701 Hồng sắc cự kiếm chém xuống, vừa được nửa đường ngay lập tức hư ảnh Tham Lang liền bắn lên cao, khí thế sát phạt xông lên tận trời. Chạm mặt mười mấy thanh huyền binh phi kiếm chém tới, phảng phất như vừa gặp được kiếm trung vương giả, mười mấy thanh huyền binh đều phát ra tiếng chiến minh, còn chưa nhích tới gần quang hoa đã trở nên ảm đạm, thanh thế suy giảm, liền bị Bạch Đế kiếm mang theo kiếm quang cương lực mênh mông cuồn cuộn mạnh mẽ cuốn tới.
702 Vừa ra khỏi Thính Vân Thiên Cung, Nhạc Vũ tiếp tục bước ra mấy vạn dặm trong hư khônng. Hắn quay đầu nhìn lại phía sau chỉ thấy cung điện cực lớn trong không trung vẫn không ngừng sụp đổ.
703 Nhạc Vũ bất giác nhìn xuống phía dưới, đất bằng đã ổn định, linh lực triều tịch cũng đã yếu bớt. Nhạc Vũ dùng vọng khí thuật nhìn qua hướng kia thì vẫn thấy yêu khí ngập trời,cũng không yếu bớt bao nhiêu.
704 Nhạc Vũ cười nhẹ, nếu bàn về tư chất tâm tính thì Như Nguyệt còn còn hơn Hư Nhược Nguyệt mấy trù, bất quá người sau lại có đại khí vận, nhất định có thành tựu không nhỏ.
705 Nhạc Vũ cười nhẹ, thu hồi mấy tờ thần phù vào trong tay áo. Hắn tuy là không biết tại sao Thính Vân tông lại bảo tồn không dùng vật này bất quá với hắn quả thật cực kỳ hữu ích.
706 - Thì ra là như vậy! Không ngờ là tòa đại trận này. Dừng lại bên cạnh một vách tường không gian, cảm nhận thiên địa lực lượng, hắn vẫn đang cảm thấy kỳ quái, thế giới này rõ ràng linh lực dư thừa, còn hơn Đông Thắng đại lục, nhưng lại giống như sắp lâm vào hỏng mất.
707 Tuy nguy cơ tạm trôi qua, nhưng trong nội tâm Nhạc Vũ vẫn cảm thấy trầm trọng, mảnh nhỏ hồng hoang này đã lệch khỏi vị trí bên trong thời không loạn lưu, nhưng với sự suy đoán của hắn, đây cũng chỉ có thể làm cho chủ nhân của thế giới này tạm thời tìm không được phương vị cụ thể của thế giới này mà thôi.
708 Bên trong thời không thông đạo vẫn có vô số Hàn Anh Tinh Sa bắn tới. Lần đầu tiên Nhạc Vũ đi vào đây cũng chỉ có tu vi Nguyên Anh sơ kỳ, đối với vật này cực kỳ kiêng kỵ.
709 “Xoạt” một tiếng vang sắc bén, trong tay áo Nhạc Vũ hiện ra một thanh trường đao hình dáng cổ xưa, phá không bắn ra, bay múa xoay tròn ngay trước người hắn.
710 Chỉ trong nháy mắt liền giết chết một gã Linh Tiên, hai người còn lại cũng chợt sực tỉnh, một đạo cương khí hạo liệt giống như cự pháo từ phía đối diện bắn tới, trên dọc đường toàn bộ kiến trúc cơ hồ đều bị phá hủy.
711 Trong lúc nhất thời dưới chân núi lớn xuất hiện một vị lão nhân tinh thần dồi dào đang đứng suy tư quan sát dấu vết chiến đấu lưu lại nơi này. Ba bộ thi hài cũng đã bị lấy đi, chỉ còn lại chút kiến trúc phòng ốc bị phá hủy còn lưu lại.
712 Một đường hướng thẳng tới, toàn bộ đình đài lầu các cùng những hoa viên động phủ vẫn chưa từng bị mở ra, tóm lại Nhạc Vũ một đường đi tới cũng không hề nhìn thấy có thứ gì bị hư hao.
713 Trên thế gian có rất nhiều pháp bảo, nhưng lại rất ít pháp bảo có thể làm tăng thêm uy lực của thần thông, tỷ như Thiên Mộc Kiếm có thể tăng thêm uy lực đạo pháp của Thanh Đế Trường Sinh Quyết lên gấp hai lần, như vậy xem như thật hiếm thấy.
714 Thanh niên kia trên người mặc một thân y phục đỏ thẫm, nhìn vào có vẻ thật trương cuồng khí phách, dung mạo làm cho Nhạc Vũ vừa cảm giác quen thuộc vừa cảm thấy xa lạ.
715 Tựa hồ đã nhận thức được kiếm trận Nhạc Vũ đang bố trí, Hoa Dật hít sâu một hơi rét lạnh, hai mắt hiện lên đạo lãnh mang. Sau một khắc, một ngọn roi do hỏa diễm ngưng tụ mà thành xuất hiện trong tay hắn.
716 - Còn chưa chết !Nhạc Vũ trước tiên chú ý đến mấy đạo hỏa quang đang muốn bỏ chạy tứ tán. May mắn là Cửu Long Trầm Kim Đỉnh cùng Nhật Nguyệt Thiên Luân đều có phẩm chất cực tốt, chỉ có linh quang mờ đi còn không hề bị tổn hại.
717 Chiến Tuyết dùng Bạch Đế kiếm đem tiên binh kia hoàn toàn cắn nuốt, sau đó dài ra chừng năm thước, mũi kiếm thật rộng, nhưng không khác biệt nhiều so với lúc trước.
718 Ngay lối vào tiên cung, Nhạc Vũ mơ hồ cảm ứng được bên trong tiên cung có vài cỗ khí tức xa lạ, đều không ngoại lệ đang hướng ngay chỗ hồ nhỏ kia tiến tới.
719 Đạo nhân trung niên nhận lấy hộp ngọc, gương mặt thoáng hòa hoãn, thần sắc trở nên sáng sủa:- Đa tạ! Lần này thật cảm tạ thịnh tình, ngày sau nếu có duyên gặp lại, Luyện Huyền Tán Nhân này tự có dầy báo…Hắn nói tới đây, tiếp theo tựa hồ như nghĩ tới điều gì, lại lấy ra một lệnh bài ngân sắc ném cho Nhạc Vũ, cười khẽ nói:- Xem lai lịch của ngươi hẳn không phải tu sĩ Thiên Huyền Giới, ngày sau thật khó có cơ hội gặp lại.
720 Nhìn Lôi Sí Tinh Giác Thú trước mắt, đang dùng đôi mắt to long lanh nhìn mình, Nhạc Vũ không khỏi bật cười, thầm nghĩ tiểu tử này tuy tính cách quật cường, nhưng một khi khuất phục cũng cực kỳ khả ái.