1 TIẾT TỬ Bông tuyết màu bạc bay tán loạn, đội ngũ đưa kiệu theo hàng dài trong trời đầy bông tuyết đi chật vật, ngã trái ngã phải, mỗi người chỉ cần nhất mở miệng, miệng ngay lập tức sẽ nhồi vào đầy tuyết trắng.
2 Chương 2. 1 “Buông tay, buông tay a!” Quý Duy Lễ không nhìn Khang Mộc Vân, đè thấp tiếng lệnh ấy nô bộc đang quét tước lui ra. Sau mới buông tay nàng, hừ lạnh một câu: “Chỉ tại tay của ngươi!” Có lầm hay không? Là hắn làm đau tay nàng thì có? Xem vẻ mặt bất mãn của nàng, hắn nổi trận lôi đình “Không quá vài ngày, tay ngươi sẽ lộ ra chân tướng thật của ngươi.
3 Chương 3. 1 Gió thổi xào xạc cuốn tung những chiếc lá bay lất phất giữa trời, trong hoa viên tĩnh lặng của Quý gia, hai vợ chồng Quý Quân Hào, Tào Huyên cùng lão Cao Hồng ngồi uống trà.
4 Chương 4. 1 Kỳ thật, cũng không phải là khó. Đêm sâu, gió lạnh thổi vào Đông các, lặng lẽ tiến vào căn phòng ngủ tĩnh lặng. Trên giường, một thân hình nho nhỏ cuộn mình như sâu lông tìm hơi ấm.
5 Chương 5. 1 Rốt cục, nàng cũng thức giấc, đôi mắt mở to nhìn hàng ria trên chiếc cằm cương nghị của tuấn nhan trước mặt, cảm nhận được mùi hương của nam nhân phảng phất quanh mình.
6 Chương 6. 1 Quả thực, không thể tưởng tượng. Quý Duy Lễ chủ động thẳng thắn đem thân phận thật của Khang Mộc Vân và chuyện nàng vì lên nhầm kiệu hoa mà bái đường cùng hắn nói cho người nhà.
7 Chương 7. 1Trong không khí buổi sớm, ánh mặt trời vàng ấm áp len qua cửa sổ vào phòng. Khang Mộc Vân chậm rãi tỉnh dậy. Đầu tiên, truyền đến bên tai là tiếng tim đập trầm ổn.
8 Chương 8. 1 Sáng sớm hôm sau Quý Duy Lễ mới vội vàng trở về phòng, nhìn thấy Khang Mộc vân cuộn mình trong chăn ở một góc giường say ngủ, nàng chắc là đã vì mệt mỏi chờ đợi hắn mà thiếp đi.
9 Chương 9. 1Hôm nay, Lý Ánh Tương phải rời đi sao?Khang Mộc Vân cũng không biết chính mình đang trốn tránh điều gì, sáng sớm nàng đã tới hậu viện. Tối hôm qua, Quý Duy Lễ không biết vì sao, lại muốn nàng nhiều lần như vậy, lúc nhiệt liệt ôn nhu, lúc lại bá đạo cuồng dã, chỉ mới nghĩ tới đây, người nàng phút chốc nóng bừng lên, mặt cũng vì vậy mà đỏ ửng.
10 Chương 10(Hoàn)Đêm khuya tuyết rơi càng nhiều, địa lao yên tĩnh không một tiếng động, trong phòng giam nhỏ hẹp ẩm ướt, Quý Duy Lễ im lặng ngồi ở trong góc, trên thực tế, hắn đã bị roi da đánh cho trầy da tróc vảy, nhưng thân thể đau, hắn có thể chịu được, hắn chỉ không thôi lo lắng Khang Mộc Vân sẽ bị Phùng Quý Phúc ức hiếp!Hắn cắn răng giao viên tiên dược sinh mệnh vĩnh hằng cuối cùng cho Phùng Quý Kim đã ốm đau nhiều năm, là vì hắn cho rằng người sắp đối mặt với sinh tử, sẽ hiểu được chân lí của cuộc sống, sẽ vì cảm ơn mà không ngại ra tay giúp đỡ hắn, ngăn cản con trai lão là Phùng Quý Phúc không làm phiền đến Quý gia nữa, nhưng xem ra hắn đã tính sai rồi.