1 Yên Xuyên là một thành phố với đầy những sự tích. Người ta đồn rằng nơi đây từng bị một vị tướng chiếm lĩnh, ông ta cả đời lập được vô vàn chiến tích nhưng lại chưa lập gia đình.
2 Sau khi tiếp nhận Liên Thịnh, cuộc sống của Lộ Thiếu Hành cũng chẳng thoải mái gì, hết mâu thuẫn gia đình lại đến nội bộ công ty không đồng thuận, chia bè kết phái.
3 Ngồi trên xe, Lê Họa thẫn thờ như người mất hổn. Trác Dực Đình đề nghị đi uống cà phê, cô lắc đầu từ chối, sau đó dường như anh còn nói thêm gì nữa nhưng cô cũng không để ý.
4 Tô Tự là cô gái độc nhất vô nhị, không ai có thể thay đổi suy nghĩ của cô nàng. Lê Họa cũng chẳng khuyên nhủ bạn điều gì, chỉ xin nghỉ phép vài ngày ở nhà chăm sóc Tô Tự.
5 Ngày hôm sau, Tô Tự nhất quyết trở lại Nhân Hạ, mặc cho Lê Họa có khuyên can thế nào. Biết rõ Tô Tự sẽ không nghe lời mình nhưng Lê Họa vẫn không kiềm chế đưọc mà nói mấy câu, cuối cùng chỉ nhận lại được một lời của Tô Tự.
6 Lê Họa dùng khăn giấy lau khô mặt, dặm lại chút phấn. Cho dù mệt mỏi cỡ nào, cô cũng không muốn để người khác trông thấy bộ dạng uể oải của mình. Thật ra đây chỉ là một thói quen mà thôi, không phải cố tình khiến người khác nghĩ mình sống tốt, chỉ là cô muốn tự nhủ rằng bản thân đang rất ổn.
7 Một linh hồn cô độc quả thật đáng xấu hổ, vừa muốn nhận lấy sự ấm áp của người khác, nhưng lại không muốn nỗ lực, không muốn đánh đổi.
Lê Họa cả đêm không ngủ được, đầu đau như muốn nổ tung, đã vậy lại đang trong thời kỳ kinh nguyệt.
8 Type: Thanh Hương
Tảng đá đè nặng trong lòng bấy lâu biến mất, Lê Họa nói chuyện với Trác Dực Đình cũng cảm thấy thoải mái hơn. Đây mới chính là cuộc sống thuộc về cô, chạm vào được, trông thấy được, không cần lo lắng xem khi nào mọi thứ sẽ vỡ tan như bong bóng.
9 Type: Thanh Hương
Về nước đã vài tháng, Lộ Thiếu Hành vẫn ở cùng với gia đình, chưa dọn ra ngoài ở riêng như Lộ Ôn Diên hay Lộ Diệc Cảnh, cũng coi như bầu bạn với bố mẹ.
10 Type: Thanh Hương
Lê Họa ngồi trước máy tính, thầm nghĩ, cứ như vậy mãi không ổn, cô chẳng thể uống rượu kiếm tiền cả đời được, dù người ta không chê bai nhưng dạ dày của cô cũng không chịu nổi.
11 Type: Thanh Hương
Càng ngày Lê Họa càng có cảm giác bản thân đang dần dần đón nhận sự hiện diện của Trác Dực Đình trong cuộc sống của mình. Thậm chí, cô còn cảm nhận được hơi thở của anh luôn bủa vây xung quanh.
12 Type: Thanh Hương
Lộ Thiếu Hành ra về sớm. Mọi người chỉ cười nói anh là con người bận rộn, sau đó lại tiếp tục cuộc vui.
Trong lúc ăn cơm, Trác Dực Đình tỏ ra rất ân cần quan tâm đến Lê Họa.
13 Type: Thùy Miên
Đợi lâu như vậy, cuối cùng lại chẳng thu được kết quả gì, Lộ Thiếu Hành cảm thấy rất không thoải mái. Anh khởi động xe, mau chóng hào vào dòng xe cộ nườm nợp trên đường.
14 Type: Thùy Miên
Lê Họa đứng thất thần mãi đến khi chuông đồng hồ điểm.
Kim đồng hồ di chuyển từng chút từng chút, như đang ghi lại khoảnh khắc ngốc nghếch của cô nãy giờ.
15 Type: Thùy Miên
Lộ Thiếu Hành cầm điện thoại, kiên nhẫn nghe đối phương giải thích, thi thoảng lại nhíu mày. Có lẽ anh không ngờ một sự việc đơn giản lại dẫn đến kết cục này.
16 Type: Thanh Hương
Không biết có cơn gió nào thổi qua, cô cảm thấy mặt mình lạnh buốt như chạm vào băng. Thật ra, Lộ Thiếu Hành cũng chẳng khác một cơn gió thổi vào thế giới của cô.
17 Type: Thùy Miên
Cơn gió lần này cũng đột ngột ập đến như lần trước. Lê Họa vuốt lại mái tóc, cố gắng trấn tĩnh bản thân. Tất cả đã là quá khứ rồi, người đứng trước mặt cô bây giờ chỉ là một người xa lạ mà thôi.
18 Type: Thùy Miên
Mang thai?
Lê Họa bất giác đưa tay lên bụng, đã không còn cảm giác gì ở đó nữa rồi. Người đàn ông này chưa từng cho cô một chút mơ mộng đẹp đẽ nào, nhưng cô lại từng muốn giữ lại cho mình hồi ức đau khổ nhất với anh.
19 Type: Thùy Miên
Trước đây, từng có lúc Lê Họa tự hỏi, có danh dự để làm gì? Đối với một kẻ như cô, danh dự quả thật là một thứ vô dụng, không thể thay thế thức ăn, không thể thay thế quần áo.
20 Type: Thanh Hương
Khi một người đàn ông uống say, rất dễ xảy ra những chuyện ngoài tầm kiểm soát, phụ nữ cũng vậy. Nhưng không có nghĩa là tất cả những trường hợp say rượu đều diễn biến theo quy luật đó.