41 Nhìn hai tay da tróc thịt bong nhiễm đầy máu của Vân Thanh Nhiễm, lại nhìn nàng tỏ ra không có việc gì, trong lòng Quân Mặc Thần giống như bị cái gì đâm vào, có một tia đau lòng, loại cảm giác này thật vi diệu, chậm rãi ở trong đáy lòng hắn lan ra thành những gợn sóng…Quân Mặc Thần cúi đầu, tiến đến bên tai Vân Thanh Nhiễm nói với nàng, “Hôm nay ái phi bị thương, bản thế tử rất không đành lòng, không bằng như vậy đi, ái phi cứ việc náo loạn, có chuyện gì bản thế tử chịu trách nhiệm làm thị vệ thượng hạng cho nàng.
42 “Thế tử gia, thế tử phi nàng gả vào Vương phủ chúng ta lúc trước thật sự là tiểu thư Vân phủ chứ?” Mộc tiên sinh đối với chuyện ông vừa phát hiện liền lắc đầu, “Trong một thời gian dài nàng luôn ở trạng thái thiếu dinh dưỡng, mức độ thân thể gầy yếu còn vượt qua cả ngươi, tuy ngươi bị ma bệnh quấn thân quanh năm, nhưng vẫn dùng thuốc bổ không ngừng, mà nàng sợ rằng một ngày ba bữa đều không có mà ăn.
43 Thật lâu sau, thanh âm ho khan mới dần dần chậm lại, “Khụ khụ, ái phi, thuốc không đắng chứ. ”Quân Mặc Thần dùng ho khan để che dấu dị trạng của mình, hắn cảm giác được tim đập của mình nhanh hơn so với vừa rồi, đó là một loại cảm giác rung động, trái tim thình thịch đập lên những con sóng mà hơn hai mươi năm qua chưa từng như vậy.
44 “Tiểu thư, bộ dáng người mặc nam trang thật là đẹp mắt. ” Lục Trúc nhìn Vân Thanh Nhiễm có chút ngây người, nếu tiểu thư thật sự là nam tử, nhất định sẽ mê đảo một đám nữ nhân.
45 Sau khi lão khất cái khiêng Vân Thanh Nhiễm ra khỏi vương phủ thì một đường chạy về hướng ngoài thành. “Ta biết lão thích ta, nhưng lão không thể chọn phương thức văn minh hơn một chút à?” Vân Thanh Nhiễm bị lão khất cái khiêng, lời lẩm bẩm trong miệng nhỏ phun ra mang theo hơi thở u oán.
46 Giáo chủ Thương Lan giáo – Hồng Dược?Vân Thanh Nhiễm đánh giá vị nữ tử tuyệt sắc trước mặt, mi cong thon dài như hai cánh liễu chập chờn trong gió, đôi mắt hẹp dài so với ánh mắt của hồ ly còn muốn quyến rũ hơn ba phần.
47 “Thế tử gia, phạm vi núi này rất rộng, trong núi lại có sương mù, muốn tìm tiếp sợ là cần phải phí thêm chút công sức. ” Quân Kiệt phán đoán nói, trong đầu hết sức bối rối đối với chuyện này, vì cái gì mà người kia lại muốn bắt Vân Thanh Nhiễm đi, nếu người kia bắt Mộc tiên sinh đi thì còn có thể lý giải, cố tình người mà lão xông vào vương phủ mang đi lại là Vân Thanh Nhiễm.
48 “Ái phi, khụ khụ, nàng rốt cuộc đã bình an trở lại, vừa rồi bản thế tử lo lắng cho nàng đến cơm cũng không ăn vô…”Vân Thanh Nhiễm nhìn thoáng qua hộp điểm tâm ở bên cạnh tay phải của Quân mặc Thần, trong đó một nửa điểm tâm đã bị ăn mất, còn có một khối hoa quế cao đã bị cắn mất một miếng.
49 Nàng muốn Lục Trúc làm một cái túi to dùng để bao bình nước nóng, để lúc ôm lấy bình nước nóng đựng nước sôi sẽ không quá nóng cũng sẽ không quá khó chịu, hiện tại nàng muốn đi tìm người làm một cái bình nước nóng.
50 Trên đường cái náo nhiệt của kinh thành xuất hiện một đội ngũ đặc biệt, nó đặc biệt bởi vì quần áo của họ hoàn toàn bất đồng với quần áo của dân chúng hoàng triều Thịnh Vinh.
