401 Lần hành động này của Liễu Hải không còn nghi ngờ gì nữa đã trở thành người anh hùng, đánh đổ cả tên thủ lĩnh. Diệp Á Bình kinh ngạc phát hiện ra, con người Liễu Hải không ngờ lại xuất chúng đến thế, mỗi lần hành động y luôn xung phong đi đầu, dẫn đầu đám cảnh sát đánh bại hàng loạt những nhóm tội phạm.
402 Thẩm Uyên Vân ra đi mang theo dòng suy nghĩ vô tận của Trương Nhất Phàm, bây giờ điều duy nhất hắn có thể làm cho cô ấy chỉ là chúc phúc và cầu nguyện, Tiểu Vân à! Em nhất định phải bảo trọng!Nhìn những ngọn đèn đường tráng lệ, Trương Nhất Phàm bỗng dưng nhớ tới ở tỉnh vẫn còn mấy cô gái của hắn.
403 Xem ra hôm nay thế nào cũng là một ngày đáng ghét, Trương Nhất Phàm vốn nghĩ sẽ chuyển giao công việc một chút, ngày mai ngày kia sẽ về sớm hơn. Diệp Á Bình vừa đi khỏi, Cục trưởng Đàm của cục Xúc tiến đầu tư đã đến.
404 Tần Xuyên dẫn theo một trợ lý, đi đến Tập đoàn Hoa Long điều tra nguyên nhân của sự việc, trên đường anh ta vẫn thắc mắc tại sao Tập đoàn Hoa Long lại làm như vậy.
405 Ngày 2 tháng 12 năm 1999, trời nắng. Tô Tú Khanh và Liễu Mỹ Đình ngồi trong phòng khách nói chuyện, Liễu Hồng đang trong nhà bếp làm bữa sáng. Chuyện của Đổng Chính Quyền và Liễu Mỹ Đình, Tô Tú Khanh sớm đã biết, ban đầu dì Ngô cũng vì chuyện này mà ly hôn với Đổng Chính Quyền.
406 Nữ bác sĩ trẻ bị giữ chặt tay rất đau, liền nói:- Anh buông tay ra trước đã, tôi chỉ ra thông báo tạm thời, tình hình còn phải chờ các bác sĩ và Viện trưởng bàn bạc xong mới có thể quyết định.
407 Hà Tiêu Tiêu bình tĩnh ngồi trong phòng xét nghiệm, mọi người đều đã được mời ra ngoài. Viện trưởng Lâm đi vào nói:- Cô Hà, cô đã có thai hai tháng, cô không biết sao?Hà Tiêu Tiêu lắc đầu, bản thân cô quả thật không để ý, chỉ là mấy ngày hôm nay đầu óc hơi choáng váng, cả người không còn chút sức lực, luôn luôn cảm thấy buồn ngủ.
408 Hà Tiêu Tiêu muốn khóc, nhưng cô tuyệt đối không hối hận, bởi vì cứu sống Đổng Tiểu Phàm mới là niềm vui lớn nhất của cô. Trương Nhất Phàm nếu không có tiểu phú bà, chắc chắn hắn sẽ rất đau khổ.
409 Rốt cuộc thì Đổng Tiểu Phàm đã xuất viện, tám ngày nằm ở bệnh viện, sức khỏe hồi phục cũng rất nhanh. Vốn dĩ ý của viện trưởng Lâm là muốn cô ta ở lại thêm mấy ngày để theo dõi.
410 Lưu Hiểu Hiên càng ngày càng giống như yêu tinh. Lúc Trương Nhất Phàm cùng cô ta làm chuyện đó, đột nhiên cảm thấy nhớ tới Hạ Vi Nhi. Tuy là Lưu Hiểu Hiên không có tên tuổi lắm so với cô ta, nhưng trước mặt mình Lưu Hiểu Hiên ngẫu nhiên lộ lên một nét quyến rũ giống của người con gái đó, chẳng hề kém cỏi gì so với Hạ Vi Nhi vẫn hay lên TV đó.
