221 Khi Phong Vân Vô Kị bước ra khỏi thiên điện, lão pháp sư Pháp Tư Đặc đang đứng tại vương tọa. Hắn nhìn thấy Phong Vân Vô Kị đi đến, lập tức khom người hành lễ sau đó cung kính nói:- Bệ hạ, trước khi xuất chinh xin ngài hãy thay bộ chiến giáp này!Phong Vân Vô Kị liếc mắt nhìn sáu bộ phận của kiện khải giáp.
222 “Đát!”“Đát!”Phong Vân Vô Kị trên người mặc Sát Lục chiến giáp, tay cầm Khô lâu Thập Tự kiếm bước về hướng Cổ Nhĩ Lạp. Tiếng bước chân nặng nề của hắn vang vọng khắp chiến trường, cho dù là tiếng gào thét chém giết hỗn loạn cũng không thể nào che lấp được.
223 “Cộc!”Vài tiếng gõ từ bên ngoài cửa truyền đến. - Vào đi!Một thanh âm lạnh lẽo từ trong phòng truyền ra. Đại môn mở ra, vài chiến ma tộc sĩ bước vào phòng, bóng của bọn chúng có chút run rẩy in dài trên ngưỡng cửa.
224 Phong Vân Vô Kị phất phất tay:- Hai ma nữ này, ta mang về hưởng dụng sau cũng được!- Chẳng lẽ ngươi xem thường Đệ Thất Thiên Ma Vương? Ma Vương đại nhân bảo ngươi cởi khải giáp hưởng dụng hai ma nữ này thì ngươi cứ làm đi, còn nói nhảm cái gì!Một gã Ma Quân nghe được liền đứng bật dậy, chỉ vào Phong Vân Vô Kị quát lớn.
225 Đệ Thất Thiên Ma Vương quát lớn. Hắn chỉ liếc mắt đã phán đoán ra, trên người Phong Vân Vô Kị nhất định là có một loại ma công bá đạo có thể thu nạp ma khí.
226 Toàn thân công lực của mấy ngàn Ma Quân tầng tầng truyền đến, theo những bàn tay truyền vào bên trong cơ thể tên ma quân cuối cùng, lại tiếp tục xâm nhập vào thể nội Phong Vân Vô Kị.
227 “Hừ!”Phong Vân Vô Kị cười lạnh một tiếng, tinh thần lại hình thành một cơn bão, không ngừng oanh kích vào linh hồn kia. “Dừng tay!” Một thanh âm như kêu khóc vang lên: “Chủ nhân, ta vốn không có ác ý!”“Tiếp tục…” Phong Vân Vô Kị lạnh lùng nói, trong lòng hiểu rõ, nhất định là ý thức Thần cấp cường đại của mình đã khắc chế linh hồn này.
228 Phong Vân Vô Kị cười lạnh một tiếng: “Bởi vì ngươi sợ hãi quá nhiều thứ! Hắc Ám Quân Chủ thì có tính là gì. Ngươi đi theo sáu mươi bảy vạn chủ nhân đã trở nên sợ đầu sợ đuôi như vậy, làm sao xứng đáng trở thành khí linh chiến giáp của bổn tọa.
229 Sau lần chém giết đó, mấy ngàn Ma Quân thủ hạ đều tản đi khắp nơi. Có kẻ còn chạy đi rất xa, muốn thu nạp lại tất cả thật sự là một chuyện phiền toái.
230 Phong Vân Vô Kỵ đứng trước người Cáp Lạp Mỗ, lạnh lùng hỏi. - Cách nơi này phạm vi khoảng chừng ngàn dặm!Cáp Lạp Mỗ đứng dậy, bóng ảnh khổng lồ hoàn toàn bao trùm cả Phong Vân Vô Kỵ.
231 “Ầm!”Một tiếng nổ dữ dội pha lẫn những tiếng kêu thảm thiết liên tục vang lên. Bên dưới cự kiếm, một thông đạo dài đến mấy dặm rộng hơn mười trượng xuất hiện phía trước ma cung.
232 Mức dung hợp với Sát Lục chiến giáp càng cao thì Phong Vân Vô Kỵ càng phát hiện ra mình vẫn có chút xem thường bộ khải giáp này… Nó có thể khiến Hắc ám chủ thần buông lời truy sát lại há có thể đơn giản như vậy được ư.
