181 Phong Lưu Tam Quốc Tác giả: Dục Hỏa Trọng Sinh-- o -- Quyển 4Chương 36: Sứ giả Viên Thiệu. Nhóm dịch: BlackNguồn: Vipvandan. vnLúc này bỗng nhiên ở bên ngoài có truyền tới tiếng của thị vệ:- Sứ giả Ký Châu Quách Đồ đại nhân tới.
182 Phong Lưu Tam Quốc Tác giả: Dục Hỏa Trọng Sinh-- o -- Quyển 4Chương 37: Tranh giành định đô. Nhóm dịch: BlackNguồn: Vipvandan. vnDương Bưu nhìn Chu Tuấn thấy hắn không có ý mở miệng thì thi lễ híp mắt lại từ từ nói:- Viên thị tứ thế tam công lai lịch công hậu lại trung với hán thất việc này nhất định phải để Viên đại nhân toàn lực ủng hộ mới có tương lai.
183 Phong Lưu Tam Quốc Tác giả: Dục Hỏa Trọng Sinh-- o -- Quyển 4Chương 38: Trương Lãng xuất hiện. Nhóm dịch: BlackNguồn: Vipvandan. vnMãn Sủng đương nhiên không có hảo tâm như vậy phải biết rằng Hoàng Hà với Nam Duyện châu phần lớn đã rơi vào trong tay của Tào Tháo, mà Lạc Dương cũng có thế lực của Tào Tháo thẩm thấu tới, Mãn Sủng đưa ra đề nghị lui về Lạc Dương thì quân chủ lực của Tào Tháo nhanh chóng tới điều này vô cùng có lợi với bọn họ mà đội ngũ của Viên Thiệu thì không có khả năng như vậy bởi vì Tào Tháo đối với Hiến đế có dã tâm lớn, căn bản sẽ không để Khúc Nghĩa ra khỏi Duyên Tân sau đó tiến thẳng tới Lạc Dương, dưới tình huống như vậy Khúc Nghĩa chỉ có con đừ duy nhất là ra Hà Nội xuôi theo Hoàng Hà mà đi xuống cuối cùng vượt sông như vậy hai quân cùng tốc độ hành quân thì Tào Tháo chắc chắn đến trước, nghĩ tới chuyện này Tào Tháo chiếm ưu thế lớn tuy nhiên kết quả như vậy Quách Đồ vẫn tiếp nhận được hơn nữa đối với quân của Thái Văn Cơ cũng có chỗ tốt, nếu Hiến Đế ở Hoằng Nông nhiều thêm một ngày thì Khúc Nghĩa khó có thể tiến vào bởi vì quân đội của hắn vẫn bị Tào Tháo ngăn cản, trừ phi Viên Thiệu khai chiến với Tào Tháo, nếu không thì đừng nói chuyện khác.
184 Phong Lưu Tam Quốc Tác giả: Dục Hỏa Trọng Sinh-- o -- Quyển 4Chương 39: Định đô nơi nào?Nhóm dịch: BlackNguồn: Vipvandan. vnTuân Du không ngờ rằng Trương Lãng sẽ dùng chính hành động của mình khi còn sống để làm ví dụ, hắn cả giận nói:- Hai việc đó khác nhau không có khả năng nhập làm một, ngày đó Tuân Du không ôm mộng thành công mà hành sự, đưa sinh tử ra ngoài vòng suy xét mà đám Hàn Xiêm bụng dạ khó lường tình thế không ổn, không ai đoán trước rằng bnọ họ sẽ không trở mặt lúc đó còn thảm hại hơn.
185 Phong Lưu Tam Quốc Tác giả: Dục Hỏa Trọng Sinh-- o -- Quyển 4Chương 40: Mã Đằng thể hiện. Nhóm dịch: BlackNguồn: Vipvandan. vnNhìn biểu lộ tí tửng của Trương Lãng cố gắng làm ra vẻ huyền bí trong lòng Mãn Sủng không khỏi mắng thầm một tiếng lão hồ ly hắn miễn cưỡng nở ra nụ cười mà nói:- Đã như vậy hạ quan cũng không hỏi tới nữa, đường đột tới mong thứ t?i.
186 Phong Lưu Tam Quốc Tác giả: Dục Hỏa Trọng Sinh-- o -- Quyển 4Chương 41: Từ Hoảng. Nhóm dịch: BlackNguồn: Vipvandan. vnTuy nhiên Trương Lãng cũng không phải là người dễ bị đánh bại hắn liền kiên trì nói:- Trước kia không có không có nghĩa là sau này không có, bất kỳ chuyện gì luôn có tiền lệ sao? Hán cao tổ không phải lần đầu định đô ở Trường An à?Đường Hoàng tựa hồ sắp chứng kiến thắng lợi, thấy Trương Lãng mềm yếu vô lực phản bác thì lớn tiếng giễu cợt:- Không sai nhưng Trương tướng quân chớ quên, Trường An chính là hiểm địa ở Quan Trung.
187 Phong Lưu Tam Quốc Tác giả: Dục Hỏa Trọng Sinh-- o -- Quyển 4Chương 42: Kinh Việt. Nhóm dịch: BlackNguồn: Vipvandan. vnThái Bộc Hàn Dung kinh hãi kêu lên:- Theo tướng quân đoán chừng Hàm Cốc quan còn có thể giữ được bao lâu?Từ Hoảng cười khổ một tiếng mà nói:- Nếu như không có viện quân tới chỉ cần một ngày nữa Lý Thúc tập trung tất cả khí giới bằng binh lực của Hàm cốc quan hiện tại đối phương chỉ cần một ngày là công phá được.
