601 Khu vực Lâm Vĩnh nằm phía tây nam tỉnh Tương, là giáp ranh với Quảng Tây và Quảng Đông, từng có người nói rằng một bước chân đặt lên cả ba tỉnh. Nếu là trước kia thì nơi này không ai quản lý, cũng có thể nói là núi cao vương viễn, làm quan ở đây như lạc vào chốn tiêu diêu tự tại.
602 Bữa ăn thân mật trong văn phòng làm trong lòng hai người cảm thấy rất cảm kích. Trước khi Trương Nhất Phàm đến, một số người đã thăm dò về lai lịch bí thư Thành ủy trẻ tuổi này, bọn họ nằm mơ cũng không ngờ rằng Trương Nhất Phàm lại đến và làm Bí thư Thành ủy ở Lâm Vĩnh này.
603 Suy nghĩ của Chu Bân là đúng, Trương Nhất Phàm một thân một mình thực sự rất cần một cô giúp việc. Nhưng cô này quá trẻ quá đẹp dễ sinh ra điều tiếng không hay.
604 Đổng Tiểu Phàm nằm đó:- Em mệt lắm, không muốn động đậy gì cả. Trương Nhất Phàm cười hì hì nhào tới:- Anh thì hoàn toàn tự động, bảo đảm làm em hài lòng.
605 Ngủ nướng vào buổi sáng hôm sau, Trương Nhất Phàm nằm trên giường vươn vai, phát hiện ra Đổng Tiểu Phàm thường ngày dậy sớm hơn hắn mà hôm nay không động đậy gì cả nằm im ở đó.
606 Hai người tìm đc một phòng studio phong cách dân tộc Dao, thợ chụp ảnh là thanh niên hai mươi lăm hai mươi sáu tuổi, tóc húi cua, gương mặt anh tuấn, thư sinh.
607 Giọng nói vang lên ở phòng bên, yếu đuối, nhút nhát mà sợ hãi. Giống chú thỏ trắng nhỏ, rơi vào ổ sói già xấu xa, sợ hãi rụt rè,- Rất xin lỗi các vị lãnh đạo, tôi thật sự không thể uống rượu!Có người đánh giá cô nữ sinh ăn mặc mộc mạc này, vẻ ngoài cũng giống như Chu Chính, cao hơn mét sáu, cô gái này giống không ít.
608 Hắn nhận ra người này, Đằng Phi, vừa tham gia tuyển thư kí của Bí thư Đảng ủy thành phố. Nghe nói Bí thư mới muốn tuyển thư kí, hơn nữa thông báo rộng rãi, cho nên lần này rất nhiều người đến đăng ký.
609 Đổng Tiều Phàm ở Vĩnh Lâm ba ngày, khi đi, cô còn lo nhắc những tấm ảnh chụp của mình, nhắc đi nhắc lại với Trương Nhất Phàm, lấy ảnh rồi, phải nói cho cô, có đẹp hay không?Trương Nhất Phàm nhéo mặt cô một chút, hai người chia tay ở trên đường rất ngọt ngào.
610 Thấm thoắt đã ba ngày trôi qua. Nếu không phải Đổng Tiểu Phàm gọi điện thoại tới, Trương Nhất Phàm sớm đã quên chuyện mấy cái ảnh rồi. Trương Nhất Phàm nhân lúc nghỉ trưa đi đến hiệu ảnh, hiệu chụp ảnh đóng cửa, đến cả biển hiệu cũng bị dỡ xuống.
611 Thôi Hồng Anh lấy hết dũng khí đến đây, không ngờ là tìm được đúng người. Nếu như cô biết Trương Nhất Phàm chính là Bí thư Thành ủy, có lẽ cô ngược lại chẳng dám tới nơi này cầu xin.
612 Trương Nhất Phàm ở bên ngoài hút xong điếu thuốc, mới thấy Thôi Hồng Anh đỡ Đằng Phi đi ra. - Tôi không đi xa được, tìm ở quanh đây có cái góc nào đi!Đằng Phi nhìn Trương Nhất Phàm, vẫn ánh mắt không thể tin được như trước, người này là lãnh đạo Thành ủy ư? Mặc kệ dáng điệu của hắn, nhiều lắm cũng là cán bộ trưởng phòng linh tinh, không to hơn được.
613 - Chuyện thư ký chuyên trách, mấu chốt vẫn còn ở Bí thư Trương, có lẽ anh không hiểu cách đối nhân xử thế của hắn, tốt nhất đừng nhúng tay vào. Dương Lăng Vân nâng chén trà lên uống một ngụm.
614 Buổi phỏng vấn ngày Thứ Sáu, Đằng Phi đầu quấn băng gạc. Dương Lăng Vân sắp xếp cho những người này vào phòng họp nhỏ, đợi lãnh đạo triệu tập. Y nhìn thấy Đằng Phi trên đầu quấn băng gạc thì có chút không hài lòng.
615 Đằng Phi được nhận làm, Thứ hai tuần sau đến Thành ủy báo danh. Việc đầu tiên mà gã làm sau khi ra khỏi Thành ủy là báo tin vui này cho em họ. Giấc mơ của gã rốt cục thành hiện thực rồi, có thể mở mày mở mặt với thiên hạ rồi.
616 Khách sạn Vĩnh Lâm, hiện giờ là khách sạn bậc nhất ở Thành phố Vĩnh Lâm. Món ăn dân dã ở đây cũng rất nổi tiếng, gồm những đặc sản miền núi và hải sản.
617 - Một trưởng phòng nho nhỏ lại dám kiêu ngạo như thế, mẹ kiếp, tao gọi người giết chết mày!Đường Vũ không phục, vừa lái xe vừa chửi mắng. Trương Nhất Phàm xua xua làn khói thuốc,- Đi tìm một chỗ nào đó ăn cơm đi!Hắn ngẫm đi nghĩ lại, tốt nhất là đi một quán cơm dân tộc Dao.
618 Ngày hôm sau trên báo xuất hiện tin tức, cuối cùng cũng có người đem tin tức này đăng lên. Trương Nhất Phàm lệnh cho Đằng Phi gọi Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tới, sau đó ném tờ báo kia ra.
619 Đằng Phi thật sự thư ký được đào tạo chuyên nghiệp, hoặc là nói, công việc chuẩn bị của anh ta làm rất tốt. Bởi vậy, khi cho anh ta một cơ hội, anh ta lập tức nắm lấy cơ hội thăng tiến.
620 Khi hai nhân vật số một nói chuyện, người khác căn bản không có quyền lên tiếng. Bọn họ cũng không dám nói xen vào, bởi vì trong bầu không khí căng thẳng, ai cũng không muốn rước họa vào thân.