21 Sunny không ăn tối ở biệt thự với đám Huy Khánh, chính là vì Huy Nam sau khi thu xếp ổn thỏa mọi chuyện ở hiện trường vụ nổ hôm nay đã đưa cô đi dạo một vòng, nói là muốn cho cô thoải mái hít thở không khí ở bên ngoài một chút.
22 - Trở lại biệt thự ở ngoại ô, sau bữa tối. - Shyn không hề để ý đến không khí trên bàn ăn, sau khi tranh luận khí thế với Mặt Dày về mấy cái đùi gà hảo hạng ở trên bàn thì bữa tối cũng kết thúc.
23 Hai chiếc xe bám sát nhau đi từ khu ngoại ô này đến khu ngoại ô khác, cuối cùng dừng lại ở một khu biệt thự mang phong cách hiện đại của Mỹ, vượt qua trùng trùng trạm gác, không gặp phải bất cứ một sự cố nào.
24 “Huy thiếu, xin cậu đừng manh động, dù sao đây cũng là địa bàn của tôi!” Lý Đán mở lớn mắt nhìn chằm chằm vào khẩu súng trong tay Kelvil, “Chỗ anh em thân tình, chỉ cần cậu mở miệng nói giúp tôi một tiếng với cậu Huy Nam là mọi chuyện coi như xong rồi mà! Có nhất thiết phải ép Lý Gia chúng tôi vào đường cùng như vậy không?”Có nhất thiết phải như vậy không?Kelvil ngửa cổ cười vang, “Ông già Lý, giọng điệu này của ông thật không hợp với dáng vẻ cầu xin chút nào! Địa bàn của ông thì sao? Cho dù có là địa bàn của ông, chỉ cần súng đã lên nòng thì chắc chắn sẽ có cảnh máu chảy thành sông thôi ông Lý à!”“Huy thiếu, lần này đúng là tôi đã đắc tội với Huy Gia, cúi xin cậu tha cho chúng tôi một con đường sống!”Kelvil liếc nhìn Lý Đán, đã đổi giọng rồi sao, lão già này có vẻ rất ngoan ngoãn thì phải.
25 Ngay lúc Shyn nhìn thấy tên áo đen cầm con dao sắc mảnh đó lao vụt về phía mình, cô đã nghĩ bản thân mình coi như tận mạng, có trách cũng chỉ trách cô đen vận dính phải một ổ rắc rối, đầu tiên là thân phận đặc biệt của hai đứa bạn thân mà suốt bao nhiêu năm qua cô vẫn chẳng mảy may hay biết, tiếp theo là chuyện cô gặp phải Mặt Dày rồi bị hắn tông xe, tiếp nữa là Huy Khánh đại gia chết tiệt tự nhiên lôi cổ cô sang Châu Âu chỉ để bầu bạn với Shine của anh ta, rồi lại là tên Mặt Dày khốn nạn này ép cô làm tài xế cho hắn, rõ ràng mạng sống của cô đã định sẽ tận vào ngày hôm nay, vừa thoát được hai vụ lúc sáng thì lại đụng phải vụ này mà.
26 Nắng nhẹ chiếu qua ô cửa phòng bệnh, hắt lên cơ thể mang lại chút cảm giác dịu ngọt ấm áp. “Tỉnh rồi à?”Đồng cất giọng khô khốc nhìn Shyn vừa cựa mình thức giấc.
27 Sau khi xuống khỏi máy bay, Shine nhìn trái nhìn phải, Sunny đã theo Huy Nam đi đâu mất, Shyn còn bận khoa chân múa tay tranh cãi gì với Kelvil, nhìn mặt con chuột xám đó rõ khổ, cậu ta vừa suýt mất mạng lại còn phải dùng chút hơi thở yếu ớt của mình để đấu khẩu với con bé lắm mồm kia, cô khẽ thở dài, hẳn là kiếp trước cậu ta ăn ở thất đức lắm nên kiếp này mới gặp phải bạn thân của cô.
28 Đi học, là ngày đầu tiên học cùng đám Huy Khánh, lại là một buổi sáng đi tù với hai tiết anh văn của Trinh Mama và hai tiết toán của thầy Kỳ. Sunny vốn không giỏi môn toán, lẽ dĩ nhiên là vì cô học lệch, khả năng tư duy toán học thua xa khả năng suy nghĩ tính toán thường ngày.
