyền An, Phó chủ tịch huyện Vương Ái Quân không hẹn mà thần sắc biến đổi.
339 Đối với việc nữ chính ủy Quách Ninh không phân biệt tốt xấu, Trác Hiểu đương nhiên không thể nhận. Y biết đối phương hoàn toàn nhắm vào mình bởi vì y là thân cận của Lương Thần.
340 Lương Thần đang nằm mơ một giấc mơ đáng sợ. Hắn thấy mình quay trở lại một năm trở về trước. Khi đó, hắn chỉ là một cảnh sát nhân dân nho nhỏ ở xã Hòa Bình, hàng ngày đều mong có ngày được ngẩng cao đầu.