601 Vẫn giống như trước kia, Nhạc Vũ đem một chiếc quan tài vàng cực lớn vào linh trận, Chiến Tuyết nằm ở trong quan tài. Sau đó hắn bỏ vào từng chút dược vật vào trong cho đến khi dược dịch trong quan tài chuyển thành màu vàng nhạt, linh khí tràn trề, dược hương bay ra bốn phía.
602 - Sát khí bức nhân, nếu không phải ở xa thì ngay cả lão phu cũng không cách nào thừa nhận. Lắc đầu, Thanh Dương Tử thở dài một tiếng, thu hồi ánh mắt, nói như có điều suy nghĩ:- Sớm nhìn ra nữ hài kia có nền tảng bất phàm, nhưng vẫn không nghĩ ra nguyên do vì sao.
603 Tới bốn lần lôi kiếp cuối cùng, Chiến Tuyết cũng đã không thể cầm nhiếp, bất quá ánh sáng màu đỏ lượn lờ quanh nàng tách ra từng lá sen màu đỏ bảo vệ.
604 Vào lúc Nhạc Vũ mang theo Chiến Tuyết xuyên việt hư không tới đỉnh Hợp Dương Phong thì đã thấy Nông Dịch Sơn cũng đang đồng thời cùng đến. Hai bên nhìn nhau mỉm cười rồi Nhạc Vũ nhìn sang hướng nam còn Nông Dịch Sơn thì nhìn Chiến Tuyết thật sâu rồi mới dời ánh mắt, sau đó thần sắc lập tức ngưng trọng.
605 Trên Hợp Dương Phong, Nhạc Vũ bình thản như Thanh Dương Tử trong chưa đầy ba chớp mắt đã kích sát Hỏa Sí Kim Ô. Toàn bộ quá trình nhìn như cực kỳ đơn giản nhưng Nhạc Vũ biết rõ trong cả hai bên, cho dù là bên nào thì hắn cũng không có khả năng kháng cự.
606 Thiếu niên lạ mặt kia trầm tư một lát rồi thấy hơn mười vị Nguyên Anh tu sĩ bên cạnh phân bố ra tứ phương, phương vị ẩn ước phong kín Nhạc Vũ cùng Chiến Tuyết, lúc này mới thấy hắn cười nhẹ:- Ngươi chính là Nhạc Vũ mà mọi người đều nói là đệ nhất thiên tài tuyệt thế trong hậu bối của Quảng Lăng tông, thông minh tuyệt đỉnh.
607 Cơ hồ trong một nhịp thở, đạo kiếm khí màu trứng đã bị Bạch Đế kiếm trảm thành phấn vụn, cùng lúc hóa sát vi cương của Chiến Tuyết ầm ầm bộc phát. , đem kiếm ý của Đông Hoàng đại nhật kiếm trận vốn tựa như thái dương nhô lên cao đánh nát bấy.
608 Họa quyển kia triển khai trong không trung đến hơn ngàn trượng, có thể trông thấy phía trên quyển trục khắc năm chữ triện màu vàng ‘Biểu Lí Càn Khôn Đồ”.
609 Trước mắt Nhạc Vũ giờ phút này hiện ra vô số huyễn tượng, bao gồm cả quá khứ Chiến Tuyết. Nhưng đã có Vô Vọng Chân Thủy, ảo cảnh trước mắt hơn phân nửa đều bị hắn nhìn thấu.
610 Nhạc Vũ không hề bị thương tổn, nhưng linh lực chấn động kịch liệt cũng khiến khí huyết trong lồng ngực hắn không ngừng cuồn cuộn sôi trào. Trong lúc nhất thời Nhạc Vũ cũng không kịp điều tức khí cơ, vội vàng nhìn lên trên, liền nhìn thấy con giao long khổng lồ đã bay lên tới vạn trượng, đã sắp thoát khỏi Lôi Vân Cốc.