29 Khung cảnh đang diễn ra trước mặt Shine và Sunny, trung tâm của mọi sự chú ý, không ai khác chính là bạn cùng lớp Chu Thảo, đúng rồi đấy, là Chu Thảo từng xuất hiện anh hùng ở Châu Âu, Huy Nam sau khi tìm hiểu về gia đình Chu Thảo đã giúp cô nhập học về trụ sở ở Đông Nam Á, hơn nữa còn chu cấp cho cô một khoản tiền không nhỏ để chữa bệnh ẹ.
30 "Còn định đợi đến lúc cô ta chết khô mới đưa đi cấp cứu sao?"Một nam sinh tóc nhuộm nâu đỏ đột nhiên xuất hiện bên cạnh Sunny, sau đó nhẹ nhàng nhấc bổng cô lên, mùi nước hoa Dior dìu dịu mà nam tính khiến Sunny giật mình yếu ớt mở mắt nhìn.
31 "Ê, Thụy Uyên hai mắt mở to chớp chớp nhìn Shyn đang ho khan, bàn tay trắng trẻo đưa ra quơ quơ trước mặt cô, "Ê, cô có nghe tôi nói không?""Khụ. . . "Kelvil nhíu mày, một tay xoa xoa lưng Shyn giúp cô bớt sặc, một tay cốc đầu Thụy Uyên đau điếng, "Ngu thế, cô có thể vừa ho vừa nói sao?"Shyn ngẩng đầu nhìn Thụy Uyên đang bĩu môi ngồi thu lu trước mặt mình, bộ dạng lúc này của nhỏ cũng thật thảm, váy Moschino sang trọng ướt sũng, mái tóc vừa đổi màu nhuộm từ nâu sang đỏ bết dính vào khuôn mặt chuẩn V-line vừa bị nước rửa mất một lớp Make up, nhưng nhìn từ góc độ này, xem ra Thụy Uyên bỏ đi lớp trang điểm cũng không đến nỗi khó nhìn, hơn nữa đường nét lại trở nên thanh tú tinh nghịch hợp độ tuổi, không quá già dặn mà vẫn xinh đẹp đáng yêu.
32 Phòng tiệc sáng rực, lộng lẫy. Những trùm đèn treo trên trần nhà huy hoàng phát sáng. Vang đỏ sóng sánh ánh lên màu sắc quyến rũ. Âm nhạc giống như rượu sâm banh rót tràn ly, len lỏi đến từng góc nhỏ trong phòng tiệc.
33 "Á! Vương Uyên! Mau bỏ tớ ra! Xin cậu. . . "Shine ngẩng đầu nhìn Vương Uyên đang kéo mạnh tóc mình, nước mắt dàn dụa lăn từng giọt qua đôi má phúng phính, trong đôi mắt nhòe đi vì khóc hiện rõ kinh hoàng xen lẫn sợ hãi, gò má ửng hồng đã sớm tái nhợt đi.
34 Dinh thự nhà họ Vương. Cả phòng tiệc trầm xuống, không khí yên lặng đến đáng sợ. "Sao có thể mất tích dễ dàng vậy chứ?!" Sunny hai mắt trợn tròn ngạc nhiên, "Shine đứng ngay sau lưng Huy Khánh mà, tại sao lại biến mất nhanh như vậy?"Đồng khẽ lắc đầu, chuyện này cô thực không giải thích được.
35 Shine ngẩng đầu, tia hi vọng vừa tắt trong đáy mắt lại sáng rực lên. Cô biết mà, cô biết nhất định anh sẽ đến. Huy Khánh dường như không giống với trước kia, thái độ lạnh lùng hơn rất nhiều, nhưng khuôn mặt điển trai đó, đường nét dù chững chạc hơn vẫn không đánh lừa được thị giác của cô, anh vẫn là anh, đáy mắt nhìn cô vẫn ẩn hiện quan tâm lo lắng.
36 Shine hình như đã ngủ rất lâu, đến lúc tỉnh lại toàn thân đều đau nhức. Trên đầu cô quấn một dải khăn trắng, rất dày, cảm giác đầu tiên sau khi mở mắt chính là cảm thấy đầu mình nặng trĩu, cũng không biết là vì dải khăn đó hay nguyên nhân nào khác.
37 ^^ cảm ơn các bạn đã theo dõi và ủng hộ bộ truyện này đến tận bây giờ ^^ nếu các bạn thích văn phong của mình, có thể chuyển sang đọc "Phía sau hoàng hôn", bộ này của bạn mình viết, nội dung tương đối mới mẻ, văn phong cũng tương tự như mình nhưng có phần...