41 Ta thuộc về chính mình! Vương gia, ngân phiếu của ta ngài đã xé, ngài phải đền cho ta!”Không sợ nhìn nam nhân này giận dữ. Thật ra hiện tại nàng cũng không cần sợ hắn, nàng có bạc, đi ra ngoài cũng có thể tự kiếm sống, cản bản cũng không cần dựa vào hắn.
42 Hiên Vương kinh ngạc nhìn chằm chằm nàng, mâu quang xem xét kỹ làm như có thể từ trong lời nói mà tìm được độ tin cậy. “Vậy đứa bé rốt cuộc được mấy tháng?”“Năm tháng, lúc ấy ta tìm đại phu.
43 “Một lát bảo quản gia đi xem thử một chút, Lộ Nhi, nàng đã nói, bạc của nàng. . . . . . ”Dừng, không phải là sửa chữa nóc nhà sao? Có thể tốn mấy lượng bạc, bảo đảm không hao phí hết một trăm lượng!Lộ Nhi yên tâm, nhưng vì sao trong lòng lại thấy lo lắng, cảm giác có chút thất thượng bát hạ** vô cùng không thoải mái vậy?**bảy lên tám xuống : nghĩa là lòng thấp thỏm, nhấp nhổm không yên.
44 Lộ Nhi yêu thích điểm này của nàng, độ tuổi của hai người vốn là cách xa không nhiều, sống chung cũng có phần tự nhiên hơn. “Không có gì. Đúng rồi, Tuệ Nhi, người làm ở Vương phủ này một năm có thể kiếm bao nhiêu lượng bạc?”Tò mò nhìn Tuệ Nhi, nàng không muốn hỏi chuyện riêng của Tuệ Nhi, nàng chỉ muốn biết một trăm lượng rốt cuộc có thể đáng giá bao nhiêu tiền.
45 Vương gia kia nhất định là nhân cơ hội này gây khó khăn, cố ý làm khó nàng. Hiện tại trong bụng hắn không biết lại đang suy nghĩ mưu ma chước quỷ gì rồi!“Việc này, tiểu thư, lão cũng thật khó nói.
46 Là do thái độ của Tuệ Nhi đối với nàng, nàng đã cảm giác được. Lúc đi ra, Tuệ Nhi đối với nàng khách khí rất nhiều. Có lẽ nàng làm như vậy là không muốn để cho người ngoài nói xấu ư?Tuệ Nhi không phải là thiếp thân nha hoàn của nàng, nàng là do Hiên Vương cấp ình.
47 Đàn ông có cái mã thì được lợi ích gì?Tính khí không tốt, tính nết không tốt, nhân phẩm cũng không tốt, căn bản là ——Cái gì cũng không được, cái gì cũng không tốt!Bảo Bảo, mẹ quyết định, con không cần phải làm con trai của Vương gia hẹp hòi, dã man, thay đổi thất thường này, mẹ sẽ tìm cho con một người cha có phẩm hạnh tốt đẹp nhé?Trong lòng lặng lẽ cùng Bảo Bảo thương lượng mà vẻ mặt nàng thay đổi liên tục, qua hồi lâu mới khôi phục lại khuôn mặt ửng hồng như lúc trước ——“Vậy chúng ta đến thư phòng thôi!”Thanh âm bình tĩnh ngay cả chính nàng cũng cảm thấy quái dị.
48 Nàng là một phụ nữ có thai nha, trêu đùa phụ nữ có thai rất vui phải không?Hừ, còn có nóc nhà nữa, hắn nhất định là cố ý. Đúng rồi, mới vừa rồi tại sao quản gia phải lau mồ hôi? Làm sao có thể đột nhiên lau mồ hôi như vậy? Thời tiết bây giờ cũng không quá nóng, ông ý không phải là cố nói như vậy chứ?Haiz, quên đi, đi gặp Vương gia chết tiệt rồi hãy nói!Chính sự quan trọng hơn, Vương Phủ này nàng thật không chịu nổi nữa, nàng muốn đi ra ngoài, muốn sống tự lập!————Trong vườn, trên Vọng Tiên Các thật cao, hai nam tử tuấn dật phi phàm đón gió mà đứng.
49 “Khánh, không được có ý gì với nàng!”Quay đầu lại, Hiên Vương cảnh cáo nhìn đệ đệ luôn luôn ngang ngạnh, nghiêm nghị nói. Không được có ý gì với nàng?Khánh Vương khiêu mi, có ý tứ, rất có ý tứ, đây chính là lần đầu tiên Hiên Vương vì một nữ nhân mà cảnh cáo hắn!Cái gì mới gọi là nghĩ biện pháp?Trò chuyện tâm sự cũng không tính chứ? Bây giờ huynh ấy muốn đi tìm nàng ấy sao?Hắn cũng rất muốn đi xem thử một chút a.