188 Phong Lưu Tam Quốc Tác giả: Dục Hỏa Trọng Sinh-- o -- Quyển 4Chương 43: Đại Lý TrangNhóm dịch: BlackNguồn: Vipvandan. vnĐúng lúc Trương Lãng đang miên man suy nghĩ thì Lưu Hiệp lại nhìn về phía hắn:- Trương tướng quân.
189 Phong Lưu Tam Quốc Tác giả: Dục Hỏa Trọng Sinh-- o -- Quyển 4Chương 44: Biến trong đêm khuyaNhóm dịch: BlackNguồn: Vipvandan. vnHoàng Tự cao hứng vô cùng:- Vâng chúa công.
190 Trương Lãng một lần nữa cả kinh hắn mơ hổ cảm thấy đối phương có khí thế thật là cường đại, hắn chỉ có thể lui một bước nghiêng người tránh đi. Đối phương làm sao có thể bỏ qua cơ hội như vậy hai cánh tay của hắn rung lên, biến chiêu cực nhanh khiến cho người ta líu lưỡi.
191 Điển Vi không hề yếu thế tuy hắn khí lực không bằng hơi bị thất thế nhưng dù sao cũng là siêu cường võ giả thiết kích tay trái của với đại đao nghênh tiếp nhau, hai tay trình độ thuần thục.
192 Hắc y nhân sử song thương liên tục nhìn về phía Triệu Vũ lửa giận ngút trời mà nói:- Đại ca, Hứa Dịch thiếu chút nữa là bị nàng phế đi cánh tay trái. Mọi người quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Triệu Vũ cùng với hắc y nhân sử song thương kia đánh nhau, tay phải hình như bị mai hoa thương của Triệu Vũ xẹt qua, tuy tổn thương không lớn nhưng làm cho tay trái của hắn mất đi một chút năng lực, tuy nhiên người này gầm nhẹ một tiếng, vũ khởi song thương, dương dương đắc ý nhìn Triệu Vũ.
193 Khóe miệng của Trương Lãng cười lạnh, nhìn thấy đối phương một đao hoành ngan trước mặt, tụ tập khí thế tuy tĩnh như xử nữ nhưng cả giác giống như là dã thú có thể tùy thời bộc phát, hắn không dám lãnh đạm tay trái xoay tròn, đao thép chăm chú ở trong tay cơ hồ đã trở thành một bộ phận của thân thể, trên người toát ra hết khí lực một chiêu hoành tảo thiên quân, dùng tốc độ như thiểm điện mà bắn tới.
194 Trương Lãng kinh hãi, đối phương dùng phương thức này hắn làm sao có thể tiếp nhận được cho dù giết được đối phương thì mình cũng phải trọng thương nói không chừng đồng quy vu tận, nếu như vung ra chiêu thức thì ưu thế vừa rồi sẽ biến mất vô ảnh vô tung thật là không cam lòng.
195 Hai người kia tỉnh táo đứng tại chỗ giống như không nhìn thấy gì, chuyện gì cũng chưa từng phát sinh. Trương Lãng thở sâu một hơi cố gắng trấn định tinh thần lại, hồi phục lại mà mỉm cười nói:- Hai vị là người phương nào nhìn hình dạng của các vị chắc là huynh đệ thật sự là hảo thân thủ.
196 Tào Hưu thấy vậy liền quyết đoán lãnh đạm nói:- Hai người chúng ta bản thân bị trọng thương nhiệm vụ thất bại chuẩn bị lui thôi. - Ha ha ha. Đúng lúc Tào Hưu định hạ lệnh lui binh thì ở trên không trung bỗng nhiên truyền tới tiếng cười sau đó một thân ảnh bay tới.
197 Dương Dung lúc này cũng nhịn không được mà lui về nắm lấy Trương Lãng khổ sở nói:- Lão công thương thế của chàng không nhẹ mau đi đi. Trương Lãng vững tâm như sắt sống chết không đi không để ý tới sự cầu khẩn của Dương Dung và chúng Ưng vệ.
198 Lão giả kia cười ha hả vài tiếng trung khí mười phần trên mặt tràn ngập vẻ tự tin mà nói:- Lão phu năm nay đã sáu mươi tuổi nhưng đôi mắt vẫn còn sáng, ngươi tuy quần áo lụi bại sắc mặt tái nhợt nhưng ánh mắt lại thanh triệt vô biên, hạo nhiên chính khí những đạo chích bình thường tuyệt không thể có.
199 Nếu như đông tiến Lạc Dương theo địa bàn của Tào Tháo lui về Lạc Dương thì không khác nào tìm tới cái chết, Tào Tháo đại quân đã tới chỉ cần bị hắn bắt gặp là toàn quan bị diệt, nếu như theo con đường lúc đi trở về thì cũng rất nguy hiểm, nếu như Tào Tháo và Lưu Biểu đạt thành hiệp nghị gì, ở Kinh Châu chặn đường mình thì không thể về được, tóm lại vẫn nên kiếm đường khác.
200 Trương Lãng cũng nghi ngờ nhìn đạo tặc thủ lĩnh đang trắng bệch cả khuôn mặt lúc này hắn biết là thời kỳ nhạy cảm thân phận của mình mà tiết lộ ra ngoài chỉ sợ chết không có chỗ chôn vì để đạt được mục đích bí mật tối nay có thể giết người diệt khẩu.