281 Giang Giao và Lục Văn Trúc phản kháng dữ dội. Lục Văn Trúc đã từng học qua mấy chiêu phòng ngự liền đá vào chân gã một cái, xông ra ngoài cửa cầu cứu, còn Giang Giao và một tên thanh niên khác đang giằng co trong phòng.
282 - Kẻ nào muốn giở trò vậy thì đừng trách tôi sao không nương tình!Nhìn vào Chủ nhiệm Diêu đang biến sắc, giọng nói trầm mặc ẩn chứa lời cảnh cáo của Lương Thần, đặc biệt là câu cuối như là búa tạ đánh liên hồi vào tim y:- Đây là một cơ hội cuối cùng tôi cho họ.
283 Theo tư liệu mà Chủ tịch Lâm cung cấp cho hắn thì Phó chủ tịch huyện Vương Ái Quân và Tề Học Quy có quan hệ mật thiết. Hắn nghĩ muốn đụng tới Tề Học Quy thì phó chủ tịch huyện Vương Ái Quân, chủ tịch Hội đồng nhân dân Nguyễn Ban Vũ, Phó chủ tịch thường trực huyện Cổ Bình đều sẽ là vật cản.
284 Diêu Kim Minh xin chỉ thị Lương Thần, mang theo đội viên nhanh chóng chạy tới câu lạc bộ, tuyên đọc thông báo đình chỉ kinh doanh câu lạc bộ Nếu nói đêm qua bất ngờ kiểm tra làm mọi người kinh ngạc thì lệnh thông báo ngừng kinh doanh ngày hôm nay càng làm mọi người vỡ mắt kiếng.
285 Phó bí thư thành ủy Lưu híp mắt. Trong ánh mắt của gã, cái khuôn mặt bừng bừng của trưởng phòng công an trẻ tuổi hiện ra vô cùng sinh động. Gã biết điều này, những ý tưởng trong lòng của những người trẻ tuổi.
286 Phó chủ tịch huyện Vương Ái Quân, trưởng phòng hai phòng kiểm toán và tư pháp, các lãnh đạo chính pháp và Ủy ban kỷ luật. . . . cùng nhau bước lên, rất nhiệt tình chủ động giơ tay để bắt tay với người đàn ông trung niên.
287 Cơ thể Lương Thần cứng đờ. Cái điệu bộ nghiêng tai lắng nghe của hắn cứ như thế rất lâu không chớp mắt mà nhìn chăm chăm vào cô nữ phóng viên đang uống nước một cách điềm nhiên như không có chuyện gì xảy ra, rồi chậm rãi gật đầu nói: - Phóng viên Liên có thành ý như thế, vậy tôi cũng không giấu diếm nữa!Nói rồi, hắn hướng về phía đối phương ngoắc ngoắc tay, có ý bảo cô gái ghé sát tai lại.
288 Trong phòng, Ngô Quốc Hùng ngồi ngây người rất lâu mới lấy lại tinh thần. Sau đó giơ tay kéo lấy cánh tay của Diêu Kim Minh, gấp giọng nói:- Lão Diêu, là anh em với nhau, bất luận thế nào anh cũng phải kéo tôi lên!- Không có ý định sẽ chờ đợi nữa à?Diêu Kim Minh lại nhẹ nhàng thổi ra một vòng khói, ngông nghênh nói:- Không phải tôi nói anh, lão Ngô, anh làm việc còn thiếu quyết đoán.
289 Một ngày nọ, Lương Thần đang trên đường về nhà, nhưng nơi dừng chân của hắn không phải là Tây Phong mà là Liêu Dương. Mà ngay lúc đang ngồi trên xe về Liêu Dương thì sự kiện có liên quan đến giai thoại về hắn ở huyện Giang Vân cũng đang lan truyền.
290 Những hình ảnh trong quá khứ về toàn cảnh Lương Thần và Lâm Tử Hiên quen nhau như một bộ phim lướt qua trí não hắn. Lần đầu họ gặp nhau là ở khách sạn Đế Hào.
291 Đang ngồi buồn bực lo lắng, bỗng nhiên hắn giật mình bởi tiếng chuông điện thoại di động, liền mở máy thì nghe thấy giọng nói trầm trầm của Lan Kiếm:- Chủ tịch để lại cho cậu một bức thư, tôi tới đưa cho cậu.
292 Sau khi đọc bức thư của Lâm Tử Hiên, Lương Thần ngồi trầm mặc thật lâu. Nội dung của phong thư này làm cho hắn cảm thấy khiếp sợ. Theo những gì khi trong phong thư, hắn có thể tinh tường cảm nhận được những chiến công xưa của Lâm Tử Hiên giờ trở nên chua xót và thương cảm.
293 Lần thứ hai trong buổi chiều cùng ngày, Lương Thần và Diệp Thanh Oánh, Diệp Tử Thanh, Vương Phỉ Hạm cùng bước đi trên con đường ra cổng. Lan Kiếm vẫn giữ thân phận lái xe như trước kia, vội mở cửa chiếc xe Toyota đã hơi cũ, đưa Trưởng phòng Lương rời Liêu Dương đến Tây Phong.
294 -Về việc nhân dân tụ họp khiếu oan cũng là do những phần tử có dụng ý xấu xúi giục, cuối cùng dẫn đến không khống chế được. Lương Thần lúc ấy xử lý sự việc này tốt lắm.
295 Ngay cách chỗ hắn không xa, Lăng Tư Vũ và Lý Băng trò chuyện vui vẻ. Bên hai cô tụ tập mấy người nam nữ quần áo gọn gàng ngăn nắp, trong đó có hai vị bác sĩ.
296 Nhiều người vây quanh Lương Thần chúc rượu, nhất là các bạn học nữ ở hai bàn khác, hoặc là kín đáo hoặc là lộ liễu tìm cơ hội để cụng ly với Lương Thần.
297 Ông chủ lớn Dương là người hát đầu tiên. Y cầm micro điên cuồng hét lên chứ không phải là hát. Giọng y khá cao nhưng đáng tiếc trời sinh ngũ âm không đầy đủ, khiến cho Lăng Tư Vũ, Lý Băng, Hồ Tinh liên tiếp nhíu mày.
298 Nhìn vẻ mặt ngơ ngác của hắn, Diệp Thanh Oánh và Diệp Tử Thanh nhận thấy nếu các cô không xuất hiện thì phỏng chừng Lương Thần một mình không thể tìm được đường về nhà.
299 Đáp ứng lời đề nghị, theo lẽ tự nhiên, Lương Thần nằm ở giữa, bên tay trái là Diệp Thanh Oánh, bên tay phải là Diệp Tử Thanh. Nếu nhìn từ bên ngoài mà nói, Trưởng phòng Lương hiện tại đang thực hiện bước đầu tiên trái ôm phải ấp.
300 Không những một mà là rất nhiều người. Lương Thần vẻ mặt không khỏi ngạc nhiên. Hắn sớm đã biết dụng ý đối phương muốn giao người cho hắn. Người không thể so với đồ vật, muốn đưa là đưa sao? Đặc biệt số lượng lại còn "rất nhiều”.