61 Mộ Dung Tu như lúc trước luôn tùy ý lắc xúc xắc. Xung quanh thực im lặng, tất cả mọi người ngừng thở, cùng đợi Vân Thanh Nhiễm ra lựa chọn. Vốn tưởng rằng vào lúc đối mặt với lựa chọn sinh tử như vậy, Vân Thanh Nhiễm ít nhất sẽ có do dự, nhưng nàng ngay cả một giây đồng hồ chần chờ đều không có, gần như là ngay khi Mộ Dung Tu buông chung xúc xắc đã ra lựa chọn.
62 “Tử Hy, Yên Nhiên làm ra chuyện này, là con bé sai, nhưng tội không đáng chết, nếu chúng ta nghĩ biện pháp giúp con bé, nó sẽ không mất mạng. ” Vân Viễn Hằng đau đớn kịch liệt nói với Vân Tử Hy.
63 Tác giả: Liệt Khuyết Edit: Y Giai “Thế tử gia xin yên tâm, thần thiếp tuyệt đối không có ý tứ này. ” Vân Thanh Nhiễm nói xong động tác cởi quần áo cho Quân Mặc Thần hơi thô bạo một chút.
64 Edit: ღ Linh Nhi ღBeta: Diệp Y Giai“Ta và hắn à? Ta là tình nhân mà hắn bao dưỡng, hắn bao ta ăn, bao ta ở, bằng không ngươi cảm thấy làm sao ta có thể đột nhiên giàu có, mặc những nguyên liệu vô cùng tốt đây?” Vân Thanh Nhiễm không giải thích mình là nữ nhi, càng không nói cho Mộ Dung Tu biết nàng là thế tử phi được Quân Mặc Thần cưới hỏi đàng hoàng.
65 Lục Trúc ở cửa vương phủ vẫn luôn lo lắng nhìn xung quanh, hôm nay tiểu thư xuất môn không mang theo nàng, hiện giờ cũng không biết tiểu thư đi nơi nào.
66 Edit: Linh NhiBeta: Diệp Y GiaiĐêm, im ắng, chỗ ở của thế tử gia cùng thế tử phi phủ Trấn Nam vương —— trên tường của Kim Dật Hiên, có hai nữ nhân đang ngồi, một người tuổi còn nhỏ, nhưng thanh lệ thoát tục, dung nhan tuyệt mỹ, khiến cho ánh trăng kia cũng kém sắc mấy phần.
67 Tác giả: Liệt KhuyếtEdit: Diệp Y GiaiLời Vân Thanh Nhiễm vừa nói ra, cơ hồ toàn bộ lực chú ý của mọi người đều bị kéo về hướng Tần Tố Tố. Tần Tố Tố nào ngờ được Vân Thanh Nhiễm lại đột nhiên nói ra một câu như vậy, lập tức cảm thấy rét lạnh.
68 Quân Mặc Thần sau khi xúc động đi qua thì thu tâm, “Khụ khụ, canh giờ không còn sớm, ái phi đi nghỉ ngơi sớm đi, còn về nhẫn ngọc của bản thế tử, ái phi nhớ sớm lấy về.
69 Một câu của Thác Bạt Kỳ thành công khiến Quân Mặc Thần trở thành tiêu điểm toàn trường. Vân Thanh Nhiễm nghĩ thầm, lúc này cho dù là thế tử gia có muốn, nàng cũng không thể đồng ý, đây là loại điển hình thích chơi xấu, lúc trước tỷ thí với nàng cũng đã thua rồi, hiện giờ lại còn đổi biện pháp đến bắt thế tử gia thú nàng ta, coi Vân Thanh Nhiễm nàng là người chết à?Vân Thanh Nhiễm nhếch khóe miệng, không chút chần chừ đứng dậy, “Khải tấu hoàng thượng, thần thiếp không đồng ý.
70 “Trực giác. ” Vân Thanh Nhiễm nói. Trực giác ư?Quân Mặc Thần ảm đạm cười, không phản bác Vân Thanh Nhiễm, cũng không hoàn toàn đồng ý. Quân Mặc Thần duỗi tay đặt tay Vân Thanh Nhiễm lên trên tay mình, bỗng nói với Vân Thanh Nhiễm, “Lúc có chuyện gì cần ta thì phải sớm mở miệng, chúng ta là phu thê, ít nhất trước khi ta chết thì điểm này sẽ không thay đổi.