51 “Nhìn thấy Bổn cung sao các ngươi không quỳ!” Vân Yên Nhiên cao ngạo ngồi ở trong hoa viên của điện Tử Ngọc, vừa thấy Vân Thanh Nhiễm và Quân Mặc Thần, Vân Yên Nhiên bắt đầu thể hiện uy phong công chúa của nàng.
52 Kỳ thật từ trước lúc Quân Mặc Thần nói những lời này, trong ánh mắt Vân Yên Nhiên đã chỉ còn lại Dạ Minh Uyên. Chỉ thấy vẻ mặt kiêu ngạo vừa rồi của Vân Yên Nhiên bỗng thu liễm tính tình của mình lại, sau đó đứng dậy đến trước mặt Dạ Minh Uyên phúc thân với hắn, “Gặp qua cửu điện hạ.
53 Vân Yên Nhiên bởi vì sợ hãi nên càng gắng đạp nước, sau khi biến bản thân trở nên hết sức chật vật mới đứng được ở bên trong nước. “Quân Mặc Thần, ngươi cũng dám đối với ta như vậy!” Hiện tại Vân Yên Nhiên mặc kệ Quân Mặc Thần có phải thế tử gia hay không, nàng ta chỉ biết là Quân Mặc Thần làm ra chuyện vô cùng quá phận không thể tha thứ với nàng ta.
54 “Vậy đành phải ủy khuất thế tử phi hiện giờ của con lui xuống làm sườn phi thôi. ” Thái hậu vốn đã không thích Vân Thanh Nhiễm, lấy thân phận cùng thanh danh của nàng ở kinh thành, để cho nàng làm sườn phi của phủ Trấn Nam vương là đã nâng cao nàng ta rồi.
55 Vân Thanh Nhiễm nhìn trời liếc mắt xem thường, dựa vào đâu, đây là trực tiếp không coi trọng nàng? Vậy thì còn hỏi ý kiến của nàng làm cái gì? Bọn họ đây là không có ý định giảng đạo lý với nàng à? Được thôi, bọn họ không giảng, nàng cũng không giảng.
56 “Ai biết được, cũng không biết sau khi ngã xuống nàng gầy ốm nho nhỏ như vậy có thể mất mạng hay không. ”Ấy ấy ấy, thế tử gia, đừng nói khủng bố như vậy có được không? Cái gì có mạng mất mạng, quá dọa người rồi, cái người mà người đang nói kia chính là thế tử phi mà người vừa bảo là si tình một mảnh với nàng đó!Trên Hiệu Luyện Trường, Vân Thanh Nhiễm và Thác Bạt yến đang chuẩn bị sắp xếp.
57 “Xem đi, đây là mũi tên của chính công chúa điện hạ mà, nếu không phải công chúa điện hạ người thích tự mình hại mình… Chẳng lẽ nào, công chúa điện hạ muốn mượn việc này để oan uổng Bổn cung ư?” Vân Thanh Nhiễm ra vẻ kinh hách nói.
58 “Ngươi có thể đem cái này nghiền nát thành phấn rồi lại trộn vào, viên càng nhỏ, thì có thể khiến cho thời gian tràn ngập khói mê trong không khí càng lâu.
59 Quân Mặc Thần ngồi gần Vân Thanh Nhiễm, đối với chuyện xảy ra vừa rồi Quân Mặc Thần có thể nói là người thấy rõ ràng nhất. Nàng dám nói mình dùng đũa chưa thuần thục? Dùng chưa thuần thục còn cầm đũa đem chân gà kia chuẩn xác không sai nện vào trên người Dung trắc phi? Ở giữa trên mặt, một phân một hào cũng không lệch.
60 Phía sau, nha hoàn thiếp thân của Vân Yên Nhiên xuyên qua đám người ngăn ở trước mặt Vân Thanh Nhiễm, “Thế tử phi, ngài muốn an ủi công chúa Yên Nhiên thì chọn ngày khác đi!”“Nếu bản cung nói không thì sao?” Vân Thanh Nhiễm ngửa đầu nhìn nha hoàn có vóc dáng cao gầy hơn nàng một chút, nàng biết nha hoàn này, đây là nha hoàn bên người Vân Yên Nhiên, sau khi Vân Yên Nhiên bị cấm túc ở trong cung thì đã ép buộc yêu cầu đem nha hoàn trước kia của mình cùng vào.