241 “Được rồi! Nhưng ta cần được chia xẻ tầm nhìn của ngươi!” Phong Vân Vô Kỵ đáp lại trong linh hồn. Đây là điểm mấu chốt của hắn, đối với thứ mà bổn tôn cảm thấy hứng thú thì hắn đồng dạng cũng cảm thấy hứng thú.
242 Vừa nghĩ đến đây, lửa giận trong lòng Phong Vân Vô Kỵ lại bừng lên, nhưng lại không có cách nào phát tiết ra. Dù sao mọi chuyện cũng là do chính bản thân hắn gây nên.
243 Khi Phong Vân Vô Kỵ đang chuẩn bị rời khỏi lòng đất, bỗng nhiên một giọng nói lạnh lùng từ phía trên vang lên. Giọng nói kia trực tiếp xuyên thấu qua từng lớp đất, truyền vào trong tai của hắn.
244 Phong Vân Vô Kỵ ngồi xếp bằng trên hư không, chầm chậm ngồi xuống, cỗ cảm giác bất an lúc đầu đã biến mất vô ảnh vô tung. “Bổn tôn? Bổn tôn?. . . ” Phong Vân Vô Kỵ dựa theo từng tia liên lạc linh hồn kia rồi triệu hoán, liên lạc linh hồn ngay cả lĩnh vực cũng không cách nào ngăn cản.
245 Não hải giống như muốn nổ tung ra, như bị vô số mũi kim đâm, cho dù có chuẩn bị nhưng Phong Vân Vô Kỵ vẫn đánh giá thấp năng lượng của đệ thất thiên Ma hoàng Cổ Liệt Nhĩ, mặc dù ở trong hắc ám kim tự tháp này không biết bao nhiêu lâu nhưng ma thức của Cổ Liệt Nhĩ lại không hề như ma nguyên của hắn, suy yếu mà lợi hại.
246 Loại chuyện này cũng không cần tìm cái cớ gì cả, Ma tộc hành sự luôn luôn là như thế, nếu Phong Vân Vô Kỵ thân mang công pháp bá đạo đối với những món ngon treo ngay bên mép này đều không chút phản ứng thì có lẽ Cổ Liệt Nhĩ cũng phải hoài nghi.
247 Trên mắt cá chân, một trận đau đớn truyền đến, Phong Vân Vô Kỵ hoảng sợ phát hiện, người đó không biết từ lúc nào không ngờ đã vô cớ lấy ra một đoạn tín ngưỡng chi liêu, xuyên qua đùi mình.
248 Thanh đao Phá Thiên này do Đông Phương Phá Thiên sử dụng quá lâu, đến mức mang cả đao ý và chiêu thức của Kiếp Ma Đạo nhập vào bên trong. Khi Phong Vân Vô Kỵ chạm tay vào thân đao, một luồng đao ý điên cuồng tràn ra chống lại.
249 “Ông…”Từng tiếng đao minh réo rắt vang lên. Khô Lâu Thập Tự kiếm trong nháy mắt đã biến thành một thanh trường đao mũi hẹp màu đen rộng bằng ba ngón tay, dài hơn một trượng.
250 Phong Vân Vô Kỵ đứng trong hư không, nội tâm rơi vào một trạng thái cổ quái, một bên khác, hóa thân thành ma của hắn nội tâm hoàn toàn bình tĩnh và lạnh lùng, nhưng đồng thời một bộ phận nhân tính trong linh hồn lại kinh hãi không thôi, ở nơi thị giác đặc biệt này, có thể nhìn thấy vô số vị diện trong vũ trụ sinh sinh diệt diệt, rất nhiều vị diện trong này tình trạng đều cực kỳ ác liệt, không hề có sinh mệnh cư ngụ trong đó.
251 “Số lượng Trọc Thế Ma Trì phi thường thưa thớt, vị trí phiêu bạt bất định, hơn nữa một vấn đề lớn nhất khác nữa là, Trọc Thế Ma Trì cứ trăm vạn năm xuất hiện một lần, thời khắc còn lại đều lưu chuyển trong hệ thống Ma giới quy tắc, thời cơ mỗi trăm vạn năm một lần là cơ hội duy nhất chuyển hóa ma thân.
252 Dọc theo bên ngoài dãy núi đen thui thủi mà trải rộng ra, vô số Ma tộc đông đúc sắp thành mấy hàng, từ đỉnh núi một mạch kéo dài đến chân núi, lưng chừng núi có một động huyệt cực lớn, một tòa cung điện khôn khéo đứng dựa vào núi.
253 Trong nháy mắt, hàng trăm Phong Vân Vô Kỵ đủ loại hình thái tư thế bất đồng xuất hiện trong hư không trên đệ tứ Ma sơn, thời gian dường như ngưng đọng lại vậy.
254 Cổ Liệt Nhĩ bước đến vỗ vỗ vào vai Ô Nạp Tư, lên tiếng:- Ngươi làm rất tốt!Thân thể đang căng thẳng của Ô Nạp Tư nguyên nhất thời thả lỏng ra, nhẹ nhàng thở một hơi.
255 Bên dưới chân núi có vài tên ma tộc tay cầm trường kích thủ vệ tại sơn đạo thông lên núi. Trên bầu trời còn có rất nhiều ma tộc bay lượn, thủ vệ ma cung của Kỳ Nhĩ Nặc.
256 Đại trưởng lão tiến vào tầng hầm lạnh lẽo bên dưới cung điện xây bằng băng ngọc, mặt đất bóng loáng như gương, gian phòng trống trải chỉ có hai cỗ quan tài băng.
257 Quá trình tu bổ linh hồn cũng chưa hoàn toàn thành công, nhưng tiến độ lại vượt xa so với dự đoán của Phong Vân Vô Kỵ. Theo tính toán ban đầu của hắn, không có thời gian trăm vạn năm thì rất khó tu bổ linh hồn hoàn toàn.
258 Nham thạch nóng chảy trong lòng đất chậm rãi lưu động qua bên người, những đáy lòng Phong Vân Vô Kỵ thì lại không thể bình tĩnh được. Hiên Viên Đế Tâm quyết, chí tôn võ học vốn phải ở trên người Cầm Ma lại xuất hiện trong đầu hắn.
259 Những người sinh sống lâu dài tại Tuyết vực đều biết có một địa phương kỳ lạ, nơi đó gió tuyết mạnh hơn những nơi khác rất nhiều, hơn nữa còn băng hàn không ngớt.
260 - Hai người các ngươi đúng là phế vật, lại không chiến mà lui!Đao Đế triệu kiến Đao Hoàng và Đao Quân trong mật thất, hai tay áo vung lên phát ra một trận gió mạnh, chòm râu thô ngắn run lên, xem ra hắn quả thật vô cùng giận dữ.