50 Rất có thể ! Còn những hoa cỏ này thì sao?Lộ Nhi chợt dừng bước, nhìn trăm hoa đua nở hết sức tươi đẹp hai bên, bất an nhíu mày. “Tiểu thư, người đang nhìn cái gì?”Nhìn Lộ Nhi chợt dừng bước trước một bông hoa, hai mắt nhìn chằm chằm vào cánh hoa, Tuệ Nhi không hiểu hỏi.
51 Ngoài thư phòng có mấy khóm trúc xanh thanh nhã, nơi này không có muôn hoa khoe sắc, màu xanh lục nhàn nhạt khiến cho nơi đây thật tĩnh mịch!Gió nhẹ lướt qua, trúc xanh theo gió nhẹ nhảy múa, bóng trúc in trên mặt đất không ngừng đung đưa theo gió.
52 Có điều giấy cũng đã được chuẩn bị sẵn trên bàn, Hiên Vương cười tà mị ——Một nụ cười, cực kỳ tuấn mỹ, đủ để cho thiên địa không ánh sáng, vạn vật thất sắc.
53 Có lúc làm mực bắn cả ra ngoài nhưng ông cũng không bao giờ mắng nàng, chẳng qua là cười hì hì sờ sờ đầu của nàng, hiền lành cười nói:“Lộ Nhi à, con nhìn mình xem, thật sự biến thành tiểu hoa miêu nghịch ngợm rồi.
54 Người ở dưới mái hiên không thể không cúi đầu, trên mặt Lộ Nhi lộ ra một chút vội vàng, tâm cũng bắt đầu lo lắng ——Hiên Vương cũng không phải là người dễ nói chuyện như vậy chứ? Trong lòng đột nhiên cảnh báo, trong mắt lại thêm một tia phiền não đề phòng.
55 “Vậy nàng nói nên trả tiền thế nào đây? Còn có mấy ngày gần đây, ăn uống của nàng đều là ở Vương phủ. Nữ nhân, nàng sẽ không ngây thơ cho rằng Vương phủ của bổn vương là chỗ ăn ở không mất tiền chứ?”Hắn không vội, vẫn có thời gian cùng nàng nói chuyện.
56 Hừ, nàng đường đường là một học sinh giỏi ở hiện đại, cũng không tin ở cổ đại này không kiếm được bạc chứ?Muốn dùng điểm này để nhốt nàng, ý tưởng của Vương gia chẳng phải là quá đơn giản ư?“A, nàng muốn kiếm bạc ư? Lộ Nhi, không biết nàng định kiếm bằng cách nào? Ừm ta cũng không thể tính giá cao cho nàng, vậy một phần lợi đi.
57 Thứ hắn muốn giam cầm cũng chính là một cô gái đang ở cái tuổi rực rỡ nhất này. Có người nói mười tám tuổi là mùa hoa, mười chín tuổi là mùa mưa. Không nghĩ tới đó là độ tuổi mộng mơ của các thiếu nữ.
58 Hắn bị làm cho tức giận liền buông tay ra, hắn giống như là loại người đói bụng ăn quàng sao?Hoặc là trong lòng của nàng, hắn chính là một nam nhân rất vô lại, rất háo sắc?“Tốt! Tốt! Tốt!”Liên tiếp nói ba chữ tốt, Lộ Nhi kiên cường ngẩng đầu ưỡn ngực, lạnh lùng nói:“Vương gia đã quyết định như thế, vậy ta có thể rời đi được chứ?”Hiên Vương thở dài, giữ nàng lại bên người hắn lại làm nàng khó xử như vậy sao?“Đợi chút, đây là khế ước, nàng ký tên xong có thể đi.
59 Hắn là Vương gia tôn quý, muốn nữ nhân dạng gì mà chẳng có? Nhưng hắn vẫn nhằm vào mình, cùng mình đối nghịch. “Việc này. . . . . . ”Vấn đề này hỏi thật hay, nếu như nàng không phải là nàng, hắn cũng không cần phải liếc nhìn dù chỉ một chút.
60 “Khánh Vương, tại sao ngài lại ở chỗ này?”Nơi này là nhà của hắn sao? Làm sao lại cảm giác hắn luôn đi lang thang trong Hiên Vương phủ chứ?“Lộ Nhi, cười cái gì?”Ở trong phòng, hắn dĩ nhiên thấy được mất mát trong mắt nàng, trong lòng có chút không tự nhiên.
Thể loại: Xuyên Không, Ngôn Tình
Số chương: 100