241 Trên chiếc bàn gỗ lim, bày tiệc thịnh soạn, Thẩm Mặc thấy Ân lão gia do dự chốc lát cuối cùng vẫn chọn một miếng nấm.
Thẩm Mặc vì mỉm cười hỏi:
- Thế bá vì sao cứ chọn món nắm, các món khác không hợp khẩu vị sao?
Ân lão gia lắc đầu cười nói:
- Hiền chất cũng biết đó, từ mùa đông năm ngoái mắc bệnh, nữ nhi liền bắt lão đầu tử này kiêng ăn tanh mặn, nó lo liệu chuyện nhà đã vất vả lắm rồi, ta không thể để nó phải lo lắng vì ta nữa.
242 - Làm nữ nhi bảo bối của ta bị ủy khuất lớn như thế, chẳng lẽ ngươi nghĩ có thể cưới nó dễ dàng thế sao?
Ân lão gia trừng mắt lên, ông thấy mình đáng nhẽ phải rất phẫn nộ, nhưng lửa giận lại rất hữu hạn, trong lòng ngược lại còn có chút mừng thầm, điều này làm Ân lão gia có chút xấu hổ nói:
- Ngươi làm thế chẳng phải có lỗi với nó sao?
Thẩm Mặc nói ngay:
- Tiểu tế có lỗi với nàng, cũng có lỗi với người.
243 Mặc dù nói bốn mùa cảnh sắc khác nhau, nhưng ai cũng phải thừa nhận rằng, đẹp nhất chính là mùa xuân, sức sống bị dồn nén suốt cả mùa đông được bùng phát.
244 Thấy hắn trầm bổng ngâm xong, Ân tiểu thư không nhịn được phì cười, Thẩm Mặc há hốc mồm, vội đưa mắt nhìn xuống dưới, liền thấy một thanh niên mặc áo lụa là, tay phe phẩy quạt, mắt đang đảo như rang lạc.
245 Sau những lời trần tình khảng khái kích động của Thẩm Kinh, Thẩm Mặc lại mở miệng muốn lên tiếng, nhưng Thẩm Kinh cắt ngang, cao giọng nói:
- Ta biết ngươi muốn nói cái gì, đừng có nói nguy hiểm này, không về được thì sao này?
Hắn đấm mạnh bàn, làm chén bát rung cả lên, Thẩm Kinh cao giọng nói:
- Nhưng ta không quan tâm, vì ta không có bản lĩnh đọc sách như ngươi, cũng không có bản lĩnh đánh trận như Trường Tử, ta muốn vươn mình lên, sống cho ra dáng người, thì phú quý cầu trong nguy hiểm, chỉ có dồn mình vào đường chết cầu lấy sự sống.
246 Thẩm Mặc hỏi kỹ càng mỗi một chi tiết, rồi đem điều mình biết được về Vương Trực nói với Thẩm Kinh. . .
- Trước tiên người này là hải thương lớn nhất đương thời.
247 Ngày nùng ba tháng năm năm Gia Tĩnh thứ ba mươi tư, là ngay khoa khảo của Thiệu Hưng. Số khảo sinh bao năm tích lũy lại thành một con số cực kỳ lớn, cho nên không thể xem thường được.
248 Tới đó đề học đại nhân liền nhấc bút vẽ ba vòng tròn nhỏ trên tên Đào Ngu Thần, tức là đứng đầu.
Đặt bài Đào Ngũ Thần xuống, ông ta lại nghĩ :" Từ Văn Trường là một danh sĩ, nếu như không chọn hắn, e rằng có người xì xào sau lưng, không bằng cho hắn đỗ thấp thấp một chút, để quan thi hương phiền lòng cho xong.
249 "Ngó sen tuy có lỗ, nhưng tâm không nhuốm bùn. "
Thời đó còn còn chưa cởi mở như thế, nam nữ gặp nhau đã là đường đột lắm rồi, câu kiểu như :" Rốt cuộc anh có yêu em không?" Thì nữ hài tử nhà người ta tất nhiên không thể nói thẳng, mà phải biểu đạt một cách khéo léo.
250 Trước khi tới Hàng Châu, Thẩm Mặc viết thư cho Hồ Tôn Hiến, nói rõ mục đích chuyến đi này, nói bên mình nhiều người, không tiện ở trong biệt thự của hắn nữa.
251 Thời gian như bóng câu qua cửa, chớp mắt đã tới cuối tháng bảy , chỉ còn chưa tới nửa tháng nữa.
Sĩ tử các phủ ùn ùn đổ vào Hàng Châu, khách sạn lữ điểm trong thành đua nhau tăng giá lên mấy lần, nhưng bất kể là nơi gần xa sang hèn đều chật khách.
252 Quan Cư Nhất PhẩmTác giả: Tam giới đại sưChương 247: Hội Phục Hưng. **Dịch: lanhdiendiemla.
253 Qua vài cuộc văn hội liền tới đêm trước thi hương, lúc này các khảo sinh phải chuẩn bị về vật chất rồi.
Bên trên đã nói rồi, thi hương phải qua ba vòng, mỗi vòng ba ngày, mà trong ba ngày này khảo sinh không được phép rời khỏi lều thi giữa chừng, cho nên công tác chuẩn bị trước khi thi là không thể qua loa, nếu không sau khi vào trường thi, xảy ra chuyện cũng chẳng có chỗ mà than khóc.
254 Quan Cư Nhất PhẩmTác giả: Tam giới đại sưChương 248: Đi thi. Dịch: lanhdiendiemla.
255 Thẩm Mặc hỏi:
- Lại còn có thuốc tiêu hóa à?
- Ba ngày trời ăn uống không chu toàn, lại không hoạt động, khó tránh khỏi tiêu hóa không tốt.
Ân tiểu thư đau lòng nói:
- Uống thuốc dù thế nào cũng chỉ là việc chẳng đặng đừng, nhưng chàng đừng lười, phải ăn chút cháo nóng.
256 Quan Cư Nhất PhẩmTác giả: Tam giới đại sưChương 249 : Ta không đi thi, ta đi khảo nghiệm bản thân. Dịch: lanhdiendiemla.
257 Thuyền nhỏ lắc lư trôi trên dòng nước biếc, rẽ qua mấy khung quanh, liền thấy một bãi cồn nổi lên giữa mặt hồ, xung quanh bãi cồn hoa nở trắng như tuyết.
258 Quan Cư Nhất PhẩmTác giả: Tam giới đại sưChương 250: Bảo kiếm nhờ mài mà sắc. Dịch: lanhdiendiemla.
259 Ngày mùng chín tháng tám năm đối với bảy thành viên "băng đảng" hội Quỳnh Lâm mà nói thì đó là một ngày đáng ghi nhớ, vì bọn họ sẽ tham gia một cuộc thi quyết định vận mệnh, sau này là quan hay là dân ở trong cuộc thi này.
260 Quan Cư Nhất PhẩmTác giả: Tam giới đại sưChương 251: Hoa mai có lạnh mới thơm. Dịch: lanhdiendiemla.