233 Thiên địa một mảnh đen kịt, xa xa, từ cuối thiên địa truyền đến tiếng bước chân ‘lộc cộc’ dồn dập, ngay cả tiếng mưa cũng vô phương che đậy tiếng bước chân hỗn loạn của kim loại va đập vào nhau này…Thanh âm càng ngày càng gần, xuyên qua tầng tầng lớp lớp mưa mù, mơ hồ thấy được từng đợt hắc ảnh dày đặc từ phía cuối thiên địa xông tới, phía trên vài thước nơi những hắc ảnh như thủy triều xông đến, từng đoàn hào quang trong đêm mưa sáng bừng lên…Tứ đại Ma hoàng theo ý nguyện của Phong Vân Vô Kỵ, ngay trong đêm chinh chiến, tuy trời đổ mưa nhưng đối với mọi người mà nói cũng chẳng ngại chút nào, mây đen thấp bé trên bầu trời, như muốn đè xuống mặt đất, dưới tầng mây, chỉ có loáng thoáng một điểm màu trắng bạc, tình cảnh tối tăm như thế đối với Ma tộc mà nói, cũng không phải chuyện gay go gì, đối với Ma tộc vốn sẵn có đôi mắt màu tím mà nói, đêm đen cũng không thể ngăn cản tầm mắt của chúng.
234 Đây là lần đầu tiên Phong Vân Vô Kỵ sau khi tiến vào Ma giới đụng phải cường giả Ma đế cấp, Sát Lục chiến giáp bình thường có thể không thèm để ý tới tất cả công kích, song bị một chưởng của đối phương ấn một chưởng rõ ràng, điều này khiến Phong Vân Vô Kỵ vừa kinh sợ vừa tức giận.
235 Hát!Phong Vân Vô Kỵ quát to một tiếng, dưới đầu khôi dữ tợn, từng tia hắc ti dài từ bên đầu khôi chạy dọc xuống dưới vai, phi phong sau lưng đón gió mạnh mẽ căng ra, ma khí nồng đậm bao lấy cả Phong Vân Vô Kỵ và Hắc Thiên ma đế vào trong đó.
236 Tòa thanh sơn cao mấy ngàn trượng nhanh chóng bị khiêng đi sạch sẽ, mọi thứ có thể lợi dùng đều đã lợi dụng hết, chỉ để lại phế thải nơi nơi. Bên dưới Ma tộc bay đầy trời, Phong Vân Vô Kỵ đứng ở trên mặt đất lạnh lùng nhìn những Ma tộc đó tăng tốc độ cải tạo Ma cung mới, Khô Lâu Thập Tự kiếm cắm ngay dưới thân hắn, hai tay Phong Vân Vô Kỵ mang theo quyền giáp nhẹ nhàng buông xuống, đặt lên trên Khô Lâu Thập Tự kiếm, phi phong phía sau đón những cơn gió nhè nhẹ, đu đưa theo gió.
237 Đây là một mảnh đất bị nguyền rủa, bởi vì nó đã hội tụ quá nhiều huyết dịch của cường giả ma tộc. Oán khí và khí tức sát phạt nồng đậm phiêu đãng giữa hư không.
238 Đây mới là thực lực chân chính của Tát Cáp Lạp vương triều, bất luận là sát khí hay khí thế đều vượt xa ma tộc bình thường. Hắc giáp trên người bọn chúng cũng là chiến giáp tinh nhuệ được chế tạo đồng nhất, ma tộc bình thường không thể so sánh được.
239 Long kỵ sĩ huy động lưu tinh chùy, những nơi đi qua không khí như trở nên quánh đặc, lưu lại từng đạo tàn ảnh mơ hồ. Phong Vân Vô Kỵ trong lòng hơi căng thẳng, tốc độ huy động lưu tinh chùy của long kỵ sĩ kia rất chậm, nhưng hắn hoàn toàn cảm nhận được trong cây chùy kia ẩn hàm một lực lượng cường đại.
240 Ba phân thần của Phong Vân Vô Kỵ chia ra ba nơi: Ma giới, địa từ nguyên mạch và dưới lòng đất. Trong khoảng thời gian ngắn, Kiếm các lại ở trong trạng thái vô chủ.