501 Mặc dù Chủ tịch Ân có vẻ ra sức bảo vệ cho Lưu Hiểu Hiên, nhưng năng lực mà cô thể hiện ra vẫn làm người ta kinh người. Chỉ là sau khi ăn xong bữa cơm, thư ký Giải đưa ra ý kiến đi đánh bóng cùng Chủ tịch Ân, Lưu Hiểu Hiên mượn cớ uống nhiều, mà tửu lượng kém nên không thể đi chơi bóng cùng lãnh đạo được.
502 3h25’ chiều, khi Trương Nhất Phàm đến nhà khách Song Giang, thì Phương Nghĩa Kiệt luôn đi trước hắn một bước đã ở đó rồi. Điều làm hắn rất bất ngờ là Đới Lập Công cũng đang ở đó.
503 Nhận được tin tức đáng tin cậy từ Ôn Nhã, Trương Nhất Phàm liền chẳng thèm để ý tên Quách Nhất Quân này nữa. Quách Nhất Quân miễn cưỡng lăn lộn trong ngành xây dựng này.
504 Trương Nhất Phàm cùng mọi người xuống xe, hỏi thăm đến nhà của Lưu Vĩnh. Lưu Vĩnh là Chủ nhiệm Ủy ban thôn trước đây, chỉ cần nghe ngóng trong thôn một chút, là rất dễ tìm.
505 - Ngươi là ai? Dám động thủ đánh bố!Chủ nhiệm Vương mặt lúc xanh lúc trắng, mình chẳng phải nói sai có một câu thôi sao, lại bị hắn đánh 1 bạt tai trước mặt bao nhiêu người như vậy.
506 Dân trong thôn đều đã đến đủ, vì đã sớm thông báo, nên người ở nhà đặc biệt đông, người của thôn Tân Quang rất quan tâm đến cuộc bầu cử này, chủ yếu là Lưu Tam đã đánh tiếng từ sớm, trước hơn một tháng đã đi chào hỏi, rất nhiều người là nhằm vào 20 đồng một phiếu mà đến, mà năm nay tiền không dễ kiếm, bỏ một tờ phiếu cũng thu được 20 đồng, thấy đủ.
507 Chuyến đi Sơn Dương của Trương Nhất Phàm, những điều ác không lành mạnh ở thôn Tân Quang, lại để cho phóng viên đâu cũng nhúng tay vào biết được. Có người đem sự việc báo cáo lên báo huyện, lại có người đem tin này truyền báo lên báo thành phố.
508 Buổi tối Trương Nhất Phàm cùng Thẩm Hoành Quốc ăn cơm xong, đồng thời cũng thảo luận thế cục hiện tại của thành phố Song Giang. Thẩm Hoành Quốc tỏ thái độ rõ ràng, Phương Cảnh Văn điều con trai cả của mình đến Song Giang, rõ ràng là muốn cùng Trương Nhất Phàm đoạt công lao.
509 Thẩm Hoành Quốc nằm ở trong bồn nước, hưởng thụ điều kỳ diệu từ thiên nhiên. Thân hình hắn trắng trẻo, làm cho người ta có một cảm giác sống an nhàn sung sướng, còn Trương Nhất Phàm thì có màu da ngăm ngăm , nếu so với mấy năm trước còn đen hơn.
510 Đoàn Chấn Lâm đang có việc ở tỉnh, nhớ tới Trương Nhất Phàm, liền gọi điện thoại. Không nghĩ tới rằng cuộc điện thoại này. Vô tình đã thay đổi vận mệnh của hắn.
511 Sau khi Emi đến Song Giang, mọi việc tiến triển vô cùng thuận lợi. hai hạng mục lớn của công ty Âu Phil ở thành phố Song Giang sẽ chọn ngày thi công lại.
512 Tần Ức Liễu thật không thể ngờ được, mình vừa đi hát cùng với mấy vị lãnh đạo trong đài, không ngờ lại bị chó cắn một nhát. Đới Đồng là kẻ nào? Còn nhỏ hơn Tần Ức Liễu mấy tuổi, Tần Ức Liễu nào có quen biết nhân vật này chứ???Đới Đồng tự nhiên huých mũi một cái, Tần Ức Liễu không thèm để ý đến y, liền đi vào phòng riêng của các cô.
513 Đêm nay thật khó chịu, bầu trời mang một áp lực nặng nề, cả thành phố chìm trong không khí ngột ngạt. - Đùng đoàngMột tiếng sấm vang lên trong không trung, trời chuyển màu rất nhanh, mây đen kéo đến ùn ùn.
514 Việc Tần Ức Liễu bị đánh rút cuộc thì Đới Lập Công cũng đã biết. Lão nghe xong giận điên người. Thằng súc sinh này cũng không xem xem là ai, lại dám đánh cả Tần Ức Liễu.
515 Có người vì một bao thuốc lá mà phải ngồi tù. Cái đồng hồ này của Đới Lập Công có thể coi như là ngòi nổ cho kiếp nạn của lão. Nhưng những cái này đều do tính cách không kiên quyết của lão gây ra.
516 Sau khi ăn cơm, Trương Nhất Phàm biết Lâm Đông Hải không có sở thích nào khác, liền đề xuất cùng ông ta chơi mạt chược. Bây giờ Đoạn Chấn Lâm và Quan Bảo Hoa đều là người của thành phố Song Giang, chỉ có Lâm Đông Hải là người tỉnh khác đến, thế là mấy người cùng đến khách sạn Thiên Luân đặt một phòng, bốn người cùng ngồi đánh mạt chược, Tần Xuyên ở bên cạnh làm nhân viên phục vụ.
517 Ngày Hồ Lôi xuất viện, Trương Nhất Phàm đang họp. Hội nghị lần này chủ yếu nhắm vào việc điều chỉnh đối với mấy công nhân viên chức. Quan Bảo Hoa gia nhập vào Ban tổ chức cán bộ Thành ủy đảm nhận chức Trưởng ban, tiếp nhận công việc của Đới Lập Công.
518 Thoáng chốc đã tới tháng chín, Thành phố Song Giang trong quãng thời gian này hết thảy đều yên bình. Chuyện của Đới Lập Công rốt cục cũng có kết quả, ông ta chỉ bị khai trừ công chức, thành một người bình thường hết sức bình thường.
519 An Bình ngồi trong phòng làm việc của Trương Nhất Phàm, hai người giống bạn bè đang làm việc thường ngày. Luận về tuổi tác, An Bình lớn hơn Trương Nhất Phàm mười tuổi.
520 Liễu Hồng thuận tay ném tấm danh thiếp viết tay vào thùng rác, thậm chí chẳng thèm để ý đến cái tên, cô xoay người bước đi. Về đến nhà, cô mới sực nhớ ra, Đổng Tiểu Phàm và mẹ chồng đã đi thủ đô rồi, chỉ có một mình Trương Nhất Phàm ở nhà.