441 Sau khi phá xong bản án buôn ma túy giết người, cả khu Song Giang, đã xuất hiện sự bình yên hiếm có. Rất nhiều người đi trên đường, không ngờ rất tự giác cảm giác được nhiều như thế.
442 Bữa tiệc mời khách từ phương xa đến buổi tối, do Vương Phú Nhân mời, Trương Nhất Phàm đương nhiên được mời. Ngoài Vương Phú Nhân ra, chỉ có Hà Tiêu Tiêu và thư ký của cô ấy, còn có Tần Xuyên.
443 Ôn Nhã gật đầu, ừ! Cô ấy nhìn đồng hồ:- Thời gian không sớm nữa, em đi ngủ đây. Không ngờ lúc đứng lên không cẩn thân, chân xiêu vẹo, mông ngồi trong lòng của Trương Nhất Phàm.
444 Diễn đàn đó trên mạng càng ngày càng hót, còn bị phóng viên chuyển lên đài truyền hình, cái ID này là y giả vô địch, rốt cuộc là ai? Một vài cư dân mạng hết sức chính nghĩa, đã bắt đầu kêu gọi con người đi truy tìm nó.
445 Những nội dung trên diễn đàn đã bị xóa, nhưng tiêu đề vẫn còn tồn tại, và sau đó làm một loạt những comment mắng chửi thằng điên đó. Chỉ vẻn vẹn trong vòng vài ngày mà số lượng comment đã lên đến vài nghìn rồi.
446 - Chư Cát Dụ tôi thấy anh không bằng loài chó lợn! Anh có biết vì sao chúng tôi bắt anh không. Trong phòng thẩm vấn, Hà Kiện đột nhiên cảm thấy rất hứng thú với vụ án tự dưng đào thấy này, chính vì thế mà cho thẩm vấn suốt đêm kẻ mặt người dạ thú.
447 Chủ tịch tỉnh Ân kỳ thực là Phó Chủ tịch tỉnh phân quản về phần công nghiệp, là lãnh đạo cũ của thành phố Song Giang. Trước khi đi tỉnh thì ông ta đã công tác ở thành phố Song Giang mười mấy năm.
448 Buổi tối như đã định sẵn. Chủ tịch Ân không còn sở thích nào khác. Ông ta hát thì không khác gì tiếng giết vịt, còn nhảy thì cũng không được. Hiện giờ có người phụ nữ nào nhảy mà không đi dép cao gót chứ? Đứng bên cạnh họ thấp hơn cả nửa cái đầu, cảm thấy hết cả hứng, cho nên ông ta cũng không nghĩ đến nhảy nữa.
449 Ngày hôm sau, Chủ tịch Ân đi thị sát một số khu công nghiệp ở Thành phố Song Giang. Ăn xong cơm trưa liền quay về tỉnh luôn. Thoải mái đến, rồi lại mang đầy thành công về với đầy những đặc sản ở thành phố Song Giang.
450 Trở về tỉnh, Trương Nhất Phàm có cảm giác mọi thứ đã thay đổi rất lớn. Hai ba tháng ở thành phố Song Giang thật như cái kim giây ở trong cái đồng hồ báo thức, lúc nào cũng làm việc không khi nào được dừng lại nghỉ ngơi.
451 Trong khi ăn cơm, Trương Nhất Phàm phát hiện trên mặt Tiêu Tiêu luôn mang theo một nỗi buồn thoáng qua. Cho dù cô có cố gắng che giấu nhưng Trương Nhất Phàm vẫn nhận ra.
452 Liễu Hồng pha xong trà, Trương Nhất Phàm gọi cả hai người cùng ngồi xuống ghế xa-lông, một trái một phải. Dù sao tối hôm nay cũng lấy được giấy phép của bà xã, bản thân cũng xem như phụng mệnh mà đến, không vội không vội!Nói chuyện công trước, sau đó mới đến chuyện tư, Trương Nhất Phàm hỏi:- Tiêu Tiêu, Liễu Hồng, quỹ công ty có được ngày hôm nay, đều là nhờ các em.
453 Năm mới này trôi qua thật thoải mái, Trương Nhất Phàm nhận xì lì đến mỏi cả tay. Không ngờ ông cụ lại đích thân đeo cho Tiểu Thiên Vũ một viên ngọc bội, làm cho họ từng ánh mắt ngưỡng mộ đều rơi ra ngoài cả.
454 Những ngày Tết thấm thoát đã trôi qua trong những giây phút vui vẻ, tiếp đó lập tức đón chào thời điểm của công việc căng thẳng. Trước khi đi, Trương Nhất Phàm đi thăm hỏi Thẩm Hoành Quốc vừa từ Bắc Kinh trở về.
455 Cũng là con cháu của một gia tộc lớn, Phương Nghĩa Kiệt tuy biết rằng có một số việc không thể so bì với người ta, nhưng chuyện y không phục là sự thật.
456 Trương Nhất Phàm viện lý đo đang bận làm việc, trong giờ hành chính, đáng tiếc là không thể đồng ý đi gặp Emi, hắn hẹn gặp cô vào sau giờ làm việc. Việc chậm trễ này khiến Emi có đủ thời gian đi dạo quanh thành phố Song Giang hai vòng.
457 Công tác tiếp đón của lãnh đạo thành phố đã kéo dài suốt một tuần, nhưng khi tiếp xúc, đoàn đại diện của tập đoàn Âu Phil mỗi khi đến thời điểm mấu chốt luôn luôn bị kẹt lại, mà Tổng giám đốc điều hành của bọn họ lại chậm trễ không chịu xuất hiện.
458 Tống Vũ Hà vừa đi khỏi, Lý Tông Hán đã gọi điện thoại tới:- Đến “Sự quyến rũ của đô thị” đi, tôi đang đợi cậu ở đó!Lúc Phương Tấn Bằng đến “Sự quyến rũ của đô thị”, trong phòng bao riêng đã có ba người, một trong số đó là Cừu Cương và một đôi nam nữ mà y không quen biết.
459 Đợt địa chính đầu tiên đã xong, khắp nơi đều nhìn thấy chữ “ tháo dỡ”. Trương Nhất Phàm và Tần Xuyên ngồi trong xe. Lái xe Tống không dám cho xe đi nhanh, sợ Bí thư Trương không quan sát được những khu vực quan trọng.
460 Trên đường về, Trương Nhất Phàm nói với Tần Xuyên:- Tôi xem chừng không chỉ việc giải phóng mặt bằng này có vấn đề, mà phía đấu thầu chắc chắn cũng có vần đề.