611 Ngoại trừ tăng thêm nguyên từ lực, chỗ tốt của khí linh không chỉ là bao nhiêu đó mà thôi. Nhưng giờ phút này Nhạc Vũ cũng không còn thời gian đi nghiên cứu việc này, hắn chỉ dùng thần niệm quét lên Thông Thiên Long Ngục Ấn, liền thu hồi lực chú ý đưa mắt nhìn xuống bên dưới.
612 Quảng Lăng Tán Nhân lăng không trên bầu trời chần chờ thêm chốc lát, đột nhiên thở dài, đem thanh kiếm thu lại, trong miệng ảm đạm nói:Cuối cùng vẫn không đành lòng hủy diệt mấy ức sinh linh, bởi vì một chiêu kiếm của ta mà thành tro bụi.
613 Đôi mắt Nhạc Vũ đầy vẻ ngạc nhiên nhìn lên bầu trời, bên ngoài mấy vạn trượng xuất hiện một vật gì đó màu đen ước chừng chỉ cỡ quả trứng gà, không có chút ánh sáng, trong mắt Nhạc Vũ chưa từng cảm giác được có quang mang phản xạ chiếu ra, ngược lại ánh sáng quanh thân dường như cũng bị vật kia cắn nuốt.
614 Tay nâng Càn Khôn Dịch Bàn, xuyên qua trong thời không loạn lưu, hồn thức của Nhạc Vũ xa xa tập trung thân ảnh Thương Ngô cùng hồng y nữ tử. Thế giới này có truyền thuyết, tỷ như loài Phượng Hoàng sẽ chỉ đậu trên thân cây ngô đồng, hoặc Tam Túc Kim Điểu cùng phù tang, có thể nói là yêu loại sống nương tựa vào nhau nổi danh nhất.
615 Trăm đạo Vô Hình kiếm quang xoay tròn trên cao, hiện ra ảo ảnh nhàn nhạt, khi xoắn tới cơ hồ là không chút âm thanh, chỉ thấy kiếm khí phụt lên, phát ra tiếng vang tê tê rít gió, ánh mắt Thương Ngô đột biến, mấy chục tử hắc sắc đằng mộc dưới chân kịp thời dâng cao lên, ngăn cản những đạo kiếm quang kia.
616 Một trăm năm mươi đạo ngũ sắc quang châm không cho Thương Ngô bất kỳ đường sống, vượt qua mấy ngàn trượng không gian xuyên thủng thân thể hắn lần nữa.
617 Ta đã nói muốn lấy một cánh tay của ngươi, tuyệt đối không nuốt lời! Há cho phép ngươi dễ dàng chạy trốn như vậy!Một vòi máu vọt ra từ cánh tay phải Nhạc Vũ, Thương Ngô đã tiến vào thời không loạn lưu xa xa nhất thời gầm lên giận dữ, nửa cánh tay bên phải gãy đoạn, ở trong hư không hóa thành mười mấy nhánh cây khổng lồ.
618 Tuy Đoan Mộc Hàn không hiểu vì sao Nhạc Vũ muốn lấy bổn mạng tinh huyết của nàng, nhưng vẫn bức ra ba giọt đưa cho hắn, sau đó đi theo Nông Dịch Sơn quay về Quảng Lăng sơn.
619 Qua gần hai ngày, Quảng Lăng sơn đã khôi phục như lúc ban đầu. Nhạc Vũ cùng Chiến Tuyết hợp lực cũng cũng chỉ dựng lại Minh Trụ Sơn. Nông Dịch Sơn cùng Thanh Dương Tử sau khi trở về thì dùng phép biến đá thành vàng trên diện tích lớn, kết nối liền lạc lại ngọn núi khổng lồ này, tiếp đó hợp lực trọng kiến linh mạch của Minh Trụ Phong.
620 Luồng kiếm quang màu trắng vô cùng sắc bén, tốc độ cực nhanh, trong nháy mắt đã đến trước người của hắn. Nhạc Vũ mặt không đổi sắc, tay áo phất một cái, chỉ nghe tiếng va chạm trầm muộn rồi kiếm quang bị hắn dùng pháp lực hất qua một bên đến hơn trăm trượng mới ổn định lại, nhìn kỹ lại thì thấy là một thanh huyền binh nhị phẩm đỉnh phong.