901 Thuận lợi tiến ra từ Thái Minh Ngọc Hoàn Thiên, Nhạc Vũ cũng chưa tiến về Thủy Vân sơn mà đi về phía đông chừng trăm vạn dặm mới dừng lại trên một đỉnh núi.
902 Nhạc Vũ nhíu mày, còn chưa vào trong chính điện đã cảm thấy áp lực đến cực hạn. Hắn nhìn về chỗ cao nhất thì không thấy Cực Hoán Cực Thiên, chỉ có một người đang khoanh chân ngồi trên đài.
903 Trong điện như có một đạo cầu vồng lam sắc vụt qua, kiếm quang thủy sắc đến nửa đường hóa thành trăm ngàn sợi va chạm dữ dội với kiếm khí canh kim rồi lại sinh ra một luồng nhu lực khai mở sang bên.
904 Từ rất xa, Nhạc Vũ đã cảm giác được từ hơn mười vạn trượng đang có hai khí tức cường hoành nhanh chóng phi độn đến đây, trong hồn niệm càng mang theo ý lo lắng.
905 Từ bên trong Thủy Vân Điện đi ra, trên mặt Nhạc Vũ lộ ra vài phần quái dị. Lần này hắn quay về Thủy Vân sơn tự nhiên không phải vì chuyện tiêu tai giải nạn cho Thủy Vân Tông.
906 Cực Hoán nghe vậy vẻ mặt xanh mét, thần sắc tức giận nói:- Rốt cục cũng là việc của Thủy Vân Tông chúng ta, liên quan gì tới các ngươi? Cần gì Hoa Diễm Tông các ngươi tới quan tâm?Trong lời nói của hắn chẳng những đầy tức giận, hồn thức bạo ngược cũng tán phát ra ngoài, khiến toàn bộ thiên địa linh lực trong phạm vi ngàn trượng đều dao động mạnh mẽ quỷ dị.
907 - Bị chiếm tiên cơ, lần này chỉ sợ có chút khó giải quyết. Nhạc Vũ thở ra một hơi, hai tay tiếp tục kết ấn, mười ngón chợt phân chợt hợp, như những hồ điệp tung bay, đánh ra những chỉ ảnh liên tiếp, vô số pháp tắc huyền ảo bị thủ ấn nhất nhất đánh ra.
908 Ngay trong lúc mọi người còn đang nhìn chăm chú, bên ngoài tế thai trên đỉnh núi, toàn bộ những tảng đá dọc theo vách núi thẳng đứng đều bị một lực lượng nào đó tác dụng, hiện ra từng đạo khắc văn thật sâu.
909 Kiếm sáng lóng lánh, tước bay vô số đá vụn trên tế thai, ngay sau đó bị Nhạc Vũ dùng pháp lực bao vây ném ra xa ngoài mấy ngàn dặm. Xu thế linh lực cả Huyền Vũ Thiên Nguyên đại trận cũng theo những khắc ngấn vừa tước ra lập tức đại biến.
910 Bên trên ba mươi ba thiên cảnh, giờ phút này cơ hồ toàn bộ tu sĩ đang tu hành vẻ mặt mang theo hồ nghi mở mắt ra, nhìn khắp xung quanh xa xa. Vừa rồi thiên cảnh chấn động, tuy thật nhỏ nhưng chỉ cần tu vi trên Ngọc Tiên cảnh đều có thể cảm giác được rõ ràng.
911 Phong trùy cực lớn oanh kích lên Huyền Vũ hư ảnh, sức gió bạo cuốn, khuấy động một ít vảy mai rùa tạo ra sóng gợn như màn nước, vô số thủy dịch văng lên tung tóe.
912 Trên đỉnh Khống Vân Phong, Nhạc Vũ đang ngồi xếp bằng bên trong tế thai, linh lực mạch lạc bị trấn áp bên dưới mặt đất vẫn đang nhanh chóng mở rộng. Chuyển hóa lên toàn bộ sông ngòi trong lãnh thổ Thiên Thủy quốc, vô luận là ao hồ sông lớn, hay dưới mạch nước ngầm, kể cả khe suối giếng nước, toàn bộ đều liên tiếp lẫn nhau thông suốt.
913 Nhạc Vũ càng nghĩ càng thấy đau đầu, đành dứt khoát đem chuyện này bỏ sang một bên. Tâm thần dao cảm tiếp tục cảm giác tình hình ngoài ngàn vạn dặm. Liên tục sáu ngày mưa lớn đi qua, mấy ức dân chúng tại Quảng La Nguyên đã không còn nhảy nhót mừng vui như lúc ban đầu, nhưng vẫn có thể cảm giác được nội tâm vui sướng của bọn họ.
914 Mượn dùng dược lực của viên Cực Linh Nhân Sâm Đan, Ngũ Sắc Thần Quang đã lâu không có tiến triển chỉ dùng một khắc thời gian đã hoàn thành hơn mười tổ phù triện, gia nhập vào bên trong Ngũ Hành phù trận.
915 Bước về trước mấy bước, Nhạc Vũ đột nhiên chợt tỉnh, trên đầu toát đầy mồ hôi. Hắn nhìn về chỗ giữa của vùng đất lôi tuyệt, trong mắt vẫn còn vẻ sợ hãi.
916 Nhìn thấy thanh sát kiếm ngưng tụ trước người Chiến Tuyết, Nhạc Vũ hít một hơi khí lạnh, kinh nghi bất định, thầm nghĩ vật này có duyên phận với nàng, kiếm ý sát lực tương dung tương sinh đúng là tăng uy lực lên mấy phần.
917 Đứng trên mặt biển, Nhạc Vũ bình tĩnh nhìn về phía dưới, đây chính là Tây Hải nằm giữa phía bắc Tây Ngưu Hạ Châu và phía nam Nam Chiêm Bộ Châu. Cách không xa nằm về phía bắc là Côn Luân Sơn.
918 Lúc đi xuống tầng thứ nhất của Linh Diệu Các, Nhạc Vũ cảm thấy vô cùng phiền muộn. Tuy hắn là người bị trời đố kỵ nhưng trong phong hiểm thường thường ẩn chứa đại cơ duyên.
919 Biến hóa trong Diễn Thiên Châu diễn ra trong nửa canh giờ thì hoàn tất toàn bộ, khối đá màu đen đã bị Diễn Thiên Châu triệt để hấp thu phân giải. Thế giới bên trong cũng dần khôi phục lại bình tĩnh, bất quá chỗ biên giới vẫn đang điên cuồng khuếch trương bằng tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường.
920 Mấy chữ “đồ vô sỉ” khiến trái tim Nhạc Vũ như ngừng đập, cho rằng bản thân đã bị lộ. Đến khi nghe được mấy câu sau mới yên lòng, quay đầu nhìn lại thì một vị quy bối lão nhân (lão nhân có mai rùa đằng sau) già nua đến cực điểm, cũng không biết đã qua bao nhiêu tuế nguyệt, thần sắc cực kỳ lạnh lẽo nhìn hai chiếc ngọc liễn.
Thể loại: Dị Năng, Tiên Hiệp, Huyền Huyễn, Xuyên Không, Dị Giới
Số chương: 34