21 Hàn Anh đến cuối cùng vẫn không nghĩ ra được kế hoạch gì. Cha nàng có mấy huynh đệ, nhưng Hàn Anh biết mấy thúc thúc này chỉ giỏi ăn uống, chơi gái, đánh bạc chẳng có bản lĩnh gì, chính sự đều không trông cậy vào được.
22
23 Những ngày hè dài dằng đẳng, buồn chán sắp chấm dứt, ban ngày tuy rằng vẫn nóng bức, nhưng đêm khuya đã có chút ít khí lạnh của mùa thu.
Trong ngoài trạm dịch ở Huyện Trừ được canh phòng nghiêm ngặt, binh sĩ tuần tra cầm đèn lồng có viết chữ “Phó” đi qua đi lại, ngọn đèn ngẫu nhiên sẽ phản chiếu hình ảnh ngân thương trong tay những người lính gác đứng trong góc, ánh ra một dải ánh sáng màu bạc, thoắt cái liền biến mất.
24
25 Nhìn thấy Phó Tạ, Hàn Anh cảm thấy hai mắt tỏa sáng, hơn sáu tháng không gặp, Phó Tạ từ một thiếu niên ngây ngô đã trở thành một thanh niên rồi, hơn nữa còn là thanh niên vô cùng khôi ngô tuấn tú.
26 Một đêm này Hàn Anh ngủ cũng không yên, ngày hôm qua còn chưa nói được lời nào với Phó Tạ, hắn đã chạy trối chết rồi, cho nên nàng còn nhiều vấn đề liên quan đến cha mẹ chưa kịp hỏi, để ở trong lòng thật là khó chịu mà.
27 Đã vào đầu tháng tám, ban ngày tuy nóng bức, nhưng ban đêm lại mát mẻ. Một cơn gió đêm thổi qua, Hàn Anh cảm thấy có chút lạnh, liền kéo cái mũ trùm lên đầu, đồng thời khép lại áo choàng, lúc này mới theo sát Phó Bình đi đến đại doanh.
28 Bởi vì trong lòng Từ ma ma đang lo lắng cho Hàn Anh nên chỉ khoác tạm một tấm áo choàng hai lớp rồi đứng đợi ở bên trong nhà chính, khi thấy Phó Tạ nắm tay Hàn Anh trở về mới yên lòng lại, quỳ gối hành lễ, để Phó Tạ cùng Hàn Anh đi vào.
29 Lúc này Phó Bình và Phó Trữ đứng ở một bên, hình như cũng có chút kinh ngạc, sau khi nhìn nhau liền đi lên hành lễ nói: “Bái kiến Phạm biểu cô nương. ” Từ khi quốc công phu nhân qua đời, trang viên ở trấn Chu Tiên này vẫn trên danh nghĩa của công tử.
30 Đường Đại Quý dẫn theo mấy gã sai vặt cỡi ngựa đi ở phía trước dẫn đường, còn Phó Tạ mang theo một đội kỵ binh bảo vệ xe ngựa Hàn Anh từ cửa thành Tây Nam tiến vào thành.
31 Hàn Anh hơi nghiêng người, đợi Hàn Bội, Hàn Diễm cùng Hàn Linh chạy tới, lúc này mới có hành lễ chào hỏi các nàng.
Mai Hương nhẫn nại thỉnh an với tỷ muội Hàn Bội, sau khi đứng dậy hai mắt tỏa sáng nhìn Hàn Anh: “Bẩm Nhị cô nương, Tam lão gia vừa mới chỉ thị Đường Đại Phúc truyền tin tức, nói bệ hạ hồng ân, phong Phó tam công tử làm Điện Tiền Ti Phó Đô Chỉ Huy Sứ !”
Hàn Anh suy nghĩ một lát mới tiêu hóa được tin tức của Mai Hương vừa nói, thống lĩnh cấm quân Kinh Thành, Trưởng Quan là Đô Chỉ Huy Sứ, Điện Tiền Ti Phó Đô Chỉ Huy Sứ tuy là phó chức, nhưng quyền cao chức trọng, xưa nay chỉ có thứ sử trở lên mới có thể đảm nhiệm chức đấy.
32 Hàn Anh đang thêu hoa vào cổ áo gấm đen, trầm ngâm một chút.
Sấu Đông ngay sau đó liền bẩm báo nói: “Tam cô nương Tứ cô nương đến!”
Hàn Anh cũng không ngẩng đầu lên: “Mời vào đi!” Nàng đang bận nên cũng chưa có ý nghênh đón.
33 Phó Bình lại cầm một cái thiệp dâng lên cho Hàn Anh: “Bẩm cô nương, đây là đề bài nghị luận công tử đưa cho người, công tử nói không cần gấp, ngày sinh nhật nộp cũng được.
34 Bên ngoài mưa thu xào xạc, làm tăng thêm vài phần lạnh lẽo.
Sau khi tắm rửa xong, Hàn Anh xõa tóc dài ẩm ướt đứng trước thư án, đề bút viết thật nhanh, rất nhanh liền viết xong một phong thư.
35 Rạng sáng trên đường chính rốt cuộc khôi phục lại yên tĩnh, tiếng người huyên náo và dòng người chen chúc biến mất, chỉ để lại con đường vắng vẻ, duy chỉ có tiếng vó ngựa vang lên trên phố.
36 Thấy Hàn Anh kiên trì như vậy, Phó Bình muốn nói lại thôi, chần chờ một lát, cuối cùng vẫn là dẫn Hàn Anh ra khỏi nhà chính.
Sấu Đông đi đối chiếu sổ sách với đám người Tiền viện và Khâu Nhân, bên người Hàn Anh chỉ còn lại có Tẩy Xuân, nàng muốn đi gặp cô gia, đương nhiên Tẩy Xuân cũng phải đi theo.
37 Mới đầu Phó Tạ vô cùng ôn nhu, nhẹ nhàng hôn môi của nàng, ngậm lấy môi của nàng gặm cắn, dần dần liền kích động, lại không biết nên làm như thế nào, chỉ biết dùng sức cắn.
38 Trong lòng Phó Tạ thì suy nghĩ, mắt phượng lại thâm thúy nhìn Hàn Anh chằm chằm, tay không tự chủ vươn ra vuốt vuốt tóc Hàn Anh.
Da đầu Hàn Anh run lên, toàn thân giống như bị điện giật, lúc này thân thể cũng có chút mềm yếu, ngay cả đôi mắt cũng ngập nước.
39 Buổi tối tắm rửa xong đi ra, Hàn Anh ngồi trước bàn trang điểm trịnh trọng dặn dò Từ ma ma cùng với bốn đại nha hoàn Tẩy Xuân: “Phụ thân nhiều năm trấn thủ Nam Hải, mười lăm năm không quay về Biện Kinh, Hầu phủ hôm nay không phải là Hầu phủ chi trưởng của chúng ta nữa rồi.
40 Theo như ngày thường, sau khi Hàn Anh đến Khánh Thọ Đường thỉnh an sẽ ngồi lại một chút rồi rời đi ngay, hôm nay sau khi thỉnh an xong nàng cũng chưa đi, mà ngồi lại với Thái phu nhân một lát.