201 Cho đến sắc trời chạng vạng thì mới lại chọn cá phong cảnh nên người chỗ ở, ngừng xe ngựa ở, chôn nồi nấu cơm. Sắc trời chạng vạng, nơi phong cảnh hữu tình này không người nào ở, dừng xe ngựa lại chuẩn bị nồi nấu cơm.
202 Hai thị vệ trong lòng cảm thấy bất ổn. Da đầu căng thẳng, mọi cử chỉ đều hết sức cẩn thận. Hi vọng nhờ vào đó mà hai vị chủ tử có thể quên một chút đồ vật.
203 Đau ba ngày ba đêm, không tự mình trải qua sao có thể chân chính hiểu được. "Tới đây!" Đại gia ngoắc ngoắc tay. Mộ Lăng không ảo não cúi thấp đầu tiến tới: "Phu quân, chàng đã tỉnh? Nghe nói buổi tối hôm nay muốn ăn lẩu, còn có rất nhiều thịt, vận khí chúng ta thật tốt, ha ha.
204 Chuyện mặc quần áo như vậy không làm khó được nàng. Bình thường khi hai người đi chung với nhau, chuyện nhỏ bên người, phần lớn đều là việc phải làm. Đó là chuyện thân mật nho nhỏ giữa phu thê, Mộ Lăng không cũng không nguyện ý sai Tiểu Nam đến giúp đỡ sờ chạm vào.
205 “Tiểu Nam!” Mộ Lăng Không không chịu được rống to. Nữ thị vệ đang bận rộn sợ co rúm người lại: “Phu nhân? Tiểu Nam ở chỗ này, có chuyện gì phân phó. ”“Tìm tới cho ta cái chậu, phu nhân muốn hộc máu, đừng quên cầm cái lớn.
206 Kết quả đây?Dĩ nhiên là hắn không muốn cái kết quả này!Nhưng hắn lại không nhịn được vui vẻ vì kết quả. Nửa vui nửa buồn, khiến cho Linh Đế ăn bữa tối cũng không ngon, càng không có tâm tình lật thẻ của các cung phi để hoan ái.
207 “Hoàng thượng, cái này nô tì không hiểu, Cửu nhi thắng, người lại không vui, Tiêu Dao thua, ngài rất vui mừng, ai,. . xem ra thật khó đoán tâm tư thiên tử.
208 Thời khắc vừa đến, Tiêu hoàng hậu mím môi không nói, đồng tử xinh đẹp ngay giữa, vẻ hả hê, rồi biến mất. Đợi con trai nàng từng bước một hoàn thành nhiệm vụ Linh Đế giao ra, thành lập chiến công bất thế, dù là không ở bên trong triều, đối thủ cạnh tranh lại kịch liệt, cũng sững sờ không sợ.
209 Linh Đế, thật đúng là hiểu được vật gì cũng có chỗ dùng đấy. Có thể hiểu được, tiểu cửu nhi nhận được mệnh lệnh này đúng là muốn giơ chân phát điên. Tiêu hoàng hậu cười không nói, mím môi ngậm giận.
210 Sớm có sáu người không kiềm chế được hưng phấn, từ ngoài cửa chui vào, xếp thành một hàng, ngã quỵ dưới chân, quy củ khấu đầu, cùng kêu lên, ''Đại ca.
211 Trong đầu Lăng Không tất cả đều tràn đầy dáu chấm hỏi. Một phòng nam nhân xem ra giống như lớn tuổi hơn phu quân nàng, nhưng nếu lấy da mặt mịn màng của Đế Tuấn làm vi tôn, loại tình cảnh đó rất cổ quái.
212 ''Tên tuổi của chị dâu rất quen thuộc, huynh đệ luôn cảm thấy cónghe qua ở nơi nào. ''Lão Thất Tiêu Hàn Nam đầu óc chuyển biến, ''Mấy năm nay trêngiang hồ xuất hiện ma nữ hẹp hòi chuyên gây chuyện thị phi, têncũng giống như chị dâu.
213 Hán tử cao bảy thước, thưởng phạt trên ngàn người, xưa nay thiết diện vô tư, công chính nghiêm minh, nhưng trước mặt Đế Tuấn, cư nhiên cũng biến thành hài đồng ngay thơ, hoàn thành nhiệm vụ lão đại giao phó, lấy được sự khẳng định chính là cảm giác thỏa mãn.
214 Vì vậy lại ngửi được không khí quen thuộc, liền dễ dàng đốt được sự điên cuồng trong xương cốt, từng cái một kích động, ngon hơn hẳn ăn mật ong. Ban đêm, bên tronh nhà gỗ sạch sẽ nhất trong trại, bên trong mặc dù không lớn, nhưng đều là gia cụ Hồng Mộc chế tạo, tử sách bày đầy cổ tịch, vẫn còn có không ít bàn đơn lẻ, thu dọn chỉnh tề xong không có nổi bụi.
215 Hết cách rồi, khuyết điểm trên người hắn ít lại càng ít, muốn bắt nhược điểm để trêu chọc mấy câu, cũng cực khó khăn. Thỉnh thoảng đụng vào một cái, nàng liền không nhịn được cười đi cười lại, trước mặt da hắn run lên một cái, nàng cũng liền thỏa mãn.
216 Cười khanh khách, nàng giống như một con rắn vặn vẹo, mặc dù là đang chống cự nhưng thân thể uyển chuyển thật sự muốn cùng hắn dây dưa. Vài ngày dính vào người nàng, ý chí sức lực của hắn còn mỏng hơn giấy.
217 Tiêu Duy Bạch đã kêu liền 4,5 tiếng lão đại, mấy huynh đệ Tiêu gia cũng điên cuồng gào thét, đối với Đế Tuấn đầy cảm giác sùng bái. “A? Trong phòng rõ ràng có đốt nến, vậy sao lão đại lại không có ở đây?” Lão tứ Tieu Lâm chần chờ nói.
218 “Đúng vậy, nếu không phải đại ca nói thanh âm bên trong có gì không đúng thì những người thuần khiết như chúng ta sao có thể phát hiện chứ. ” Chuyện hãm hại huynh đệ như vậy, chỉ cần có người mở ra, lập tức có người phụ họa.
219 Không chỉ là điểm vào võ công, cũng không quên điểm á huyệt, miễn nghe om sòm. Đế Tuấn khí định thần nhàn, ôm lấy hai tay, đi đi lại lại. “Thích nghe lén như vậy, tối nay cho các ngươi nghe đủ.
220 Nàng không còn mặt mũi nhìn người khác nữa rồi. Đợi đến khi mặt nạ da người lâu không dùng đến, ngày mai dính vào trên mặt đi ra cửa, khiến cho người khác nhìn không thấy được sắc mặt của nàng.