861 Càng nghĩ Lộ Nhi càng cảm thấy có khả năng, Lộ Châu không chết, nàng vẫn luôn cảm giác được. Nhưng nếu cô ấy thật sự xuyên đến hiện đại, không biết một cô gái cổ đại sẽ kiếm sống như thế nào?Đối với cô gái Lộ Châu đó, Lộ Nhi chợt có chút lo lắng ——Nếu như cô ấy rơi vào nhà mình thì thật may mắn, nhất định mẹ sẽ chăm sóc cho cô ấy, nhưng ngộ nhỡ.
862 “Lộ Nhi, cái này. . . . . . có thể ăn như vậy?”Thả miếng thịt mỏng vào trong nồi, khuấy mấy vòng rồi vớt ra ngoài, Bảo Bảo cũng đã chuẩn bị hai phần gia vị, cay hoặc không cay.
863 “Thật không? Con cũng muốn đi. . . . . . ”Bối Bối là một đứa trẻ nên cậu chỉ ngây thơ hỏi, nhưng sắc mặt của Lộ Nhi và Bảo Bảo lại cứng đờ, đi ư?Rất xa, rất xa, có lẽ là cả đời cũng không thể trở về.
864 “Vậy ta cũng không trở về. . . . . . ”Lộ Nhi thản nhiên cười một tiếng, hai mắt kinh ngạc nhìn ánh mắt xanh của Hiên Vương giống như ngọc bích xinh đẹp, nhàn nhạt nói:“Người thân của ta cũng chỉ có nương nhưng chàng cùng Bảo Bảo đều ở bên cạnh, mà nương ta cũng chỉ có hi vọng, mong ta sẽ hạnh phúc.
865 Cha à, mẹ à, dù sao thì bờ hồ cũng là nơi công cộng, hai người muốn thân thiết thì tìm một chỗ không người được không?Thiếu nhi không nên nhìn, thiếu nhi không nên nhìn a!Có điều dám chắc là Bảo Bảo không thuộc về thành phần thiếu nhi đó!“Ca ca, buổi tối chúng ta sẽ chơi gì vậy.
866 Mồ hôi, hai lý do này không phải giống nhau sao? Trong lúc hắn đi tìm Vương gia hồi báo, ai mà biết Bảo Bảo đã đi tới chỗ nào?Hắc y nhân khó xử nhìn Bảo Bảo, Bảo Bảo cười nhẹ nói:“Ngươi tên là gì? Bên cạnh ta vừa đúng lúc thiếu một thiếp thân thị vệ, nếu không.
867 Có nên thay đồ ăn xin không? Nếu để cho cha biết, đoán chừng sẽ. . . . . . Ở trên đường phồn hoa tìm một tên ăn xin cũng không phải là việc rất khó, trước đó đã nói với Kim rồi, không phải những lúc vạn bất đắc dĩ thì không được hiện thân, hắn tin tưởng thị vệ kia sẽ không phá hỏng chuyện tốt của mình.
868 Nhìn vẻ mặt bé gái, Bảo Bảo đã hiểu ý nghĩ của cô bé, hắn cất bước đi tới quán nhỏ, vừa mới đi được một bước, vạt áo lại bị cô bé kéo lấy:“Ca ca, ca muốn giúp Nha đầu mua thức ăn sao?”“Nha đầu? Tên của muội là Nha đầu sao?”Bảo Bảo nhếch mày, mắt lạnh nhìn về cái tay nhỏ bé đang nắm lấy áo mình, nhàn nhạt hỏi.
869 Thấy bọn họ rất tích cực, Bảo Bảo cực hài lòng. “Đây chính là nhà của muội?”Nhìn ngôi nhà cũ rách trước mắt, Bảo Bảo không vui nhíu mày. “Là. . . . . Khụ.
870 “Cha, không được a. . . . . . ”“Ông trở về làm gì? Đây là cơm của tôi và Nha đầu. . . . . . ”“Cha, cha không thể mang đi a. . . . . . ”“Hừ, con nha đầu chết tiệt kia, buông tay ra, nếu không buông tao vứt mày vào kỹ viện.
871 Người cha này chắc hẳn đã làm cô bé tổn thương rất sâu sắc?Bằng không, làm con gái mà thấy cha bị người khác đánh, làm sao sẽ đứng yên như vậy chứ?“Tôi.
872 Bảo Bảo dừng chân nhưng không hề quay đầu lại. “Mẹ, ca ca là. . . . . ”“Cậu ấy là con của Vương gia, chúng ta không thể trêu vào. . . . . . ”Aiz, nhìn ánh mắt lưu luyến của nữ nhi, phụ nhân thở dài.
873 “Không sao rồi. Bảo Bảo, con đã đi đâu vậy?”Buông Bảo Bảo ra, Lộ Nhi cũng không hề tức giận, nàng tin tưởng Bảo Bảo sẽ không vô duyên vô cớ đi ra ngoài, nhất định là có chuyện gì mới có thể hành động âm thầm như thế.
874 “Ha ha. . . . . . Bảo Bảo, mẹ cũng hiểu mà, chỉ là hiện tại thân phận của con rất đặc biệt. Con cũng biết đó, mẹ sợ bọn họ đến báo ân sẽ bị người có tâm kế lợi dụng.
875 “A, không sao. . . . . . Bảo Bảo cũng mệt rồi phải không? Con về phòng trước đi. . . . . . ”Lộ Nhi cuống quít dặn dò, lần này Hiên Vương giận thật rồi, Bảo Bảo ra khỏi phủ cũng không sao nhưng ít nhất nên nói với hai người một tiếng a.
876 Lộ Nhi lo lắng nhìn Hiên Vương, hắn chỉ lắc đầu một cái:“Cũng sẽ không đơn giản như vậy. Lộ Nhi, ta hỏi thị vệ kia xem, nàng gọi các con đi ăn cơm đi.
877 Gương mặt có chút nóng lên, thất thần lúc làm việc lại còn bị con trai của mình bắt được, nàng cũng quá thất bại đi?Bảo Bảo bất đắc dĩ thở dài:“Mẹ, nếu như ở hiện đại thái độ làm việc của mẹ mà như vậy đoán chừng đã bị đuổi từ lâu rồi.
878 Tận cùng của cái chết là gì? Là sống lại lần nữa, lần nữa sống lại. . . . . . Vậy cô ấy đâu rồi, cô ấy ở đâu? Không phải là cô ấy cũng xuyên qua một thời đại nào đó?Nhưng đến cũng tốt, không đến cũng được, đời này hắn sẽ không tin tưởng nữ nhân lần nữa, càng sẽ không tin tưởng tình yêu.
879 “Lộ Nhi, còn nhớ rõ bí mật của chúng ta không? Ta vẫn luôn nhớ. . . . . . ”Hai mắt Khánh Vương nhìn chằm chằm Lộ Nhi, quan hệ của hắn và Hiên Vương vốn không tệ nhưng sau chuyện của Lộ Nhi, bọn họ ít khi gặp mặt nhau.
880 Vậy mà nàng không hề phủ nhận?Biết rõ kết quả sẽ như thế, nhưng khi chính tai nghe được trong lòng Khánh Vương vẫn rất đau xót ——Lộ Nhi, tại sao phải tuyệt tình như vậy, dù là nàng cho ta một chút xíu hi vọng, dù là gạt ta cũng được!Nhưng nàng không gạt hắn, thanh âm của nàng rất dứt khoát, dường như không hề đắn đo suy xét.
 
    Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 50