181
182 Không gian họp hẹp bên trong sơn động, cũng không ảnh hưởng đến sự phát huy của đao kiếm. Lần này không ai dám thừa dịp đi làm loạn chủ ý của Lăng Không.
183 Huyền Minh đã đoán được là Đế Tuấn giở trò, thật là hận hàm răng ngứa ngáy. Nhưng mà bây giờ cũng không được cùng hắn so đo nhiều, thời khắc sống chết, cầu sinh là bản năng của loài người.
184 Huyền Minh cách các nàng càng lúc càng xa, ở bên này, đá nặng ngàn cân ầm ầm rơi xuống, cả ngọn núi lớn dường như run lên một cái. Rồi sau đó không nghe thấy cái gì nữa.
185 Ngay cả tên, nàng đã dần dần quên mất, không nghĩ ra được nữa. Có những dấu vết đã từng trải qua, vẫn không có cách nào loại bỏ từ trong tâm hồn. Nàng không có cách nào đem những thứ kia hoàn toàn xem như không tồn tại.
186 ''Cái dáng dấp như con hồ ly tinh mặt trắng nhỏ là chuyện gì?''Kì thực cái hắn quan tâm là cái này. Nghĩ tới chuyện HUyền Minh si ngốc ánh mắt dây dưa nhìn nàng, hắn liền căm tức, đặc biệt tức.
187 "Bình thường không luyện võ cho tốt, học nghệ không tinh thì cũng thôi đi, chuyện ập lên đầu, không đánh lại người ta sao không học cách lùi lại mà tính chuyện khác, chờ đợi thời cơ? không có việc gì làm như vậy với tóc của mình, khoe bàn tay, nàng cũng không suy nghĩ một chút, những thứ này đều là thứ vi phu thích nhất, bị thương một chút xíu thôi nơi này cũng sẽ đau rất lâu đấy!"hắn nắm bàn tay mềm của nàng, vỗ ngực một cái, tức giận hô hấp cũng nhấp nhô lên xuống.
188 Giờ phút này, chợt có loại cảm giác, nàng không phải là nương tử của hắn mà là tiểu nữ nhi của hắn. Giọng điệu dạy dỗ người vừa rồi của Đế Tuấn, thật sự có chút cảm giác làm cha.
189 Đáng tiếc diện mạo của chúng không được đẹp, đầu nhỏ, thân thể thô, toàn thân màu bạc phát sáng, từng vòng từng vòng nhảy lên xuống trong nước, đều khiến hắn liên tưởng đến bảo kiếm trong tay, không hề muốn ăn.
190 Tiểu Nam và Tiểu Bắc làm xong chuyện xấu, lưng đeo vật phẩm thái tử gia đã chuẩn bị, men theo dấu hiệu trên bản đồ đi vào động trong núi. Bọn họ đã tới hàn đàm rất lâu mới thấy Đế Tuấn và Mộ Lăng không nắm tay như tổ ong đi vào từ cửa động.
191 Nàng liều mạng nhắc nhở, hi vọng dời đi sự chú ý của hắn, đáng tiếc là vẫn buồn bực nghe tiếng bước chân càng ngày càng gần của hắn. Nhưng cũng khó trách, võ công của hắn không phân cao thấp với Huyền Minh.
192 “Được rồi, vi phu biết nơi này không phải là nơi tốt để tầm hoan, ngoan, đừng động, để cho ta ôm một hồi, chỉ một chốc lát thôi. ” nói xong, tay cũng không khách khí chút nào chui vào trong vạt áo của nàng cho đến khi năm được “hai con thỏ trắng nhỏ” bướng bỉnh mới thỏa mãn hừ nhẹ một tiếng.
193 “không cần lo lắng, người của Đại Tuyết sơn còn đang ngâm trong nước đá rồi. ” hắn tiến tới hôn cần cổ thon dài như thiên nga, sau đó ôn như theo đường cong xinh đẹp, môi mỏng một đường thẳng xuống dưới lưu luyến không người trên xướng quai xanh khêu gợi, cảm giác vừa đau vừa ngứa, đốt lên một ngọn lửa vô danh trên người nàng, vả lại càng ngày càng có xu hướng lửa cháy lan đồng cỏ: “Nương tử, nói nàng muốn, chỉ cần nàng nói, vi phu sẽ cho.
194 “Dáng dấp tốt và xấu thật là dọa người, có thể ăn sao???” Làm nguyên liệu nấu ăn, căn bản là cá mẫu tử không thích hợp, Mộ Lăng không nhìn thấy đầu nó, theo bản năng chính là nôn ọe.
195 "Ừ! Nương tử nàng nói gì?"thật lâu mới hồi phục tinh thần, Đế Tuấn kinh ngạc "Ân! Ai muốn ăn, nhìn cũng muốn nôn rồi, ta không có rảnh mà nhét nó vào trong bụng.
196 "Ăn cá mẫu tử cũng là do nàng cam tâm tình nguyện, chính là vì nương tử quan tâm chàng, nên mới muốn thoả mãn yêu cầu của chàng đó. " Lấy câu nói của hắn lặp đi lặp lại trăm ngàn lần để chặn miệng hắn.
197 Tình huống này, chính là thái tử gia đang khi dễ người đàng hoàng. Hừ, nhưng hắn cũng không quên con thỏ mà nóng tính cũng cắn người đấy. Tiểu Bắc khó có thể thông minh một chút, chợt che bụng, ở chỗ đó nữa đứng nửa ngồi, kêu đau thành tiếng: "Mới vừa rồi cái mẫu tử sôi trào, có mấy giọt bắn vào miệng thuộc hạ, nước hàn đàm có.
198 Mộ Lăng không cười cười nhìn kịch nhao trước mắt: “Phu quân, chàng đem Tiểu Nam, Tiểu Bắc ép thành cài gì rồi? chuyện của chúng ta, bọn họ sao biết chứ, đừng làm khó người ta nữa.
199 Lăng Không chớp chớp mí mắt, chớp chớp hai cái :''Phu quân, thời hạn ba ngày đã đến, đem võ công trả lại cho thiếp. ''Một cái nhìn tương tự như thê tử có tuổi, trên thực tế không hơn không kém là nam đại thúc quen thuộc thúc khí định thần nhàn nhã liếc mắt một cái ngoài cửa sổ, căn cứ thăng độ trên thái dương đoán canh giờ, ''Còn kém gần nửa canh giờ, không vội.
200 Nhưng hắn vẫn kiên trì muốn đem ba mươi sáu canh giờ trừng phạt nàng làm hạnh phúc. Không bằng lòng đi vào cõi thần tiên, nàng không để sự chú ý trên người mình, Đế Tuấn cắn vào vành tai Mộ Lăng Không, thổi hơi nóng lên cổ nàng: “Chúng ta cũng chưa từng thử làm trên xe ngựa, nàng cũng biết vi phu rất muốn thử một lần, đáng tiếc là từ đầu đến cuối không có cơ hội.
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 23