411 Ở chỗ Lưu Hiểu Hiên tới hơn mười giờ, Lưu Hiểu Hiên tiễn hắn xuống lầu. Nhìn Trương Nhất Phàm đi, Lưu Hiểu Hiên có vẻ tiếc nuối. Nhìn trăng khuyết trong đêm tối, Lưu Hiểu Hiên không yên lòng rồi từ từ bước vào nhà của mình.
412 Trong ngày mùa đông, chẳng lẽ có ngày đẹp trời sao?Ánh mặt trời chiếu sáng khắp nơi, Trương Nhất Phàm trở về thành phố Song Giang. Vừa nãy ở cổng của đường cao tốc, cố ý dừng xe ở cao điểm, ngắm nhìn toàn bộ thành phố Song Giang.
413 Ngày 20 tháng 12, dưới sự tổ chức của Ủy ban nhân dân thành phố do Tần Xuyên đứng ra chủ trì đã mở một buổi hội nghị thu nhập ý kiến, chủ yếu nhắm tới tiến hành chỉnh đốn vấn đề thị trường xe taxi.
414 Ôi, cậu này thật là không hiểu đạo lý mà. Tôi đây là giữ thể diện cho Trưởng ban thư ký Tần mà mời mọi người ăn cơm, cũng không coi người ta ra gì rồi đó.
415 - Thu Văn Chương, buông tôi ra, anh là đàn ông, cũng phải rơi vào bước đường hôm nay? Tôi phỉ nhổ! Lão nương tôi đây cả đời này sai lầm lớn nhất là chọn trúng người bất tài như anh, cần tiền không có tiền, cần quyền không có quyền.
416 Trương Nhất Phàm trở lại phòng khách sạn, gọi cho Hà Tiêu Tiêu. - Tiêu Tiêu, giờ vốn lưu động trong tay còn bao nhiêu?Hà Tiêu Tiêu vừa mới ở nhà Trương Nhất Phàm trở về, về đến nhà chưa kịp đi tắm, nghe điện thoại của Trương Nhất Phàm đột nhiên hỏi như vậy, cô bắt đầu lo lắng, không biết có phi vụ lớn gì đây? Vì thế cô trả lời một cách cẩn thận:- Khoảng bốn năm tỉ!Hà Tiêu thao túng công ty ngân sách Phàm Phàm, cô không muốn để không quá nhiều tiền trong tay, tình thế hiện nay tuy không phải là tốt lắm, nhưng cũng còn hơn là ném vào ngân hàng.
417 Người đẹp nói, con người ta chết vì tiền tài, còn tôi chết vì chim. Ôn Nhã không nghĩ tới mình sẽ bắt được con chim không có cánh, tuy lông xù xì, cúng như thép, sát khí đùng đùng, khi sờ thấy thứ đồ chơi này, toàn thân cô như điện giật vậy, run rẩy đến nỗi toàn thân mềm nhũn, tim gan bấn loạn cả lên.
418 Ngày hôm sau, chủ tịch tập đoàn Hoa Long Vương Phú Nhân từ nước ngoài trở về, ngay chiều hôm đó triệu tập cuộc họp cổ đông. Lần này, Vương Phú Nhân chẳng phải mang đến một tin tốt lành gì, mà là muốn tuyên bố với mọi người, kế hoạch dây chuyền sản xuất nước ngoài thất bại, những nước phát triển lợi dụng hàng rào kỹ thuật và cổng cao, trăm phương ngàn kế ngăn chặn sản phẩm cao cấp vào nước đang phát triển.
419 Sự thẩm tra của Cục tài chính và phòng kiểm toán, không hề nghi ngờ gì cả, chắc chắn là có một kết quả không hề hài lòng. Tuy rằng đã tra ra một vài vấn đề nhỏ, nhưng cuối cùng cũng phạt hai trăm ngàn mới xong việc.
420 - Ba, Bí thư mới tới này rốt cuộc là ai? Khinh người quá đáng. Vương Mộ Tuyết tức tối nói trút hết bực dọc. - Ít nói một chút đi!Vương Phú Nhân hung dữ rút điếu thuốc, nói với lái xe:- Về thôi!Còn chưa tới văn phòng chính thì có điện thoại từ văn phòng chủ nhiệm gọi tới.