71 Tối nay đối với mọi người mà nói đều là một đêm tương đối gian nan, bởi vì Vân phủ khá náo nhiệt so với thường ngày, Vân Thanh Nhiễm cùng Quân Mặc Thần tiến vào Vân phủ, hiện giờ còn thêm một công chúa ngoại tộc.
72 Nha đầu chết tiệt này thật đúng là một chút cũng không sợ mình! Hồng Dược thầm nghĩ. “Ngươi cũng đừng đắc ý, vị trí của ta đây sớm muộn gì cũng là của ngươi, đến lúc đó còn không phải là chính ngươi gánh cái oan uổng này.
73 Vân Thanh Nhiễm lúc trước nhiệm vụ dạng gì cũng từng làm qua, trộm người vẫn là lần đầu, còn là trộm nam nhân!Hiện tại Vân Thanh Nhiễm buồn bực nhất chỉ sợ bản thân cũng không đủ khí lực, có thể trực tiếp đem người khiêng đi, lần trước đối với Thác Bạt Yến như thế, lần này lại không thể không như thế, Vân Thanh Nhiễm mở cửa phòng Mộc Bách Dương ra, trong bóng đêm nàng hành động rất tự nhiên.
74 Sáng sớm ngày thứ hai, Vân Thanh Nhiễm mới vừa rời giường, Quân Kiệt đã đưa Mộc Bách Dương tới, Mộc Bách Dương hai tay bị trói chặt, bên trong miệng còn bị đút vải trắng, muốn nói chuyện đều nói không được.
75 Dạ Minh Sâm không vội, nữ nhân đều thích ra vẻ thẹn thùng, đến khi lên trên giường, lại phóng túng hơn bất kỳ ai, hắn ở trong lòng hết sức xem thường nghĩ.
76 Edit: Linh NhiBeta: Diệp Y Giai“Ngươi nói cho ta biết, bà không chết đúng không, bà chỉ vì quá mệt mỏi, cho nên muốn nghỉ ngơi một chút…” Mộ Dung Tu khóc như một đứa nhỏ, hắn lắc lắc hai vai Vân Thanh Nhiễm ngày càng nhanh, xương cốt của Vân Thanh Nhiễm suýt bị hắn bóp nát.
77 Vân Thanh Nhiễm vừa nhìn phong thư dày kia, vừa chiếu theo phía trên mà thực hành trên người Quân Mặc Thần. “Nàng đang… làm… gì…” Hiện giờ mỗi câu nói của Quân Mặc Thần, đều rất cố sức, giống như câu nói đó đã dùng hết toàn bộ khí lực của hắn.
78 Vân Tử Hy nhớ lại, trên mặt không tự chủ lộ ra chút tươi cười, tuy rằng bây giờ Nhiễm Nhiễm không còn ở bên cạnh hắn, nhưng mà hắn chỉ yên lặng nhớ lại ký ức của hắn và Nhiễm Nhiễm, sau đó đứng xa xa nhìn nàng, chỉ cần biết nàng đang hạnh phúc, vậy là đủ rồi.
79 Edit: Mạc Lam SongBeta: Diệp Y GiaiVân Tử Hy giao tòa liên hoa đang cầm trên tay cho Thanh Nhiễm, sau đó lại lấy ra ngọn nến nhỏ đã sớm mang trên người, thời điểm Vân Tử Hy xuất môn đã tính toán đi thả đèn cầu nguyện, mặc kệ có gặp được Vân Thanh Nhiễm hay không.
80 Edit: Mạc Lam SongBeta: Diệp Y GiaiKỳ thật Quân Mặc Thần cũng không ngủ, hắn không thể ngủ được, ôm Vân Thanh Nhiễm trong lòng, Quân Mặc Thần có thể khiến cho thân thể của mình bình tĩnh trở lại, nhưng lại không có cách nào làm cho lòng mình cũng bình tĩnh theo.