581 Nhìn thấy Liễu Hồng và Tiêu Tiêu, Trương Nhất Phàm lên tiếng chào, rồi lăn ra sô pha ngủ. Cũng không biết bọn Đường Vũ đi khi nào, dù sao hắn cũng đang nằm trên sô pha, ngủ rất say.
582 Sắp hết năm, trên công trường khu kinh tế mới, quả nhiên xuất hiện một vài tình hình. Rất nhiều nông dân lên tỉnh làm công không lấy được tiền lương trước kì nghỉ tết, có một vài người nhận được tiền nhưng không nhiều lắm.
583 Nghe được câu nói này, Trương Nhất Phàm hiểu ngay ý của cô ta, không cần mình phải nhúng tay vào, việc của chính phủ chính phủ có thể tự giải quyết. Đối với nha đầu ngang bướng này, Trương Nhất Phàm dùng thái độ xem chừng, nếu Lý Hồng đã không cần hắn lộ diện, thì hắn cũng không cần quản việc này nữa, ngược lại có được sự nhàn hạ.
584 Lý Hồng chung quy vẫn là một người phụ nữ mạnh mẽ quyết đoán, dưới sự phối hợp của cơ quan công an do Đoạn Chấn Lâm chủ trì công việc, trong vòng hai ngày, đã tìm được đại bộ phận cai thầu xây dựng khu quy hoạch mới.
585 Yêu cầu của Lý Hồng với thư ký rất cao, cho dù là hình thức, phong cách hay là năng lực làm việc, cô đều hết sức kén chọn, hơn nữa cô còn yêu cầu trình độ tiếng anh ít nhất cấp 6.
586 Đợi đến khi Trương Nhất Phàm phản ứng lại, thì Lâm Uyên đã cười hì hì chạy mất. May là ở đây không có ai, Trương Nhất Phàm lau nước miếng, tức giận nghĩ.
587 Lý Hồng tự có xe riêng, một chiếc Bentley chạy tới, hai gã vệ sĩ Trung Nam Hải bước ra xuất hiện trước mắt mọi người. - Cô Lý, mời cô lên xeNhững gã này không quen biết bọn Trương Nhất Phàm, chỉ đón nguyên Lý Hồng lên xe.
588 Thẩm Uyển Vân và Thẩm Kế Văn là anh em cùng cha khác mẹ, nhưng quan hệ của hai người rất kì lạ, bình thường cũng không xưng hô như anh em, hai người đều gọi tên của nhau, vì vậy, Thẩm Kế Văn cũng vậy.
589 - Đừng nói nữa, anh ta đang ở phòng của anh, cho hai người mười phút, anh còn phải dẫn anh ta rời khỏi, để ông phát hiện sẽ không tốt đâu. Thẩm Uyển Vân có chút cảm động, cắn răng gọi tiếng anh.
590 - Ba, ba tìm con?Thẩm Uyển Vân lách mình đi ra, liền nhìn thấy Thẩm Hoành Quốc và Thư An Ảnh đứng ngoài cửa. Thẩm Hoành Quốc nhìn cô có chút nghi ngờ, nó không ở phòng của mình, chạy đến đây làm gì? Nhưng chỉ là trong đầu lóe lên một suy nghĩ, nhanh chóng trở về phòng của mình.
591 - Tiểu Vân, anh thề sẽ không bao giờ để em phải chịu uất ức nữa. Đi, anh và em đến nói rõ với bọn họ. Trương Nhất Phàm kéo tay Thẩm Uyển Vân, bước nhanh vào bên trong.
592 - Cha, ông nội, mọi người trách lầm Nhất Phàm rồi! Không phải lỗi của anh ấy, không phải lỗi của anh ấy!Thẩm Uyển Vân quỳ trên mặt đất, khóc rất thương tâm.
593 Trong thư phòng của ông nội, Trương Nhất Phàm quỳ trên mặt đất, Trương Kính Hiên thì chẳng nói câu nào đứng sau lưng hắn, ông cụ quay lưng về phía hai cha con họ, sắc mặt nặng nề.
594 - Đây là mệnh lệnh!Lúc Trương Nhất Phàm nghe câu này, Trương Mạnh Phàm và Thẩm Uyển Vân cũng nghe một câu tương tự. Đây là mệnh lệnh, nhất định phải tuân theo.
595 Khi bọn họ tạo ra được sự hài hòa trong chính trị thì đồng thời cũng tạo nên bi kịch hôn nhân. Đây là đánh giá của Trương Nhất Phàm đối với các bậc tiền bối.
596 Hôm nay Lý Hồng đến để tìm tình yêu mình đã đánh mất, không ngờ lại đụng phải Trương Nhất Phàm ở đây. Hai người đứng đầu thành phố Song Giang, không ngờ lại gặp nhau trong một quán rượu cách Bắc Kinh nghìn dặm.
597 Trương Nhất Phàm luôn là một người rất bình tĩnh, hắn không giống những người trẻ tuổi hết sức lông bong, ăn chơi trác táng. Và khi Lý Hồng đang uống một cách khoái chí, đột nhiên chui ra một người như vậy, khiến hắn rất khó chịu.
598 Trở lại tỉnh Tương, đã là mồng năm, mồng tám sẽ chính thức đi làm. Trương Nhất Phàm quyết định ở lại tỉnh Tương hai ngày, đến mồng tám mới về Song Giang.
599 Mồng tám, Trương Nhất Phàm chính thức về thành phố Song Giang. Vẫn như năm ngoái, triệu tập cuộc họp, cho dù là đã chính thức đi làm, thật ra trong suy nghĩ của nhiều người, vẫn còn lưu luyến trên bàn tiệc năm mới.
600 Tô Tú Khánh ôm lấy cháu trai vừa mới ngủ say đặt lên giường, nói với chồng:- Thật sự đã quyết định để thằng ba đến địa khu Lâm Vĩnh rồi ư? Tôi nghe nói khu vực đó rất loạn?Mẹ dù sao thì vẫn là mẹ, vẫn luôn rất quan tâm đến nơi đi của thằng ba.