81 - Phải kẹp cho thật vững chắc là tốt rồi. Hiện tại có không ít người chỉ thích vẻ bề ngoài, cơ cấu thành lập rồi mà mỗi ngày chỉ đến uống một ly trà, đọc một tờ báo cho qua thời gian.
82 - Cậu có bạn được phân đến Ban Tuyên giáo Trung ương à?Thẩm Tử Liệt tỏ ra rất ung dung trầm tĩnh. - Vâng. Nhà y ở Bắc Kinh, sau khi được điều về nghe nói được phân thẳng đến Ban Tuyên giáo Trung ương.
83 Thấy ánh mắt ba người đều nhìn mình, Lục Vi Dân trong lòng đột nhiên có một cảm giác lạ thường. Đã lâu rồi không có cảm giác như vậy, cảm giác là trung tâm.
84 - Lão Tào, ông phải nói thật, ở huyện có tin đồn sắp làm khu kinh tế mới, có chuyện như vậy hay không?Mã Thông Tài ở trước mặt Tào Cương cho tới bây giờ thường có chút tùy tiện.
85 Nhìn sắc mặt Hứa Dương có điều gì đó không nói nên lời, Thường Xuân liếc mắt thấy bóng dáng của Lục Vi Dân biến mất thì như cười như không nói:- Tiểu Hứa, có phải hay không là có chút cảm thán? Hứa Dương cũng không che giấu vẻ mặt của mình, gật đầu nói:- Thường ca, nói thật thì tôi đã nghe nói đến năng lực của anh ta thể hiện qua sự kiện cây kiwi của Nam Đàm, dựa vào Thế vận hội Châu á để quảng cáo, điều ấy không phải ai cũng có thể nghĩ ra.
86 Ngồi bên bờ ao hướng về phía mặt trời, ánh nắng ngày đông sưởi ấm mọi nơi, chiếu lên thân mình vô cùng khoan khoái. Bên bờ ao rất yên tĩnh, không ai đến quấy rầy bọn họ, cần câu lẳng lặng buông xuống trên mặt nước.
87 Lục Vi Dân đưa hai tay lên che miệng, thổi thổi để làm ấm hai tay đang lạnh cứng. Nam Đàm tháng mười hai, nhiệt độ bình quân là khoảng bảy, tám độ.
88 Hạ Lực Hành hơi uể oải đem túi da đặt lên trên bàn trà, ngồi dựa lưng vào sô pha. Từ sau khi họp ở tỉnh về, trong lòng cảm thấy không tốt lắm. Các hạng mục chỉ tiêu kinh tế cả năm của Lê Dương trong mười hai thành phố cấp 3 toàn tỉnh xếp hạng thứ hai từ dưới lên, chỉ tốt hơn Xương Tây tự trị.
89 Nếu nói trước đó một mớ quan điểm chỉ là khiến Hạ Lực Hành cảm thấy mới mẻ độc đáo và xúc động, vậy thì mấy câu sau của Tô Yến Thanh thật sự có thể nói là lời đâm thẳng vào tim.
90 - Chú Quách, kỳ thật thì cũng không có gì mới mẻ. Máy bay vận tải đối với một quốc gia, nhất là một quốc gia lớn thì tầm quan trọng không cần nói cũng biết.
91 Nắm tay Lục Vi Dân đi trên đường Kim Tinh, cô thiếu nữ còn đắm chìm trong niềm hưng phấn do buổi dạ tiệc hôm nay mang lại. Bạn trai có thể được chú Quách khen ngợi như thế, khiến trong lòng cô không ngăn nổi có chút kiêu hãnh.
92 Bất ngờ không kịp đề phòng, anh chàng tay cầm gậy gỗ trong tay trong phút chốc hét lên, một nhát đâm thẳng vào quần áo, may là chiếc áo lông của y không mỏng, nhưng cũng đâm qua.
93 Nhà máy đang khảo sát con cả, Phó bí thư Đoàn ủy nhà máy, nghe nói, đầu năm nay có khả năng được điều đến thành phố. Vị trí này cũng là vị trí mà Diêu Phóng luôn luôn mơ ước.
94 Lục Vi Dân biết rằng Diêu Phóng về sau đã lập gia đình với một người nữ lãnh đạo thành phố Xương Châu, nhưng trong trí nhớ của hắn thì sau khi lên làm lãnh đạo được vài năm thì Diêu Phóng đã ly hôn.
95 - Nắm vững bao nhiêu?Thẩm Tử Liệt ngồi trên ghế sofa trong mắt dường như toát ra lửa, nhìn thẳng vào mắt Lục Vi Dân. - Không dễ nói, dự án mứt, bột xác suất thành công khá lớn, tôi đã tiếp xúc qua với bên đầu tư người HongKong, trên thực tế là người đại lục bên an ninh nhập cư trái phép qua.
96 - Ồ? Cậu cứ nói!Thẩm Tử Liệt có chút không ngờ, cũng cảm thấy Lục Vi Dân nội tâm do dự, thận trọng gật đầu. - Nghe nói Phó chủ tịch huyện Lã và Chánh văn phòng Mao Dung quan hệ không tồi.
97 Mao Dung mang theo tâm trạng phức tạp đến đối mặt với “Phó chánh văn phòng” đến chỗ mình báo cáo công việc. Chuyển từ Phó chánh văn phòng Ủy ban nhân dân huyện đến Chánh văn phòng tổ lãnh đạo chuẩn bị xây dựng khu khai thác và thu hút đầu tư, tuy rằng không miễn đi chức Phó chánh văn phòng Ủy ban nhân dân huyện này của mình nhưng ai cũng biết mình đang mất dần vị trí trung tâm chính trị huyện Nam Đàm.
98 Lục Vi Dân âm thầm gật đầu. Mao Dung này có thể làm được phó chánh văn phòng ở trong Ủy ban nhân dân thì cũng là có chút tầm nhìn, vừa mới nhìn là đã thấy vấn đề trung tâm rồi.
99 Tào Cương thâm trầm đứng cạnh cửa sổ nhìn các cán bộ đang vào vào ra ra trước cơ quan, mãi cho đến đầu thuốc lá làm phỏng tay, anh ta mới theo bản năng xoay người đi đến bàn làm việc đem đầu thuốc lá hung hăng dụi vào gạt tàn thuốc.
100 Lục Vi Dân lặng lẽ quan sát vẻ mặt lạnh lùng của người đàn ông đang đứng trước mặt, hiển nhiên người thương nhân tới từ Hồng Kông này không hài lòng với điều kiện bên Nam Đàn.
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không, Huyền Huyễn, Võng Du
Số chương: 24